Chương 1925. Huyết Vực mạnh hơn
Chương 1925. Huyết Vực mạnh hơn
Chương 1925: Huyết Vực mạnh hơn
Ở phía dưới, Diệp Huyền cầm Thiên Tru Kiếm tiếp tục càn quét. Hắn như thể không biết mệt là gì vậy, dần dần Thiên Tru Kiếm trong tay hắn có sự thay đổi.
Thiên Đạo bên cạnh A Mục khẽ nói: “Quả nhiên, kiếm của kiếm tu sẽ biến hóa theo chủ nhân! Thanh kiếm kia của hắn sắp đột phá rồi! Thú vị đấy!”
A Mục nhìn Thiên Đạo: “Các hạ và Tiểu Đạo cô nương là bạn sao?”
Thiên Đạo đáp: “Đúng vậy! Ta và Tiểu Đạo là bạn tốt!”
A Mục nhìn Thiên Đạo, đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, phía bên dưới bỗng truyền đến một tiếng kiếm minh. A Mục ngoảnh đầu nhìn, chỉ thấy Thiên Tru Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng phát ra những luồng huyết mang kiếm khí. Luồng huyết mang kiếm khí này lập tức bay ra cả ngàn trượng, nó đi qua nơi nào là nơi đấy đầy những cái đầu nhuốm máu!
Đôi mắt Thiên Đạo ánh lên vẻ ngạc nhiên: “Kiếm đột phá rồi đấy!”
A Mục nhìn Diệp Huyền, trong mắt tràn ngập vẻ lo âu!
Hiện giờ, thực lực của Diệp Huyền vô cùng mạnh. Có thể nói, hắn có thể sánh ngang với các cường giả siêu cấp như A La và Thượng Chủ. Thế nhưng Diệp Huyền của lúc này trông càng lúc càng không được bình thường nữa rồi!
Mà lúc này, các cường giả của Âm Ám giới đang bắt đầu lùi lại!
Bởi lẽ bọn họ sợ rồi!
Khoảnh khắc ấy, bọn họ thực sự sợ hãi!
Xung quanh Diệp Huyền, thi thể chất như núi. Dưới chân hắn, máu chảy thành sông!
Hắn nhìn như một huyết nhân, A Mục đang định qua đó thì bị Thiên Đạo ngăn lại.
Thiên Đạo nhìn nàng: “Với ngươi mà nói thì hiện giờ hắn đang rất nguy hiểm, bởi lẽ hắn không có lí trí.”
A Mục nhìn Diệp Huyền ở phía dưới, lúc này hắn đã dừng lại. Đôi mắt hắn như một biển máu, đỏ đến mức đáng sợ. Mà bên trong cơ thể hắn, những luồng khí tức cực lớn đang không ngừng cuộn trào như những làn sống. Xung quanh hắn, mọi thứ đã biến thành một biển máu!
Các cường giả của Âm Ám giới không ngừng tháo chạy!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nhiên gào lên. Ngay sau đó, hắn xông về phía những cường giả Âm Ám giới.
Vụt!
Một đường huyết hồng kiếm mang xoẹt qua, nơi nó đi qua, vô số Âm Ám sinh linh biến thành hư vô. Mà đường kiếm quang này trực tiếp vụt qua nền trời, chớp mắt đã thấy nó đi được cả vạn trượng!
Kiếm quang đi qua để lại những kẽ nứt không gian sâu hoắm!
Lúc này, Thiên Đạo bỗng lên tiếng: “Hắn cũng sắp đột phá rồi!”
A Mục nhìn nàng: “Sắp đột phá?”
Thiên Đạo gật đầu: “Huyết mạch của hắn đã đạt đến điểm giới hạn, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là có thể đột phá!”
A Mục khẽ chau mày: “Thiếu một chút nữa?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Phải giết thêm vài người mới được!”
Nàng vừa dứt lời thì Diệp Huyền phía dưới đã biến mất.
Vụt!
Những tiếng vùn vụt vang lên, ngay sau đó là một tràng tiếng kêu thảm thiết!
Diệp Huyền lại bắt đầu càn quét rồi!
Những cường giả Âm Ám giới tháo chạy như điên, thế nhưng tốc độ của bọn sao có thể nhanh bằng Diệp Huyền. Cứ vậy, khoảng một khắc trôi qua, hắn đã chạy xa cả vạn trượng. Mà phía sau hắn là mặt đất đầy ắp thi thể!
Lúc này, cả Âm Ám giới tràn ngập mùi máu tanh.
A Mục nhìn Diệp Huyền đang dừng lại phía xa xa mà siết chặt hai tay, trên mặt không giấu nổi vẻ căng thẳng.
Ngược lại, Thiên Đạo bên cạnh nàng lại rất bình tĩnh, không ngừng đánh giá Diệp Huyền, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Đúng lúc đó, một đường huyết mang bỗng nhiên trào ra khỏi cơ thể Diệp Huyền. Chỉ trong chớp mắt, máu tươi xung quanh đó khoảng vạn trượng bỗng nhiên đổ dồn về chỗ hắn như những cơn sóng. Không chỉ có vậy, các sinh linh xung quanh còn sống cũng đột nhiên bị bạo thể. Máu tươi của bọn họ trực tiếp hội tụ tới chỗ Diệp Huyền, cả bầu trời tinh không như nhuộm màu máu!
Trên bầu trời, sắc mắt A Mục lập tức thay đổi!
Bởi lẽ nàng nhận ra, máu tươi trong cơ thể mình cũng đang rục rịch. Không chỉ có vậy, da nàng cũng bắt đầu nứt nẻ, máu tươi trong người như sắp sửa tuôn trào ra ngoài vậy!
Chuyện gì thế này?
A Mục kinh hãi, đúng lúc đó Thiên Đạo đặt một tay lên vai nàng, A Mục lập tức khôi phục trở về bình thường.
A Mục nhìn Thiên Đạo, Thiên Đạo nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa rồi nói: “Huyết mạch của hắn đột phá rồi! Không chỉ có vậy, hắn còn lợi dụng huyết mạch của mình để lĩnh hội Huyết Vực, lấy máu làm vực… cũng lợi hại phết nhỉ…”
Lấy máu làm vực!
A Mục nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa, lúc này hắn như đắm chìm trong biển máu. Bên trong biển máu ấy, máu của các cường giả Âm Ám giới đang không ngừng tuôn khỏi cơ thể họ và đổ dồn về chỗ hắn!
Đúng lúc ấy, vô số những Âm Ám sinh linh bị bức chết!
Sau khi máu tụ tập đến cơ thể Diệp Huyền, Huyết Vực của hắn đã trở nên mạnh hơn!
Không chỉ có vậy, khí tức của hắn cũng mạnh hơn rất nhiều.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền ở phía xa xa bỗng siết chặt tay…
Uỳnh!
Chỉ trong chớp mắt, biển máu xung quanh bỗng nhiên nổ tung. Không gian cách hắn vạn trượng cũng biến thành hư vô!
Dư uy của luồng sức mạnh vô cùng to lớn ấy như một làn sống cuộn trào khắp bốn phía. A Mục cảm nhận được luồng sức mạnh ấy, sắc mặt nàng lập tức thay đổi. Khi nàng chuẩn bị lùi lại thì luồng sức mạnh ấy lại biến mất.
A Mục quay đầu nhìn Thiên Đạo, Thiên Đạo khẽ mỉm cười.
Nàng nhìn chằm chằm Thiên Đạo, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền. Lúc này, biển máu xung quanh Diệp Huyền đã biến mất, thế nhưng hắn vẫn đang trong trạng thái là một huyết nhân!
Trông cứ như một người được tạo bởi máu vậy, liếc nhìn một cái thôi đã thấy vô cùng đáng sợ!