.
Trong phế tích, lão giả chậm rãi bò lên, thế nhưng lão vừa bò lên, Diệp Huyền đã đột nhiên xuất hiện, máu tươi trong miệng lão không ngừng trào ra, gắt gao nhìn Diệp Huyền, như muốn nói gì đó, nhưng Diệp Huyền đã đột nhiên chém xuống một kiếm!
Xùy!
Thân thể lão giả lập tức phân thành hai!
Máu tươi bắn ra như suốt!
Chút máu này, bị kiếm ý của Diệp Huyền dính lấy, vậy mà lập tức biến thành màu đen!
Cùng lúc, một đám kỵ binh chạy tới, người tới, chính là Thương Lan đạo binh!
Kỵ binh dồn dập xuống ngựa, quỳ một chân xuống:
Bái kiến Viện trưởng!
Diệp Huyền nhìn đám Thương Lan đạo binh:
Lập tức vào thành, phàm là thấy người Huyết tông, lập tức chém giết!
Rõ!
Hết thảy Thương Lan đạo binh cùng nhau thi lễ, sau đó trở mình lên ngựa, quay người vào thành.
Huyết tông!
Tay trái Diệp Huyền vẫn xiết chặt, Linh Tú kiếm trong tay phải còn đang không ngừng rung động.
Khương Cửu đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Huyền, nhìn qua Diệp Huyền, nói khẽ:
Không sao chứ?
Diệp Huyền khẽ lắc đầu, cầm kiếm đi tới trước một tiệm mì, nơi này, hắn có ấn tượng rất sâu sắc, lúc trước hắn cùng muội muội Diệp Linh vừa tới Lưỡng Giới thành là tới đây đầu tiên, mà hiện tại, trên quầy bán hàng, có một nam tử mập mạp nằm sấp.
Chính là ông chủ cửa hàng lúc trước!
Chết!
Nhân khẩu Lưỡng Giới thành không nhiều, nhưng cũng có tới mấy chục vạn!
Mà mấy chục vạn này, sợ là phải có chín phần đã bị tàn sát!
Người thường, thực sự không thể chống lại Thần Hợp cảnh, Vạn Pháp cảnh, chỉ có thể mặc người chém giết!
Diệp Huyền ngồi trên ghế đẩu, cầm Linh Tú kiếm trong tay đặt nhẹ lên bàn, yên lặng không nói.
Khương Cửu cứ lẳng lặng dừng bên hắn, cũng không nói.
Không biết qua bao lâu, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền cùng Khương Cửu, sau lưng nam tử trung niên, còn có chừng ba mươi người, tất cả đều là Thần Hợp cảnh đỉnh phong, trừ đó ra, trước ngực trái mỗi người, đều có một chữ “Huyết” nhỏ.
Trong đám người này, nam tử trung niên dẫn đầu chính là Huyết tông đại trưởng lão, Huyết Lê!
Huyết Lê đi tới trước mặt Diệp Huyền, nhìn qua Diệp Huyền”
Ta từng nghe qua tên ngươi, nghe nói, trừ An Lan Tú ra, thì ngươi là kẻ yêu nghiệt nhất thế hệ trẻ Thanh châu.
Diệp Huyền không nói.
Huyết Lê nhìn qua thi thể lão giả bị Diệp Huyền phân thây lúc trước, vừa thấy cỗ thi thể, hai mắt hơi híp lại. Trầm ngâm một hồi, lại nhìn Diệp Huyền:
Huyết tông ta cũng không muốn chọc ngươi, có điều, cũng không có nghĩa là Huyết tông ta sợ ngươi! Chỉ cần ngươi nhắm một mắt mở một mắt với chuyện này, Huyết tông ta sẽ không là địch với ngươi, ngươi thấy thế nào?
Khương Cửu cười lạnh:
Nhắm một mắt mở một mắt? Để các ngươi tiếp tục đồ sát bách tính Khương quốc ta?
Nam tử trung niên lãnh đạm nói:
Chỉ là mấy kẻ đê dân, cần gì để ý?
Đê dân?
Khương Cửu có chút dữ tợn:
Chẳng lẽ các hạ trời sinh đã là Vạn Pháp cảnh?
Nam tử trung niên không chút biểu tình:
Xem ra, Diệp Huyền ngươi nhất định muốn làm địch với Huyết tông ta?! Đã như vậy…
Lời còn chưa dứt, Diệp Huyền đã cầm Linh Tú kiếm trên bàn, quay người bước xa, chém xuống một kiếm!
Thấy Diệp Huyền đột nhiên xuất thủ, Huyết Lê hơi nhíu mày, ánh mắt hiện hàn quang, hắn cũng không trốn, mà đấm thẳng một quyền, một quyền mang theo huyết mang lấp lánh!
Kiếm quyền va chạm!
Oanh!
Một tiếng bạo tạc vang lên, thanh âm vừa hiện, Diệp Huyền cùng Huyết Lê đều bị đánh lui mười rượng!
Huyết Lê vừa dừng lại, cúi đầu nhìn nắm đấm, giờ phút này, nắm đấm của hắn đã nứt toạc, đặc biệt là mu bàn tay, chằng chịt các vết nứt ứa máu!
Huyết Lê thầm khiếp sợ, phải biết, hắn đã đạt tới Vạn Pháp cảnh đỉnh phong a!
Mà Diệp Huyền trước mắt, mới chỉ mới vào Thần Hợp cảnh!
Huyết Lê ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, ánh mắt hiện vẻ ngưng trọng.
Ha ha…
Đúng lúc này, một tiếng cười to từ chân trời truyền tới, từ chân trời, một chiếc vân thuyền chậm rãi hạ xuống, một lão giả từ vân thuyền bay ra, đi tới khu vực Diệp Huyền cùng Huyết Lê.
Hợp Hoan lão nhân!
Hợp Hoan lão nhân nhìn Huyết Lê, cười nói:
Huyết Lê đại trưởng lão, lần trước ta nói muốn liên thủ với ngươi, ngươi còn chưa trả lời lão phu! Thế nào, giờ sao?
Huyết Lê nhìn qua Diệp Huyền, nói:
Nếu ngươi đã không biết điều, vậy đi chết đi!
Nói xong, hắn nhìn Hợp Hoan lão nhân:
Trước liên thủ diệt người này, chuyện sau đó, lại bàn lại sau, thế nào?
Hợp Hoan lão nhân cười lớn:
Tốt!
Nói xong, phía sau lão xuất hiện hơn hai mươi người, đều đạt tới Thần Hợp cảnh!
Không chỉ thế, trong đó còn có ba tên Vạn Pháp cảnh!
Thêm Huyết tông bên dưới, đội hình này thực sự vô cùng kinh khủng!
Đúng lúc này, Hợp Hoan lão nhân đột nhiên cười nói:
Diệp Huyền, không phải ngươi rất yêu nghiệt sao? Lão phu nói cho ngươi biết, trên đời này còn nhiều người yêu nghiệt hơn ngươi nhiều, nhìn xem, lão phu mời ai tới cho ngươi mở mang tầm mắt!
Thanh âm Hợp Hoan lão nhân vừa dứt, từ trên vân thuyền, một tiểu nữ hài mặc băng y chậm rãi xuất hiện.
Tiểu nữ hài vừa mới bước xuống vân thuyền, nhiệt độ giữa sân chợt giảm xuống trong nháy mắt, hai chân nàng vừa chạm vào mặt đất, mặt đất đã bị đóng băng.
Từng bước sinh băng!
Thời khắc tiểu nữ hài xuống thuyền, Diệp Huyền cách đó không xa cũng ngây người.
Tầm mắt tiểu nữ hài cũng nhìn lên thân Diệp Huyền đầu tiên, khi thấy Diệp Huyền, trong mắt nàng có hai nước mắt chậm rãi chảy xuống.
Lúc này, Hợp Hoan lão nhân đang tươi cười vui vẻ không cười nổi.
Có chút không đúng!
Hợp Hoan lão nhân nhìn về phía mỹ phụ sau lưng tiểu nữ hài, người sau cũng cau mày, có phần không hiểu.
Mỹ phụ do dự một chút, sau đó đi đến bên cạnh tiểu nữ hài, nói khẽ:
Thánh nữ điện hạ.
Tiểu nữ hài không có trả lời, nàng đi tới Diệp Huyền đứng cách đó không xa, nàng đi có phần hơi nhanh, mà lúc này, Hợp Hoan lão nhân đột nhiên đi đến trước mặt tiểu nữ hài, cười nói:
Thánh nữ điện hạ, Hợp Hoan tông ta muốn diệt trừ, chính là Diệp Huyền này.
Nói xong, hắn chỉ vào Diệp Huyền đứng cách đó không xa!
Diệt trừ Diệp Huyền?
Tiểu nữ hài ngây người, sau đó, hai mắt nàng kết băng, một luồng khí lạnh bao phủ thân thể của nàng.
Oanh!
Không có dấu hiệu nào, Hợp Hoan lão nhân rung động lui về phía sau hơn trăm trượng!
Hợp Hoan lão nhân vừa dừng lại, hai tay của hắn đã kết băng, không chỉ như thế, cỗ hàn khí kia không ngừng từ hai tay lan dần vào thân thể, nếu hàn khí tiến vào trong người hắn, hắn sẽ lập tức bị đông thành tượng băng!
Không chút do dự, hai tay Hợp Hoan lão nhân run động, đôi tay rơi xuống, không có giọt máu nào chảy ra, bởi vì máu cũng bị đông cứng!
Quả quyết bỏ qua đôi tay!
Nhìn thấy hàn khí biến mất theo đôi tay rơi xuống, Hợp Hoan lão nhân lập tức thở dài một hơi, dường như nghĩ đến cái gì đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tiểu nữ hài cách đó không xa, nói:
Vì cái gì!
Vì cái gì!
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía tiểu nữ hài.
Cho dù là hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh sau lưng tiểu nữ hài cũng nhìn nàng, trong mắt đầy không hiểu.
Tiểu nữ hài không có trả lời Hợp Hoan lão nhân, nàng bước nhanh chạy tới trước mặt Diệp Huyền, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh sau lưng tiểu nữ hài thay đổi, đang muốn xuất thủ, mà lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên ôm Diệp Huyền vào trong ngực, hô:
Ca!
Ca!
Chương 347: Ngươi Muốn Giết Ca Ta?
Hợp Hoan lão nhân hóa đá!
Hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh sau lưng nàng cũng ngạc nhiên ngây người!
Ca!
Nữ hài trước mặt chính là Diệp Linh!
Diệp Huyền vừa bị Diệp Linh ôm lấy, một luồng hơi lạnh lan khắp toàn thân hắn, hắn cảm giác thân thể lạnh cóng.
Lạnh quá!
Lạnh thấu xương!
Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền!
Phát giác được trạng thái của Diệp Huyền, Diệp Linh vội vàng buông Diệp Huyền ra, lui về sau mấy bước, nhìn thấy trên thân Diệp Huyền đã xuất hiện sương lạnh, nàng lập tức vội vàng, nói:
Ca, ngươi, ta... Ta không cố ý, ta... .
Lúc này, một cỗ kiếm ý đột nhiên bao phủ thân thể Diệp Huyền!
Thiện Niệm kiếm ý!
Sau khi Thiện Niệm kiếm ý xuất hiện, hàn khí quanh người hắn giảm xuống không ít.
Cách đó không xa, Hợp Hoan lão nhân đột nhiên nhìn về phía hai mỹ phụ sau lưng Diệp Linh, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, nói:
Hai vị, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Hai mỹ phụ nhìn nhau, cuối cùng, một mỹ phụ trong đó đi đến bên cạnh Diệp Linh, nói khẽ:
Thánh nữ điện hạ, lần này chúng ta đến đây, chính là có việc nhờ vả Hợp Hoan tông, ngài...
Nghe được mỹ phụ nói thế, Diệp Linh đột nhiên nhìn về phía Hợp Hoan lão nhân cách đó không xa, vẻ mặt vô cùng lạnh giá, nói:
Ngươi muốn giết ca ca ta?
Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng lại làm cho người ta không rét mà run!
Hợp Hoan lão nhân trầm giọng nói:
Thánh nữ điện hạ, ngài là Thánh nữ Bắc Hàn tông, tại sao lại là muội muội của Diệp Huyền? Có phải ngài...
Ta chính là muội muội của hắn!
Diệp Linh đột nhiên đi về phía Hợp Hoan lão nhân, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Hợp Hoan lão nhân, nói:
Ai dám động đến cọng tóc của ca ta, ta nhất định diệt toàn tộc của hắn!
Vừa dứt lời, đột nhiên nàng bay lên không trung, trong chốc lát, toàn bộ chân trời xuất hiện từng đóa bông tuyết trắng xóa.
Trên không, hai tay Diệp Linh tương hợp, những bông tuyết kia đứng im, thế nhưng sau một khắc, những bông tuyết này xoay tròn cực nhanh, trong nháy mắt, mặt đất phạm vi trăm trượng nổ tung, cùng lúc đó, những bông tuyết kia bay nhanh từ trên cao xuống, mục tiêu của chúng chính là Hợp Hoan lão nhân phía dưới!
Võ kỹ Thiên giai!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Hợp Hoan lão nhân thay đổi, hắn hiện tại không có cơ hội chạy trốn, bởi vì những bông tuyết kia đã bao vây hắn từ bốn phương tám hướng!
Chỉ có thể liều mạng đánh cược!
Hợp Hoan lão nhân vỗ mạnh xuống đất.
Oanh!
Mặt đất chung quanh hắn sụp đổ, trong nháy mắt, một lưỡi đao màu hồng phấn bay thẳng lên trời, chém thẳng về hướng chân trời!
Những nơi lưỡi đao màu hồng phấn lướt qua, một chút bông tuyết đã nát bấy, rất xu thế như chẻ tre chém thẳng về phía Diệp Linh!
Cách đó không xa, Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, Diệp Linh trên không lại điểm một chỉ cách không về phía Hợp Hoan lão nhân, trên không, vô số bông tuyết đột nhiên hội tụ thành một đóa tuyết liên, đóa tuyết liên này trực tiếp đánh vào lưỡi đao kia.
Oanh!
Phía chân trời sinh ra tiếng nổ vang, trong ánh mắt của mọi người, chuôi đao màu hồng phấn vỡ nát trong nháy mắt, mà tuyết liên không bị tổn hại chút nào, đồng thời còn lao nhanh xuống dưới, đánh vào trên thân Hợp Hoan lão nhân.
Bành!
Hợp Hoan lão nhân lùi lại trăm trượng, hắn vừa dừng lại trong nháy mắt, một luồng hơi lạnh đã tràn ngập thân thể hắn, ngay sau đó, băng đã xuất hiện trên người, hắn bị đóng băng trong nháy mắt!
Bại hoàn toàn!
Cách đó không xa, sắc mặt đám người Huyết Lê kinh hãi, Hợp Hoan lão nhân chính là cường giả Vạn Pháp cảnh đỉnh phong! Hắn lại bại đơn giản như thế?
Hơn nữa, Thánh nữ Bắc Hàn tông lại là muội muội của Diệp Huyền?
Chuyện này có chút không đúng!
Huyết Lê nhìn thoáng qua Diệp Linh, đã có thoái ý!
Mấy cường giả Vạn Pháp cảnh sau lưng Hợp Hoan lão nhân lại trực tiếp xoay người bỏ chạy, rõ ràng, đối với bọn họ mà nói, nếu hiện tại không trốn , chờ Diệp Huyền và Bắc Hàn thánh nữ đồng loạt ra tay, bọn họ không có cơ hội chạy trốn.
Trên không, Diệp Linh đột nhiên chỉ vào đám cường giả Hợp Hoan tông đang bỏ chạy, quát:
Giết!
Giết!
Sau lưng Diệp Linh, hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh hơi lưỡng lự, phải biết, quan hệ giữa Bắc Hàn tông và Hợp Hoan tông cũng không tệ lắm, nếu lại hạ sát thủ, vậy thì hai tông môn sẽ trở mặt thành thù!
Hai người vừa lưỡng lự, đám cường giả Vạn Pháp cảnh của Hợp Hoan tông đã biến mất phía chân trời.
Thấy thế, Diệp Linh quay đầu nhìn hai người, ánh mắt lạnh như băng, nói:
Vẫn là ca ca ta nói đúng, vạn sự đều phải cần dựa vào chính mình!
Nghe vậy, sắc mặt hai người biến hóa, hai người vội vàng quỳ một chân xuống, nói:
Thỉnh Thánh nữ điện hạ bớt giận, hai người chúng ta...
Hai người đã gấp đổ đầy mồ hôi, đừng nhìn các nàng đều là Vạn Pháp cảnh, thế nhưng trong tông môn, địa vị Diệp Linh bây giờ lại cao hơn tất cả!
Nói không chút khách khí, nàng chính là hi vọng quật khởi của Bắc Hàn tông!
Mười bốn tuổi đã có thể chém giết Vạn Pháp cảnh, đây là việc kinh khủng cỡ nào?
Diệp Linh lại khoát tay áo, nói:
Không cần hai người các ngươi! Ta sẽ cùng tiến lui với ca ca!
Nói xong, nàng nhìn sang Huyết Lê, người sau khiếp sợ, vội vàng cúi đầu thật sâu, nói:
Thánh nữ điện hạ, việc này là một việc hiểu lầm, Huyết tông ta cũng không cố ý đối địch với Bắc Hàn tông!
Diệp Linh lạnh lùng nói:
Nhưng ngươi lại đối địch với ca ca, ngươi đối địch với ca ca ta, chính là đối địch với ta.
Vừa dứt lời, nàng đột nhiên tiến lên phía trước một bước, một bước này vừa hạ xuống, trên không trung có khí lạnh hàng lâm, trong nháy mắt này, nhiệt độ lại hạ xuống lần nữa, mọi người giống như lâm vào hầm băng, cùng lúc đó, vô số bông tuyết đột nhiên xuất hiện trên người đám người Huyết Lê, mỗi một đóa bông tuyết đều biến thành lưỡi đao sắc bén, làm cho người ta không rét mà run!
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Huyết Lê hoảng hốt, nói:
Rút lui, lập tức rút lui!
Lần này, hắn mang đến phần lớn đệ tử tinh anh của Huyết tông, nếu đều chết ở chỗ này, đối với Huyết tông mà nói, không thể nghi ngờ sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề.
Vào lúc này, có đám người Diệp Huyền ở bên cạnh, tăng thêm Diệp Linh và Bắc Hàn tông, Huyết tông không có chút cơ hội nào!
Nhất định phải trốn!
Sau khi nhận được lệnh của Huyết Lê, các cường giả Huyết tông sau lưng hắn dồn dập lui lại, bông tuyết của Diệp Linh lại rơi nhanh từ trên cao xuống.
A...
Trong nháy mắt, nơi này không ngừng có tiếng kêu thảm thiết vang lên, những cường giả Thần Hợp cảnh của Huyết tông đối diện với bông tuyết, bọn họ không có chút sức chống cực nào!
Cho dù là Diệp Huyền, hắn cũng cảm thấy kinh hãi, bởi vì Diệp Linh mạnh đến mức hắn cảm thấy lạ lẫm!
Nhìn thấy đệ tử tông môn của mình chết thảm, vẻ mặt Huyết Lê biến thành dữ tợn, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Linh trên không trung, ngay sau đó hắn hóa thành một cái bóng màu đỏ lao nhanh về phía Diệp Linh.
Rõ ràng, hắn hiện tại không lo được nhiều như thế!
Vào thời khắc Huyết Lê ra tay, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên thả người nhảy lên, cũng chém một kiếm về phía Huyết Lê!
Giờ phút này, Linh Tú kiếm trong tay hắn vẫn có màu đen, chém xuống một kiếm, trực tiếp làm cho không gian hơi run rẩy một lúc!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Chương 348: Ca, Ta Nhớ Ngươi Lắm!
Sau khi gia nhập Ác Niệm kiếm ý, uy lực một kiếm của hắn đã vượt qua bất cứ công kích nào của ngày xưa!
Huyết Lê đang lao về phía Diệp Linh đột nhiên dừng lại, khi nhìn thấy uy lực một kiếm của Diệp Huyền, đồng tử của hắn co rút nhỏ như đầu kim, trong mắt tràn đầy thần thái không dám tin.
Một Thần Hợp cảnh, hắn có thể phát ra một kiếm mạnh như thế hay sao?
Không dám suy nghĩ nhiều, huyền khí trong cơ thể Huyết Lê dâng trào, hắn quay người đánh ra một chưởng, trong lòng bàn tay, một đạo năng lượng màu đỏ giống như bàn tay máu bay ra.
Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã đến.
Oanh!
Bàn tay máu do năng lượng tạo thành tan vỡ ngay lập tức, thân thể Huyết Lê cũng bị đánh bay xa hơn trăm trượng. Hắn vừa hạ xuống, mặt đất dưới chân hắn nứt toác ra ngay lập tức, cùng lúc đó, khóe miệng của hắn không ngừng chảy máu tươi, toàn bộ cánh tay phải của hắn cũng bị kiếm của Diệp Huyền chém mất!
Dù chưa ngã xuống, nhưng đã trọng thương, triệt để mất đi sức chiến đấu!
Mà lúc này, bốn phía đột nhiên xuất hiện một đám kỵ binh!
Thương Lan đạo binh!
Có trăm tên kỵ binh gia nhập vào chiến trường, những đệ tử lập Huyết tông trốn thì trốn, chết thì chết.
Diệp Huyền đột nhiên nói:
Một cũng đừng buông tha, sau khi chém giết tất cả đệ tử Huyết tông, cũng treo đầu đệ tử Huyết tông trên cửa thành Lưỡng Giới thành, dùng an ủi mấy chục vạn bách tính Lưỡng Giới thành trên trời có linh thiêng!
Cách đó không xa, Huyết Lê nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, gương mặt vô cùng dữ tợn, quát:
Huyết tông ta sẽ không bỏ qua... .
Còn chưa dứt lời, Diệp Huyền đột nhiên lao tới trước mặt hắn, một kiếm chém ngang.
Xùy!
Đầu của Huyết Lê trực tiếp bay ra ngoài!
Diệp Huyền thu hồi Linh Tú kiếm, quay người đi đến trước mặt Diệp Linh, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nói:
Đi, ca dẫn ngươi đi ăn mì!
Ăn mì!
Diệp Huyền cứ thế kéo Diệp Linh đi tới quán mì nơi xa, trên thân Diệp Linh còn có hàn khí , nhưng đều bị Thiện Niệm kiếm ý của Diệp Huyền ngăn cản, bởi vậy, lúc Diệp Huyền kéo tay nàng, cũng không nhận ảnh hưởng quá lớn.
Tại quán mì, Diệp Huyền cầm lấy một băng ghế đặt sau lưng Diệp Linh, nhìn thấy trên ghế có máu, thế là, hắn dùng ống tay áo lau ba lần, lúc này mới bảo Diệp Linh ngồi xuống. Mà chính hắn chạy tới trước bếp và nhóm lửa.
Chính hắn nấu!
Cũng may đủ loại nguyên liệu nấu ăn vẫn còn một ít, bằng không cũng không ăn mì được.
Diệp Linh lặng lẽ ngồi lên băng ghế đóng băng, nàng cứ như vậy nhìn Diệp Huyền bận rộn cách đó không xa, trên mặt còn nở nụ cười nhạt, trong lòng vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.
Vào lúc này, nàng căn bản không giống Bắc Hàn thánh nữ gì đó, chỉ là một tiểu nữ hài bình thường!
Một bên khác, Khương Cửu nhìn thoáng qua Diệp Huyền và Diệp Linh, trong mắt có một tia hâm mộ.
Diệp Huyền đối xử tốt với Diệp Linh, không có chút lừa gạt, cũng không có chút tính lợi ích gì, chỉ tốt một cách đơn thuần mà thôi!
Loại tốt này là chân thật nhất, tinh khiết nhất!
Nàng sinh ra trong hoàng gia, chưa bao giờ trải nghiệm loại đối xử tốt này, tại hoàng gia, chỉ có ngươi lừa ta gạt, ngươi chết ta sống!
Chỉ chốc lát, Diệp Huyền bưng một tô mì tới trước mặt Diệp Linh, thế nhưng tô mì bị đông cứng trong nháy mắt!
Đông cứng...
Vẻ mặt hai huynh muội cứng ngắc! Thế nhưng rất nhanh, hai huynh muội lại nở nụ cười.
Diệp Linh đứng dậy nhẹ nhàng ôm Diệp Huyền vào trong ngực, nói khẽ:
Ca, ta nhớ ngươi lắm!
Thân thể Diệp Huyền cứng đờ, một lát sau, hắn cũng ôm lấy Diệp Linh, nói:
Ca cũng vậy!
Hai huynh muội cứ ôm nhau như thế.
Một bên khác, Thương Lan đạo binh đã chém giết sạch đệ tử Huyết tông, đầu của cấc đệ tử Huyết tông cũng bị treo trên cửa Lưỡng Giới thành.
Chấn nhiếp!
Chuyện tại Lưỡng Giới thành đối với các cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu mà nói, không thể nghi ngờ là một loại chấn nhiếp!
Một tên Vạn Pháp cảnh, hơn ba mươi tên Thần Hợp cảnh, đều bị tru diệt!
Vào lúc này, những cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu kia đều biết một người, đó chính là Diệp Huyền! Ngay cả cường giả Khương quốc muốn đi Trung Thổ Thần Châu, sau khi trải qua chuyện Lưỡng Giới thành, tất cả đều bỏ đi suy nghĩ rời đi!
Trong thành.
Một lão phụ cầm theo ba cái đầu đi tới bên cạnh Diệp Linh cùng Diệp Huyền, hai huynh muội nhìn về phía lão phụ, lão phụ vứt đầu trên mặt đất.
Ba cái đầu này chính là ba tên cường giả Vạn Pháp cảnh Hợp Hoan tông chạy trốn lúc nãy.
Lão phụ đi đến trước mặt Diệp Linh, nói khẽ:
Tiểu Linh Nhi, lúc trước ngươi nói vạn sự cần dựa vào chính mình, điểm này cũng không sai. Nhưng mà, lão thân muốn nói với ngươi, mặc kệ lúc nào, Bắc Hàn tông ta đều là hậu thuẫn kiên cường nhất của ngươi.
Diệp Linh nhìn thoáng qua ba cái đầu kia, không nói gì.
Diệp Huyền đột nhiên ôm quyền với lão phụ, nói:
Tiền bối, muội muội ta còn nhỏ, trước đó nói chuyện không thỏa đáng, xin hãy tha lỗi!
Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Linh, vẻ mặt nghiêm khắc, nói:
Linh Nhi, ca đã từng đã nói với ngươi, chúng ta làm người, tuyệt đối không thể lấy oán trả ơn. Bắc Hàn tông không chỉ chữa trị chứng bệnh thương hàn của ngươi, còn cho ngươi bản lĩnh hiện tại, ân này, huynh muội chúng ta nên ghi nhớ cả đời!
Diệp Linh khẽ gật đầu, nói khẽ:
Ca, ta biết rồi!
Nói xong, nàng nhìn về phía lão phụ trước mặt, nói:
Lãnh bà bà, Bắc Hàn tông đối đãi với ta vô cùng tốt, ta biết, ta... . . Ta về sau sẽ không phát tiểu tính tình loạn nữa.
Gương mặt lão phụ hòa hoãn, nàng cười nói:
Đều là người trong nhà, không có vấn đề gì.
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền bên cạnh Diệp Linh, sau khi đánh giá Diệp Huyền, nói:
Ngươi chính là Diệp Huyền ca ca của Tiểu Linh Nhi?
Diệp Huyền gật đầu, nói:
Đúng vậy.
Lão phụ khẽ gật đầu, nói:
Trước đó ta đã nghe nói qua về ngươi, lần này gặp được, ngược lại làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Ngươi không chỉ có thiên phú cực cao, thực lực cực mạnh, làm người làm việc càng hiếm có, có ca ca như ngươi, đối với Tiểu Linh Nhi mà nói, là may mắn của nàng, cũng là may mắn của Bắc Hàn tông ta.
Rõ ràng, đây là tán thành Diệp Huyền.
Diệp Huyền trước đó giao thủ với Huyết Lê, lão phu trong bóng tối đã nhìn thấy rõ ràng, tuổi còn trẻ đã đạt tới Kiếm Chủ, thiên phú như vậy, kỳ thật không kém Diệp Linh bao nhiêu. Đối với thiên tài yêu nghiệt như thế, Bắc Hàn tông sẽ tận lực nhắm vào sao?
Trọng yếu nhất chính là, hắn là ca ca của Diệp Linh, nói là nửa người của Bắc Hàn tông cũng không đủ. Đối với Bắc Hàn tông mà nói, nhận lấy Diệp Linh, không thể nghi ngờ là mua bán vô cùng kiếm lời, tương đương với mua một tặng một!
Nghe được lão phụ tán thành Diệp Huyền, Diệp Linh lập tức vui vẻ hiếm có.
Đối với Bắc Hàn tông, kỳ thật nàng cũng có cảm tình, bởi vì sau khi nàng đến Bắc Hàn tông, người Bắc Hàn tông đối đãi nàng rất tốt.
Chương 349: Sinh Nhật Vui Vẻ