Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 240 - Chương 1930. Ngươi Còn Đánh Không Đây

Chương 1930. Ngươi còn đánh không đây Chương 1930. Ngươi còn đánh không đây

Chương 1930: Ngươi còn đánh không đây

Thượng Chủ nhìn hắn: “Ngươi thật sự không chừa đường sống cho người khác sao?”

Diệp Huyền cười lạnh lùng: “Chừa đường sống cho ngươi? Ngươi chưa bao giờ nghe câu xử ngươi nhân lúc ngươi bệnh à?”

Nói đoạn, hắn bèn xông về phía trước!

Hắn tới Âm Ám giới không phải là quyết định trong lúc nóng giận. Hiện giờ Thượng Chủ đang trọng thương, cường giả Âm Ám giới cũng chết gần hết. Có thể nói, hiện giờ đang là lúc Âm Ám giới yếu nhất!

Bây giờ không tiêu diệt bọn họ thì còn đợi đến lúc nào nữa?

Thấy Diệp Huyền xông tới, Thượng Chủ bèn híp mắt lại, trực giác nói với hắn ta rằng có gì đó sai sai!

Diệp Huyền không thể tiêu diệt Âm Ám giới chỉ với một mình hắn được!

Đúng lúc ấy, không gian xung quanh bọn họ bỗng nứt vỡ. Ngay sau đó, mười mấy luồng khí tức bỗng cuộn trào lên!

Người tới chính là mấy người Thái Nhất và Thần Công!

Tổng cộng có mười hai Chính Thần!

Đều là những cường giả Chủ Tể cảnh cả!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Thượng Chủ lập tức thay đổi: “Rút!”

Nói đoạn, hắn ta đưa các cường giả Âm Ám giới quay về!

Còn Diệp Huyền thì dẫn mấy người Thái Nhất xông vào Âm Ám giới.

Phía trước tòa tháp màu đen kia, Thượng Chủ nhìn chằm chằm bầu trời phía xa xa. Nơi đó, Diệp Huyền đang dẫn mười hai người điên cuồng chạy đến, bọn họ hoàn toàn không thể ngăn cản được!

Rất nhanh sau đó, mấy người Diệp Huyền đã ở chỗ cách bọn họ rất gần!

Đúng lúc đó, Thượng Chủ bỗng nhiên gào lên: “Hoán Tổ!”

Dứt lời, tòa tháp phía sau hắn ta bỗng rung lên kịch liệt. Ngay sau đó, một đường hắc quang xông thẳng lên trời. Bên trong đường hắc quang đó có một lão giả!

Lão giả khoác hắc bào, đầu tóc bạc phơ, trên người toát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền bỗng dừng lại. Hắn chau chặt mày, tại sao mấy thế lực này thích gọi tổ tông ra thế nhỉ?

Tổ tiên của mình là ai?

Hắn cũng muốn gọi nữa!

Má nó, hở tí là gọi tổ tiên, đúng là phiền phức!

Trên bầu trời, hắc bào lão giả liếc nhìn xung quanh, trong mắt là vẻ mờ mịt, song dần dần nó đã trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.

Một lát sau, hắc bào lão giả liếc nhìn Thượng Chủ, mấy người Thượng Chủ lập tức cung kính hành lễ.

Đây là tiền bối của Âm Ám giới!

Hắc bào lão giả liếc nhìn xung quanh. Cuối cùng, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, khi trông thấy Diệp Huyền, hắn ta lập tức chau mày.

Diệp Huyền khẽ siết chặt Thiên Tru Kiếm, đang định ra tay thì hắc bào lão giả bỗng lên tiếng: “Thiếu niên, ngươi qua đây!”

Diệp Huyền chớp mắt, hắn liếc nhìn lão giả, do dự một lát rồi bước tới. Đương nhiên, hắn vẫn phải phòng bị, chỉ sợ lão giả này giở trò!

Có một vài lão đầu xấu xa lắm!

Hắc bào lão giả quan sát Diệp Huyền, trong mắt là vẻ kinh ngạc: “Ngươi…”

Diệp Huyền hỏi: “Làm sao?”

Hắc bào lão giả khẽ nói: “Mệnh cách của ngươi đặc biệt quá! Nhân quả trên người ngươi nữa…”

Diệp Huyền liếc nhìn lão giả: “Ngươi còn đánh không đây?”

Hắc bào lão giả nhìn hắn chằm chằm, sau đó nói: “Không biết tại sao tiểu hữu lại đòi sống chết với Âm Ám giới chúng ta?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Không phải ta muốn tiêu diệt các ngươi mà là các ngươi muốn tiêu diệt ta!”

Hắc bào lão giả quay đầu nhìn Thượng Chủ: “Chuyện gì thế?”

Nghe vậy, sắc mặt các cường giả Âm Ám giới lập tức trở nên kì quái!

Chuyện gì thế này?

Tổ tiên của bọn họ hình như đang có ý trách móc bọn họ?

Thượng Chủ trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Tiên tổ, có thể giết hắn không?”

Hắc bào lão giả nhìn chằm chằm Thượng Chủ: “Não ngươi là não heo à?”

Nghe vậy, mọi người bèn kinh ngạc.

Mấy người Diệp Huyền cũng sững sờ.

Chuyện gì thế này?

Thượng Chủ nhìn hắc bào lão giả, sắc mặt hắn ta khó coi vô cùng.

Hắc bào lão giả nhìn Thượng Chủ: “Ngươi định đưa Âm Ám giới lên con đường diệt vong sao?”

Thượng Chủ trầm giọng nói: “Chỉ bởi chúng ta chọn hắn làm kẻ địch?”

Hắc bào lão giả lắc đầu: “Ngươi sống bao nhiêu năm nay, đến mắt nhìn cũng không có là sao, đúng là sống uổng cả một đời!”

Thượng Chủ nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”

Hắc bào lão giả lạnh lùng nói: “Nhân quả trên người hắn há phải thứ mà Âm Ám giới có thể dính líu đến?”

Thượng Chủ trầm mặc.

Hắc bào lão giả lại nói: “Có dã tâm cũng được, thế nhưng cùng với đó phải có thực lực! Bằng không, chẳng khác gì tự hủy!”

Nói đoạn, hắn ta quay người nhìn Diệp Huyền: “Tiểu hữu, hôm nay Âm Ám giới chúng ta cắt đứt nhân quả với ngươi, không biết có được hay không?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Không được!”

Ngươi muốn đánh là đánh, không muốn đánh là không đánh hả?

Ngươi coi lão tử là cái gì đấy?

Hôm nay, ai nói cũng không có tác dụng!

Hắc bào lão giả khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Nói đoạn, hắn ta bèn mở lòng bàn tay ra. Chỉ trong chốc lát, không gian bốn phía lập tức trở nên hư ảo.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn híp mắt lại. Thái Nhất bên cạnh hắn bỗng nói: “Người này không hề đơn giản!”

Diệp Huyền gật đầu, cảnh giới của lão đầu này chắc chắn phải trên Chủ Tể cảnh!

Ít nhất phải là Phá Hư!
Bình Luận (0)
Comment