Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 224 - Chương 1914. Ta Không Còn Chỗ Nào Để Đi

Chương 1914. Ta không còn chỗ nào để đi Chương 1914. Ta không còn chỗ nào để đi

Chương 1914: Ta không còn chỗ nào để đi

Sắc mặt Tôn Sứ u ám vô cùng.

Hắn ta không ngờ Thần Công lại chọn Diệp Huyền!

Đầu cái tên này bị úng nước rồi à?

Hắn ta đang định lên tiếng thì đúng lúc đó, Thần Công bỗng nhìn Thái Nhất và bảo: “Nếu mọi người muốn sống thì hãy chọn hắn.”

Thái Nhất quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Tiểu hữu, chúng ta sẵn sàng kết thiện duyên với ngươi!”

Diệp Huyền lập tức búng ngón tay, một đường kiếm quang nhập vào Nhân Vương Ấn. Nhân Vương Ấn bèn rung lên, hắn nhìn về phía phong ấn của địa tỉnh: “Phá!”

Dứt lời, Nhân Vương Ấn trong tay hắn bèn hóa thành một đường kim quang và lao về phía địa tỉnh.

Uỳnh!

Địa tỉnh rung chuyển kịch liệt. Ngay sau đó, vô số những lá phù văn màu máu bay lên khỏi địa tỉnh. Dần dần, những lá phù văn này lần lượt biến mất!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Tôn Sứ bèn híp mắt lại. Hắn ta đang định ra tay thì đúng lúc đó, Diệp Huyền lại mỉm cười: “Nếu ta là ngươi thì hiện giờ ta sẽ chạy!”

Tôn Sứ siết chặt tay phải, mà lúc này phía dưới địa tỉnh, một luồng khí tức cực lớn bỗng nhiên cuộn trào.

Thấy vậy, Tôn Sứ không còn do dự nữa mà quay người biến mất.

Lúc này, một nam tử trung niên bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Nam tử trung niên để tóc dài xõa vai, toàn thân tản ra một luồng khí tức vô cùng mạnh!

Luồng khí tức này còn mạnh hơn cả Tôn Sứ!

Cường giả!

Người này là Thái Nhất mà vừa rồi nói chuyện với Diệp Huyền!

Thái Nhất nhìn hắn: “Tiểu hữu, xin đa tạ!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng có mục đích riêng mà thôi!”

Thái Nhất khẽ gật đầu: “Điều nên làm!”

Thái Nhất do dự một lát rồi nói: “Chúng ta vừa mới được giải thoát nên sức khỏe chưa hoàn toàn khôi phục. Do vậy, chúng ta cần phải ở đây một thời gian, nếu tiểu hữu cần thì cứ thông báo với chúng ta một tiếng, chúng ta sẽ nhanh chóng tới!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”

Nói đoạn, hắn bèn búng ngón tay, một trăm sợi tử khí xuất hiện trước mặt Thái Nhất.

Trông thấy tử khí, sắc mặt Thái Nhất bèn thay đổi!

Diệp Huyền mỉm cười: “Khí này chắc sẽ có tác dụng với chư vị!”

Thái Nhất không từ chối mà chắp tay với Diệp Huyền: “Đa tạ!”

Diệp Huyền bật cười: “Chư vị cứ yên tâm trị thương, ta còn có việc nên đi trước đây!”

Nói đoạn, hắn lại nhìn Thần Công: “Ngươi được trả tự do rồi!”

Dứt lời, Diệp Huyền bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất!

Hắn vừa đi thì Thái Nhất chầm chậm nhắm mắt lại.

Thần Công trầm giọng nói: “Tại sao ngươi lại chọn hắn?”

Thái Nhất khẽ nói: “Tôn Sứ nói với ta rằng bọn họ đã nhốt Thiên Đạo!”

Nói đoạn, hắn ta phì cười: “Bọn họ ấy à, đúng là quá ngây thơ!”

Thần Công gật đầu: “Giờ nhớ lại ta cũng thấy chuyện này có hơi kì lạ! Sao Thiên Đạo có thể để bọn họ nhốt mình một cách dễ dàng như vậy được! Nếu bọn họ có thực lực làm được điều này thì giết Diệp Huyền chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao? Cũng không đúng…”

Thái Nhất nhìn hắn ta: “Sao thế? Người phía sau thiếu niên kia còn mạnh hơn cả Thiên Đạo à?”

Thần Công trầm giọng nói: “Ta cũng không biết, ta chỉ biết đối phương cực kì mạnh. Phía sau hắn có một thế lực cực kì lớn, gọi là Kiếm Tông. Khi xưa đối phương đã từng lộ diện giúp đỡ hắn, có hai mươi vị kiếm tu tới, mỗi một người đều ở Phàm Kiếm cảnh!

Ngoài ra, phía sau hắn còn có một bạch bào nữ tử, nữ tử này tuy chỉ là một phân thân thôi nhưng lại có thể đánh tan nhục thân của ta chỉ bằng một quyền. Giờ ta mà đối mặt với nàng ta hoàn toàn không có sức mà đánh trả!”

Thái Nhất khẽ chau mày: “Không có sức đánh trả?”

Thần Công gật đầu: “Không có một chút sức đánh trả nào!”

Nghe vậy, sắc mặt Thái Nhất dần trở nên nghiêm trọng.

Thần Công lại bảo: “Mà phía sau hắn còn có một nữ tử váy trắng, thực lực của nữ tử này như thế nào vẫn là một câu đố.”

Nói đoạn, hắn ta lắc đầu: “Ta thấy sau lưng hắn e là còn có một vài người nữa! Tóm lại, chọn hắn không có sai đâu!”

Thái Nhất gật đầu: “Cục diện hiện giờ đang vô cùng phức tạp, chúng ta phải kiềm chế một chút! Bằng không e là không chỉ bị phong ấn thôi đâu, thậm chí có thể chúng ta còn bị tiêu diệt!”

Thần Công bỗng bảo: “Không tìm Thiên Đạo báo thù sao?”

Thái Nhất lắc đầu: “Chúng ta đâu có cái thực lực ấy! Nữ nhân đó xét về thực lực hay thủ đoạn đều trên cơ chúng ta. Ta không muốn đối đầu với nàng ta nữa! Như lời ngươi nói đấy, lần này nàng ta cũng không nhúng tay vào nên chắc chắn đang có âm mưu lớn nào đó!”

Thần Công đột nhiên nói: “Ta thấy nàng ta muốn mượn tay Diệp Huyền để trừ khử chúng ta, Âm Ám giới và những người của thượng giới!”

Thái Nhất nhìn Thần Công, Thần Công khẽ nói: “Mục tiêu của nàng ta là bảo vệ vũ trụ này chứ không phải bảo vệ người của vũ trụ này! Thế nên chúng ta mà tổn thất thì tiện bề cho nàng làm ngư ông đắc lợi!”

Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Nàng ta phong ấn chúng ta bao nhiêu năm nay, ta cũng không cam tâm. Thế nhưng nàng ta thật sự khiến người ta phải tuyệt vọng!”

Thái Nhất khẽ gật đầu: “Hiện giờ điều chúng ta cần phải làm là sống thật tốt chứ không phải đi báo thù, bởi vì thực lực của chúng ta không cho phép chúng ta làm như vậy!”

Nói đoạn, hắn ta bèn cất tử khí đi, sau đó quay người tiến vào địa tỉnh!

Thần Công trầm mặc một hồi rồi cũng đi theo.

Bất Châu Thần Sơn lấy lại sự yên bình!

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Bất Châu Thần Sơn, hắn bỗng nhiên dừng lại. Bởi lẽ hắn phát hiện Chân Long vẫn đang đi theo hắn!

Diệp Huyền nhìn Chân Long: “Ngươi cũng được tự do rồi!”

Chân Long liếc nhìn Diệp Huyền: “Nhân loại, ta đi theo ngươi!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Đi theo ta làm gì?”

Chân Long trầm mặc.

Diệp Huyền nhìn Chân Long, hắn lại hỏi: “Ngươi đi theo ta làm gì?”

Chân long trầm mặc một lát rồi đáp: “Ta bằng lòng đi theo các hạ!”

Diệp Huyền lắc đầu cười: “Ngươi đang đùa đấy hả?”

Chân Long nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ta đang rất nghiêm túc!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao ngươi lại muốn đi theo ta?”

Chân Long lắc đầu: “Ta không còn chỗ nào để đi nữa!”
Bình Luận (0)
Comment