Chương 1934. Tên này bị điên rồi
Chương 1934. Tên này bị điên rồi
Chương 1934: Tên này bị điên rồi
Thanh sam nam tử!
Đương nhiên là Diệp Huyền biết thanh sam nam tử, có điều hắn cũng không biết thực lực của đối phương rốt cuộc mạnh đến mức nào!
Thế nhưng chắc thực lực của hắn ta cũng ngang tầm nữ tử váy trắng thôi!
Mà thanh sam nam tử còn cho Diệp Huyền một cảm giác rất kì lạ. Cảm giác này khá giống với cảm giác của một người thân. Với Diệp Huyền mà nói thì cảm giác này có hơi hoang đường!
A Mục đột nhiên nói: “Ngày xưa tại sao hắn ta không giết luôn những âm linh kia đi?”
Diệp Huyền gật đầu, cũng hỏi: “Đúng vậy! Hắn ta có thực lực để làm điều đó nhỉ?”
Tiểu Đạo mỉm cười: “Hắn ta có thực lực đó, có điều lúc ấy Âm Linh tộc lựa chọn rút lui nên không liều chết với hắn ta. Bọn họ rút lui về Âm Linh giới, mà Âm Linh giới lại rộng lớn vô cùng. Ngoài ra, nơi đó còn vô cùng đặc biệt, người bình thường không thể tiến vào đó, bởi nơi đó không có linh khí, chỉ có tử khí và âm khí.
Không gian nơi đó cũng khác so với không gian của thế giới thông thường, nó như một đa duy vũ trụ vậy, ngươi bước vào bên trong sẽ lạc đường! Có thể nói, dù có là cường giả Phá Hư cảnh thì sau khi vào đó cũng khó có thể ra ngoài được!”
Nói đến đây, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Đây cũng là điều đáng sợ ở bọn họ, không đánh lại được thì có thể chạy, người khác không thể đuổi theo được! Đương nhiên, từ trước đến nay, hình như bọn họ đều không có thiên địch. Trừ việc gặp phải Kiếm Tông ra mà thôi!
Thực ra, nếu không phải năm đó Kiếm Tông dựa vào sức mạnh của tông chủ đả thương bọn họ thì với thực lực của Kiếm Tông, cùng lắm bọn họ cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình chứ không thể ngăn chặn đối phương được đâu!”
A Thiến đột nhiên hỏi: “Bọn họ tới từ đâu?”
Tiểu Đạo nhìn A Thiến, mỉm cười: “Ngươi hỏi hay đấy, ta cũng chưa thực sự điều tra về bọn họ! Âm Linh tộc không ở vũ trụ này, cũng không ở thượng giới mà tới từ một nơi khác…”
A Mục bỗng hỏi: “Nơi nào? Ngươi nói rõ ràng đi!”
Tiểu Đạo liếc nhìn nàng, lắc đầu: “Ngươi cũng học thói tò mò rồi!”
A Mục: “…”
Tiểu Đạo trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Thôi được rồi! Để ta nói cho các ngươi biết những gì ta biết về vũ trụ này! Thực ra vũ trụ này không có Tam Duy, Tứ Duy hay Ngũ Duy gì gì đó đâu, tất cả những sinh linh đều nằm trong một vũ trụ mà thôi! Thế nhưng nơi mà mọi người ở lại khác nhau, thế nên mới xuất hiện sự phân tầng vũ trụ!”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Vũ trụ có từ đâu?”
Tiểu Đạo nhìn hắn, Diệp Huyền do dự một lát rồi lại hỏi: “Với cả sinh mệnh nữa, sinh mệnh đầu tiên được hình thành như thế nào vậy? À còn nữa, tại sao sao trời lại phát sáng vậy? Với cả…”
Tiểu Đạo bỗng vung một quyền!
Uỳnh!
Diệp Huyền bị đánh bay đi. Hắn vừa mới dừng lại thì không gian phía sau hắn đã nứt vỡ.
Mấy nữ tử nhìn hắn, lắc đầu ngao ngán.
Cái tên này bị điên rồi hả?
Sao lại đi hỏi một câu như vậy!
Có điều thực ra các nàng cũng khá là tò mò, cũng muốn biết lắm.
Vũ trụ này được hình thành như thế nào?
Sinh mệnh được hình thành như thế nào?
Có điều, các nàng sẽ không lên tiếng hỏi!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền xoa lồng ngực mình, Tiểu Đạo bạo lực quá cơ!
Hở tí là nàng đánh người!
Tiểu Đạo liếc nhìn hắn: “Mấy điều mà ngươi hỏi ta chưa từng nghiên cứu, tiên tri có nghiên cứu đấy, chắc là trong thư ốc sẽ có đáp án, sau này ngươi mở thư ốc thì tự đi mà xem! Ngoài ra không phải cái gì ta cũng biết, hiểu chưa?”
Diệp Huyền cười tươi rói: “Hiểu rồi!”
Tiểu Đạo hít một hơi thật sâu, phải lấy lại bình tĩnh chứ không thì nàng thật sự muốn đấm chết cái tên Diệp Huyền kia!
A Mục bỗng nhiên bước đến bên cạnh Tiểu Đạo, nàng kéo tay Tiểu Đạo lại rồi mỉm cười: “Tiểu Đạo cô nương đừng tức giận. Nào, chúng ta tiếp tục bàn về vũ trụ!”
Tiểu Đạo trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Thượng giới, nói một cách chính xác hơn thì nó không phải Lục Duy, nó thuộc vào biên giới giữa Lục Duy và Ngũ Duy! Thế nhưng bọn họ lại có liên quan đến Lục Duy! Bởi lẽ những người xuất hiện sớm nhất ở thượng giới đều bị người của Lục Duy đuổi ra ngoài!”
A Mục chau mày: “Đuổi ra ngoài ư?”
Tiểu Đạo gật đầu.
A Thiến bỗng nhiên hỏi: “Tại sao chứ?”
Tiểu Đạo nói: “Thế thì phải nói từ chế độ của Lục Duy rồi! Lục Duy không có Ngũ Duy Kiếp. Tại sao? Tại vì bọn họ bảo vệ Lục Duy vũ trụ rất nghiêm ngặt! Ở vũ trụ đó, bọn họ kiểm soát số người tu luyện và dân số. Dân số ở đó chưa đến một phần nghìn vạn. Ngoài ra, ở đó không phải ai cũng có thể tu luyện, những người không có thiên phú, không chịu nỗ lực thì cùng lắm chỉ có thể sống được sáu mươi, bảy mươi năm rồi chết. Bởi bọn họ không thể tu luyện nên không thể phá hoại linh khí, điều này không gây tổn hại thực chất gì đến vũ trụ!”
Nghe vậy, sắc mặt mọi người bèn sinh động hẳn lên!
Còn có thể như vậy nữa sao?
Dị Thú Kinh bỗng nhiên hỏi: “Không có ai đối nghịch lại à?”
Tiểu Đạo nhìn nàng: “Đối nghịch lại kiểu gì? Những người mạnh nhất ở đó bắt tay nhau tạo thành một chế độ trật tự, những kẻ phía dưới sao có thể chống lại được? Lấy gì mà chống lại? Mà những người có năng lực chống lại đều lựa chọn cùng bảo vệ chế độ trật tự kia của bọn họ. Bởi lẽ chỉ có như vậy thì vũ trụ của bọn họ mới có thể tồn tại lâu dài.