Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 228 - Chương 1918. Ngươi Là Ai

Chương 1918. Ngươi là ai Chương 1918. Ngươi là ai

Chương 1918: Ngươi là ai

Nghe Vô Thiên nói vậy, Diệp Huyền thấy hơi hoang mang.

Cái tên này điên rồi à?

Đúng lúc đó, Đệ Cửu bỗng nhìn về phía Vô Thiên, trông vẻ mặt nàng không hề thân thiện chút nào. Ngay sau đó, nàng xông về phía Vô Thiên!

Diệp Huyền đen mặt, nữ nhân này không khống chế được là muốn giết người!

Trông thấy Đệ Cửu xông tới, sắc mặt Vô Thiên bèn thay đổi. Hắn ta muốn chạy, nhưng đúng lúc đó trong không gian đen ngòm phía sau hắn bỗng có một tàn ảnh xuất hiện.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, Đệ Cửu lại trở về vị trí ban đầu!

Nàng nhìn phía đối diện, nơi đó có một nam tử trung niên. Nam tử trung niên đó khoác bạch bào, trong tay nắm một cây trường thương màu bạc.

Diệp Huyền chau mày, người này là ai đây?

Đúng lúc đó, nam tử trung niên bỗng biến mất.

Đệ Cửu giơ tay xuất kiếm. Kiếm này không có bất cứ kiếm ý nào và cũng chẳng có kiếm khí, chỉ là một đường kiếm bình thường.

Thanh kiếm vừa xuất hiện thì đã bay thẳng đến chỗ cây thương của nam tử trung niên!

Rầm!

Sắc mặt bạch bào nam tử lập tức thay đổi, bởi lẽ hắn ta nhận ra sức mạnh trong cây thương của mình đã bị rút hết!

Chỉ trong chốc lát, bạch bào nam tử lùi mãi về phía sau!

Đúng lúc ấy, Đệ Cửu đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách bạch bào nam tử không xa. Nàng lại xuất kiếm, kiếm này cũng rất đơn giản và bình thường!

Sắc mặt bạch bào nam tử trở nên tái nhợt, bởi lẽ hắn ta phát hiện thanh kiếm quá đỗi bình thường lại có thể khiến ta không biết phải phòng ngự kiểu gì!

Bạch bào nam tử không hề do dự mà nhón mũi chân, cả người lập tức lùi lại cả trăm trượng. Thế nhưng hắn ta còn chưa dừng lại thì kiếm của Đệ Cửu lại tới!

Thanh kiếm như thể biết hắn ta muốn rút lui vậy!

Cho hắn ta lui đến mức không thể lui được nữa!

Bạch bào nam tử giơ thương đâm về phía trước. Đường thương này của hắn ta nhắm thẳng đến cổ họng của Đệ Cửu. Rất rõ ràng, hắn ta muốn hóa bị động thành chủ động, bởi lẽ thương của hắn ta dài!

Đúng lúc đó, Đệ Cửu bỗng chém ngang kiếm về phía cây thương của bạch bào nam tử. Khi kiếm của nàng chém đến cây trường thương của hắn ta thì…

Vụt!

Cây trường thương của bạch bào nam tử đã bị chia làm hai!

Một đường kiếm quang xoẹt qua trước mặt hắn ta!

Rất nhanh sau đó, bạch bào nam tử lùi mãi ra phía sau. Khi hắn ta dừng lại, trên người hắn ta có ít nhất mười mấy vết kiếm chém!

Bạch bào của hắn ta cũng biến thành huyết bào!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền sững sờ.

Đệ Cửu là kiếm tu sao?

Bạch bào nam tử cũng sững sờ, nhìn Đệ Cửu: “Ngươi là kiếm tu?”

Sở dĩ hắn ta hỏi như vậy là bởi hắn ta phát hiện, nữ nhân trước mắt này không hề có kiếm ý hay kiếm khí gì cả!

Đệ Cửu liếc nhìn bạch bào nam tử: “Nói lắm quá!”

Nói đoạn, nàng lại xông về hắn ta!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền cũng không đứng xem nữa mà xông về phía cự thủ kia!

Hắn phải phá đại trận của Âm Ám tộc đã!

Mà khi Diệp Huyền xông về phía cự thủ kia, không gian phía sau hắn bỗng nứt ra, một tàn ảnh đột nhiên xuất hiện ngay phía sau hắn!

Diệp Huyền không quan tâm đến tàn ảnh đó mà tiếp tục xông đến chỗ cự thủ kia. Phía sau hắn, một con Chân Long xuất hiện.

Rầm!

Con Chân Long trực tiếp đâm vào tàn ảnh!

Mà lúc này, Diệp Huyền đã xông tới trước cự thủ và chém mạnh kiếm xuống.

Vụt vụt!

Cự thủ lập tức rung lên kịch liệt và trở nên hư ảo!

Mà lúc này, Diệp Huyền lại tiếp tục chém kiếm xuống!

Ầm ầm!

Cự thủ lập tức vứt vỡ và hóa thành hư vô!

Diệp Huyền quay người nhìn về phía tàn ảnh, người ra tay chính là Vô Thiên!

Thấy Diệp Huyền đã phá vỡ cự thủ kia, Vô Thiên cũng không dám nghênh chiến trực tiếp mà nhanh chóng lùi đến trước Truyền Tống Trận.

Hắn ta nhìn Đệ Cửu đang đại chiến với bạch bào nam tử, lúc này bạch bào nam tử đang bị áp chế gay gắt, khắp người toàn là vết kiếm chém!

Không thể đánh lại được!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Vô Thiên lập tức trùng xuống. Giờ đây hắn ta đang có ý định rút lui!

Tôn Sứ đã chết, không có sự giúp đỡ của bên trên, Thượng Chủ cũng không tới, Âm Ám giới không thể làm gì Diệp Huyền được!

Mà lúc này, Thượng Chủ đang kìm hãm Diệp Huyền, à không, phải nói là Thượng Chủ đã bị Tiểu Đạo kìm hãm mới đúng!

Ngoài ra, Diệp Huyền còn có một quân bài nữa!

Đó chính là các Chính Thần viễn cổ!

Mấy người này vẫn chưa xuất hiện đâu!

Nghĩ tới đây, Vô Thiên bèn quyết định rút lui. Đúng lúc ấy, trong không gian phía sau hắn ta bỗng có một nam tử xuất hiện.

Trông thấy nam tử ấy, Vô Thiên vội vàng hành lễ: “Thượng Chủ!”

Người tới chính là Thượng Chủ của Âm Ám giới!

Mà cùng lúc đó, Tiểu Đạo cũng xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.

Tiểu Đạo liếc nhìn Đệ Cửu đang áp chế bạch bào nam tử phía xa xa, khẽ nói: “Không phải ai cũng đánh được nữ nhân này đâu!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi biết thân phận thực sự của nàng ta không?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Nàng ta xuất hiện rất kì lạ, như thể rơi từ trên trời xuống vậy!”

Nghe vậy, Diệp Huyền không khỏi chau mày.

Rơi từ trên trời xuống ư?

Ở phía xa xa, Thượng Chủ cũng liếc nhìn Đệ Cửu: “Ngươi là người nào?”

Nghe vậy, Đệ Cửu bỗng nổi giận, nhìn Thượng Chủ: “Ngươi mới là người ấy! Cả lò nhà ngươi là người!”

Nói đoạn, nàng lập tức biến mất. Ngay sau đó, một đường kiếm quang xuất hiện trước mặt Thượng Chủ.

Thượng Chủ chau chặt mày, nữ nhân này bị làm sao vậy?

Hắn ta phất tay áo.

Uỳnh!

Một đường hắc quang lập tức xoẹt qua, Đệ Cửu nhanh chóng trở về vị trí cũ của nàng!

Nàng liếc nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay, thanh kiếm đang khẽ rung lên!
Bình Luận (0)
Comment