Chương 1928. A Mục đột phá
Chương 1928. A Mục đột phá
Chương 1928: A Mục đột phá
Nam tử bước đến chỗ Thượng Chủ, cơ thể hắn ta hư ảo, không phải thi thể mà cũng chẳng phải linh hồn, hắn ta chỉ là một hư ảnh đơn giản.
Nam tử liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Xin lỗi, chúng ta không nghĩ tới chuyện lại thành ra như này!”
Thượng Chủ nhìn chằm chằm nam tử: “Tại sao không ra tay?”
Nam tử lắc đầu: “Không phải không ra tay mà là bị Thiên Đạo ngăn cản!”
Thiên Đạo!
Thượng Chủ híp mắt lại: “Chẳng phải các ngươi đã nhốt nàng ta lại rồi sao?”
Nam tử nói: “Nàng ta đã ra ngoài rồi!”
Ra ngoài rồi!
Nghe vậy, Thượng Chủ lập tức sầm mặt lại!
Thiên Đạo!
Hắn ta đương nhiên phải dè chừng nữ nhân này!
Nam tử khẽ nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Diệp Huyền và người phía sau hắn, lại càng đánh giá thấp Thiên Đạo! Thế nên hiện giờ chúng ta đang tiến hành điều tra lại!”
Thượng Chủ nhìn nam tử: “Thế Âm Ám giới của chúng ta phải làm sao?”
Mặc dù rất tức giận nhưng hắn ta hiểu rằng hiện giờ Âm Ám giới chỉ có nước dựa vào thượng giới thì mới có đường sống thôi!
Hiện giờ Âm Ám giới hoàn toàn không thể so được với Diệp Huyền và Thiên Đạo!
Nam tử nói: “Án binh bất động!”
Thượng Chủ nhíu mày: “Án binh bất động? Nếu bọn Diệp Huyền chủ động thì sao?”
Nam tử xòe tay ra, một quyển trục bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Quyển trục hóa thành một đường hắc quang rồi biến mất. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh thần bí không ngừng lan rộng khắp bốn phía.
Nam tử nhìn Thượng Chủ: “Kết giới này có thể bảo vệ Âm Ám giới, bọn họ muốn vào đây sẽ phải tốn rất nhiều sức lực mới được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay phải, hai hắc y nhân bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Thượng Chủ: “Thực lực của hai người họ đều ở Chủ Tể cảnh đỉnh phong, cường giả Chủ Tể cảnh thông thường không phải là đối thủ của họ. Từ giờ trở đi, bọn họ sẽ trấn thủ Âm Ám giới cùng với các ngươi!”
Thượng Chủ bỗng nhiên hỏi: “Các ngươi có thể xuống đây không?”
Nam tử khẽ nói: “Chúng ta sẽ nghĩ cách! Tóm lại, ngươi chỉ cần hiểu một điều là chúng ta bắt buộc phải có được thư ốc.”
Thượng Chủ nhìn nam tử: “Rốt cuộc thư ốc đó là gì?”
Nam tử lắc đầu: “Những gì không nên hỏi thì ngươi đừng hỏi, bởi vì dù có là ta cũng không biết rốt cuộc bên trong thư ốc đó có những gì!”
Thượng Chủ trầm mặc.
Nam tử lại nói: “Đợi chúng ta thông báo, lần này chúng ta đã chịu thiệt nhiều, nếu còn ra tay thì thể nào cũng bị giết.”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta dần trở nên hư ảo hơn. Không lâu sau, nam tử bèn biến mất.
Sau khi nam tử biến mất, Vô Thiên ở phía sau Thượng Chủ bỗng trầm giọng nói: “Chúng ta không nên tin bọn họ!”
Thượng Chủ nói: “Không tin bọn họ thì tin ai đây? Hiện giờ chỉ có bọn họ mới có thể đối phó với Diệp Huyền và Thiên Đạo!”
Vô Thiên trầm mặc.
Thượng Chủ lắc đầu: “Chúng ta không còn lựa chọn nào khác!”
Vô Thiên liếc nhìn hắn ta, muốn nói lại thôi.
Thượng Chủ nói: “Ta biết ngươi đang nghĩ gì! Ngươi phải hiểu một điều rằng năm xưa Thiên Đạo có thể hủy diệt ta, thế nhưng nàng ta lại không làm vậy! Ta không tin là nàng ta là một người nhân từ! Chắc chắn nàng ta đang tính toán gì rồi! Chúng ta muốn thoát khỏi sự khống chế của nàng ta thì chỉ còn cách dựa vào sức mạnh của thượng giới thôi!”
Vô Thiên do dự trong chốc lát rồi nói: “Nhưng mà với tình hình hiện giờ, thượng giới hoàn toàn không có năng lực tiêu diệt Diệp Huyền và Thiên Đạo!”
Thượng Chủ nói: “Tạm thời cứ quan sát đã, ta tin là bên trên không chỉ có vậy thôi đâu! Chúng ta cùng nhau chờ xem sao!”
Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn những cỗ thi thể, sắc mặt dần trở nên hung dữ!
…
Vu tộc.
Diệp Huyền nằm trên giường, bên cạnh hắn là A Mục!
Lúc này sát ý và tử khí trên người hắn đã biến mất, thế nhưng hắn vẫn chưa tỉnh lại.
A Mục nhìn Diệp Huyền trước mặt, ánh mắt nàng phức tạp!
Nàng đã nhận ra rồi!
Đừng thấy cái tên này ngày thường hay cười hi hi ha ha mà lầm tưởng, chỉ cần sự việc liên quan đến muội muội Diệp Linh của hắn thôi là hắn sẽ phát điên!
Đúng lúc này, Diệp Huyền nằm trên giường bỗng cử động tay. A Mục lập tức nắm lấy tay hắn, khẽ hỏi: “Tỉnh rồi à?”
Diệp Huyền chầm chậm mở hai mắt ra, sau đó lập tức ngồi bật dậy, nhìn A Mục và nói: “Muội muội của ta đâu rồi?”
A Mục vội nói: “Ngươi đừng gấp gáp, nàng ấy không sau đâu!”
Không sao?
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại. Hiện giờ trong đầu hắn đang hơi hỗn loạn, hắn biết mình đã tới Âm Ám giới, nhưng những chuyện sau đó lại chẳng nhớ được!
Trạng thái phát điên!
A Mục bỗng nói: “Có phải ngươi không nhớ ra được đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu.
A Mục trầm giọng nói: “Ngươi đã tới Âm Ám giới, tàn sát rất nhiều sinh linh…”
Nói đoạn, nàng bèn kể lại những chuyện Diệp Huyền đã làm ở Âm Ám giới.
Một lát sau, Diệp Huyền trợn trừng mắt, hỏi: “Đột phá chưa?”
A Mục gật đầu.
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay, Thiên Tru Kiếm bèn xuất hiện trên lòng bàn tay hắn. Thế nhưng Thiên Tru Kiếm rất bình thường!
Mà Diệp Huyền cũng rất bình thường!
Diệp Huyền nhìn A Mục, A Mục trầm mặc một lát rồi nói: “Có lẽ là do huyết mạch chi lực của ngươi! Chắc là chỉ khi ngươi kích hoạt huyết mạch chi lực thì mới tiến vào kiểu trạng thái đó, mà khi ở trong kiểu trạng thái đó, thực lực của ngươi tăng nhanh lắm!”
Trạng thái phát điên.
Diệp Huyền lắc đầu.
Mặc dù trạng thái đó sẽ giúp thực lực bùng phát, thế nhưng hắn lại không thể khống chế được nó!