Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 237 - Chương 1927. Không Có Hảo Cảm

Chương 1927. Không có hảo cảm Chương 1927. Không có hảo cảm

Chương 1927: Không có hảo cảm

Tiểu Đạo trầm mặc.

Nàng biết Thiên Đạo và Diệp Huyền mâu thuẫn với nhau cũng bởi điểm này. Một người muốn bảo vệ vụ trụ, một người thì muốn bảo vệ người của vũ trụ này.

Giữa hai mục đích này có sự khác biệt rất lớn!

Tiểu Đạo khẽ nói: “Ngươi biết đấy, trừ phi ngươi giết hết sinh linh ở vũ trụ này, bằng không vũ trụ này cuối cùng sẽ đi đến ngày diệt vong thôi!”

Thiên Đạo nói: “Cách làm của thượng giới khá tốt!”

Tiểu Đạo híp mắt: “Ngươi muốn làm như vậy?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Có thể học hỏi cách làm này mà, chẳng phải sao?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Không được nữa rồi! Muốn bọn họ từ bỏ là điều không thể nào, trừ phi…”

Nói đến đây, đôi đồng tử của nàng bỗng co lại: “Ngươi…”

Thiên Đạo mỉm cười: “Không chỉ mình ta có ý nghĩ này mà tiên tri cũng thế.”

Tiểu Đạo trầm mặc.

Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi thấy ta tàn nhẫn sao?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Không có tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, nói theo một góc nhìn khác thì thực ra ngươi chẳng làm gì cả. Ngược lại, ngươi còn giúp vũ trụ này rất nhiều, là sinh linh ở vũ trụ này đang không ngừng tự mình tìm chết thôi!”

Thiên Đạo khẽ bật cười, sau đó nói: “Mới đầu, vũ trụ này xuất hiện rất nhiều sinh linh, ta vô cùng vui, nó không phải của riêng ai mà là của mọi người! Nhưng về sau ta phát hiện, sinh linh trên vũ trụ này ngày càng nhiều, đặc biệt là sau khi nhân loại xuất hiện. Bọn họ bắt đầu điên cuồng phá hoại vũ trụ này! Nhất là những cường giả đời đầu kia, bọn họ càng lúc càng nghịch thiên, như thể không nói một câu ‘mệnh của ta do ta chứ không do trời’ là không phải cường giả vậy…”

Nói đoạn, nàng bèn lắc đầu: “Đáng buồn cười là bọn họ lại chẳng biết gì về vận mệnh.”

Tiểu Đạo nhìn nàng: “Ngươi có thể liên thủ với hắn!”

Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Ta không nhìn bất cứ nhân loại nào nữa! Bởi từ xưa đến nay, kẻ tham nhất chính là nhân loại, dã tâm cùng dục vọng của nhân loại vĩnh viễn không bao giờ được thỏa mãn! Hơn nữa, thiếu niên Diệp Huyền mà ngươi nói ấy, bản tính hắn không xấu, nhưng trong lòng hắn chỉ có người thân của hắn, hắn có thể hi sinh vũ trụ này vì người thân của mình, chẳng phải sao?”

Tiểu Đạo trầm mặc.

Thiên Đạo khẽ nói: “Ta sẽ không ra tay hủy diệt, bởi lẽ vũ trụ này đang trừng phạt bọn họ rồi! Điều đáng buồn cười là sinh linh của vũ trụ lại không hề có ý định thay đổi. Ngũ Duy Kiếp lần này sẽ mạnh hơn cả lần trước ít nhất là mười lần! Không một ai có thể may mắn tránh thoát! Không có những sinh linh này thì vũ trụ sẽ trở nên tốt đẹp hơn!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Tiểu Đạo đứng tại chỗ trầm mặc.

Thiên Đạo sẽ không ra tay với bất cứ ai mà chỉ đứng bên cạnh quan sát, sự việc sẽ phát triển theo những gì nàng muốn.

Còn nàng thì không đắc tội bất cứ người nào, cũng không nhiễm nhân quả gì cả. Nàng có thể phủi sạch quan hệ với cường giả của thế giới này…

Trách nàng ư?

Có gì để mà trách nàng chứ!

Cùng lắm nàng cũng chỉ đổ dầu vào lửa một chút!

Suy cho cùng thì sinh linh ở vũ trụ này đang tự tạo nghiệt mà thôi.

Trước kia, Thiên Đạo còn giúp đỡ những sinh linh của vũ trụ này, thế nhưng hiện giờ rõ ràng rằng nàng không muốn giúp nữa!

Sắc mặt Tiểu Đạo dần trở nên phức tạp.

Thực ra chỉ có nàng mới biết, Thiên Đạo đã từng lương thiện biết bao. Sự lương thiện thực sự đó, ôi thật đáng tiếng…

Tiểu Đạo cất vũ khí đi rồi quay người rời đi.

Phía dưới Đại Hoang quốc, thi thể chất thành đống..



Khi Thượng Chủ trở về Âm Ám giới, cả người hắn ta sững sờ!

Chuyện gì xảy ra thế này?

Lúc này, khắp Âm Ám giới đều là thi thể, máu tươi chảy như sông, chỗ nào cũng là mùi máu tanh gay mũi!

Hắn ta ngẩn người, lúc này một vài cường giả Âm Ám giới còn sống tới trước mặt hắn ta.

Thượng Chủ hỏi: “Ai làm?”

Một cường giả Âm Ám giới do dự trong chốc lát rồi nói: “Diệp Huyền!”

Thượng Chủ bỗng gào lên đầy phẫn nộ: “Sao có thể! Hắn chỉ là một tên Luân Hồi cảnh mà thôi! Sao hắn có thể giết hết Âm Ám giới chúng ta? Sao có thể!”

Một lúc sau, Thượng Chủ bình tĩnh trở lại!

Lúc này, hắn ta đã chấp nhận hiện thực. Đó chính là mọi thứ trước mắt đều do Diệp Huyền gây nên!

Hơn nữa còn là do một mình Diệp Huyền!

Hắn đã tàn sát hết sạch Âm Ám giới chỉ bằng sức mạnh của mình!

Hơn nữa hình như Diệp Huyền còn đột phá!

Thượng Chủ chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Lần này bọn họ đã tổn thất quá nghiêm trọng!

Một hồi lâu sau, hắn ta bỗng nói: “Người của thượng giới có ra tay không?”

Một cường giả Âm Ám giới lắc đầu: “Không thấy bọn họ ra tay gì cả!”

Nghe vậy, vẻ mặt Thượng Chủ lập tức trở nên vô cùng hung dữ!

Không ra tay!

Thượng giới bảo ta hắn ta tới Đại Hoang quốc thu phục Diệp Huyền, mà Diệp Huyền lại tới Âm Ám giới tàn sát, thượng giới thì không có động tĩnh gì!

Không hề ra tay!

Thượng Chủ chầm chậm siết chặt tay!

Đúng lúc ấy, Vô Thiên ở bên cạnh hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Bọn họ đang lợi dụng chúng ta!”

Thượng Chủ ngẩng đầu nhìn, vẻ mặt rất lạnh lùng.

Đúng lúc đó, không gian trên đỉnh đầu bọn họ bỗng nứt ra. Ngay sau đó, một nam tử bước ra.

Trông thấy nam tử ấy, sắc mặt các cường giả Âm Ám giới lập tức trở nên hung dữ.

Hiện giờ bọn họ không còn một chút hảo cảm nào đối với người của thượng giới!
Bình Luận (0)
Comment