Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 246 - Chương 1936. Không Một Ai Bằng Lòng

Chương 1936. Không một ai bằng lòng Chương 1936. Không một ai bằng lòng

Chương 1936: Không một ai bằng lòng

Khoảnh khắc ấy, mọi người đều bừng tỉnh

Diệp Huyền cũng hiểu được đầu đuôi câu chuyện!

Kẻ địch của hắn không phải cả Lục Duy mà là thượng giới.

A Mục đột nhiên hỏi: “Mục tiêu của bọn họ là thư ốc đúng không?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Đúng vậy, mà nơi thư ốc từng xuất hiện chính là Lục Duy.”

A Mục lại hỏi : “Tiên tri là người của Lục Duy sao?”

Tiểu Đạo xòe tay ra: “Điều này thì ta không dám chắc! Ngày xưa lúc thư ốc xuất hiện tại Lục Duy thì ta đã ở đây rồi! Ta cũng không thể điều tra được!”

A Mục trầm mặc.

Diệp Huyền bỗng lên tiếng hỏi: “Tiểu Đạo cô nương, theo ngươi thấy thì rốt cuộc bên trong thư ốc sẽ có gì?”

Tiểu Đạo trầm mặc hồi lâu rồi đáp: “Thượng giới liều mạng tranh cướp thứ này như vậy, chắc chắn thứ đồ bên trong thư ốc rất quan trọng đối với bọn họ! Mà nếu đã quan trọng đối với bọn họ thì khả năng cũng rất quan trọng đối với Lục Duy!”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống!

Như vậy cũng có nghĩa là Lục Duy cũng có thể trở thành kẻ địch của hắn?

Tiểu Đạo bỗng nhiên nói: “Đương nhiên, nhiệm vụ cấp bách hiện giờ của ngươi là phải giải quyết thượng giới. Mấy tên này đã không màng đến việc liên thủ với âm linh chỉ để đối phó với ngươi thôi đấy, ngươi phải cẩn thận vào!”

A Mục trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, những âm linh này tới từ đâu?”

Tiểu Đạo trầm ngâm một hồi rồi nói: “Bọn họ cũng bị đuổi ra ngoài!”

Mấy người Diệp Huyền: “…”

Tiểu Đạo nói: “Bọn họ tới từ một nơi rất xa, còn xa hơn cả Lục Duy. Bọn họ cứ như châu chấu vậy, đi qua nơi nào là nơi ấy cằn cỗi không một ngọn cỏ. Mà phương thức tu luyện của bọn họ cũng đặc biệt lắm, không cần linh khí, bởi vì bọn họ toàn hút hết tu vi của người khác để lớn lên. Cũng bởi thế nên bọn họ mới vô cùng đáng sợ. Ngày xưa, nếu không có Kiêm Tông ngăn cản bọn họ thì vũ trụ này e là đã bị hủy diệt!”

Diệp Huyền bỗng nhiên nói: “Thiên Đạo có biết không?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Biết chứ! Đây cũng là lí do tại sao ngày xưa nàng ta lại phải giữ nữ tử váy trắng lại! Bởi vì nàng ta biết, có nữ tử váy trắng ở vũ trụ này thì dù là thượng giới hay những âm linh kia cũng phải kiêng dè. Thế nhưng nàng ta mà rời đi thì những tên kia sẽ lộng hành ngay!”

Nữ tử váy trắng!

Diệp Huyền ngẩng đầu, cũng không biết giờ nàng đang ở nơi nào.

Tiểu Đạo lại nói: “Thực ra mục đích hiện giờ của ngươi và Thiên Đạo là giống nhau. Đây cũng là lí do tại sao nhiều khi nàng ta lại giúp đỡ ngươi! Có thể nói, nàng ta vừa giúp ngươi lại vừa lợi dụng ngươi!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Thế ta có nên lợi dụng lại nàng ta không nhỉ?”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Chỉ cần ngươi có thực lực để lợi dụng nàng ta thì hoàn toàn có thể, nàng ta cũng đâu phải người không thể chơi được.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

A Thiến ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Chúng ta có thể tới Lục Duy không?”

Mọi người đồng loạt liếc nhìn A Thiến, A Thiến do dự trong chốc lát rồi nói: “Ta thấy nơi đó tốt hơn!”

Tiểu Đạo khẽ nói: “Đúng là tốt hơn! Thế nhưng các ngươi không thể đi đâu! À không, phải nói là bọn họ sẽ không cho các ngươi đến đó! Bởi lẽ các ngươi sẽ không tuân thủ quy tắc ở nơi đó! Ví dụ như Thiên tộc của ngươi, nếu các ngươi đi thì tu vi của vô số người Thiên Tộc sẽ bị phế, đồng thời bọn họ cũng không thể tu luyện mà chỉ có thể đợi chết… Thử hỏi, bọn họ có đồng ý hay không?”

A Thiến trầm mặc.

Từ bỏ tu vi, không thể tu luyện, điều này còn đau khổ hơn là giết bọn họ!

Tiểu Đạo nói: “Nơi này mới là nhà của các ngươi! Đừng nghĩ đến việc phá hoại sau đó đi tìm một ngôi nhà mới. Có lẽ sẽ có một ngôi nhà mới tốt hơn, thế nhưng đó là nhà của người khác! Nếu đã như vậy thì tại sao không bảo vệ những thứ mình đang có cho tốt?”

A Thiến khẽ nói: “Tiểu Đạo cô nương nói phải, chỉ là ta nghĩ muốn thay đổi… nhưng cũng thật khó!”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Hiện giờ các ngươi đã biết tiên tri khó khăn đến mức nào chưa? Bởi lẽ hắn ta chỉ muốn thay đổi! Sự thật chứng minh, điều này khó như lên trời! Không phải cứ có thực lực lớn mạnh là có thể thay đổi được! Ví dụ như các ngươi, nếu các ngươi muốn thay đổi thì những người tu luyện của cả Ngũ Duy này đều sẽ là kẻ địch của các ngươi, bọn họ sẽ phản đối các ngươi!”

A Mục đột nhiên nói: “Thế sao Lục Duy làm được vậy?”

Tiểu Đạo nhìn nàng: “Đổ máu! Đổ máu của biết bao thời đại! Hơn nữa, bọn họ có một người dẫn đường vô cùng mạnh. Đã thế người dẫn đường này còn khiến điều đó bành trướng không thể ngăn cản được! Cách thức của bọn họ không thể áp dụng được ở chỗ chúng ta, ít nhất là hiện tại!”

Diệp Huyền gật đầu.

Hắn cũng thấy nó không thực tế!

Thay đổi?

Ai lại bằng lòng từ bỏ tu vi của mình chứ?

Ai bằng lòng từ bỏ việc tu luyện, trở thành một người bình thường, sinh lão bệnh tử?

Không một ai bằng lòng hết!

Có thể nói, nếu như bọn họ muốn làm như vậy thì đồng nghĩa với việc trở thành kẻ địch của tất cả những người tu luyện trên Ngũ Duy vũ trụ!

Đúng lúc đó, Tiểu Đạo bỗng quay đầu nhìn về phía bầu trời. Ánh mắt nàng sáng rực, một lát sau nàng nói: “A La sắp đột phá rồi! Hàn Võ kỷ đệ nhất cường giả Phá Hư cảnh sao?”

A La sắp đột phá!

Nghe vậy, mọi người bèn sững sờ. Ngay sau đó, cả đám bèn biến mất.

Bọn họ tới Đại Hoang quốc!

A La đột phá là một chuyện lớn.

Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt thoáng vẻ lo lắng.

A La đột phá!

Nếu thượng giới không ngăn cản A La thì nàng có thể thực sự sẽ đạt tới Phá Hư cảnh!

A La mà đạt tới Phá Hư cảnh thì chắc chắn sẽ không phải Phá Hư cảnh bình thường. Có thể nói, một khi A La đạt tới Phá Hư cảnh thì với tình hình trước mắt mà nói, cả Ngũ Duy vũ trụ có thể chỉ có mình Thiên Đạo là có thể đánh tay đôi với đối phương!

Ngay cả nàng cũng không thể!

Bởi lẽ hiện giờ thực lực của nàng vẫn chưa hồi phục, với tình hình hiện giờ nàng không thể đánh lại được một A La đã đạt tới Phá Hư cảnh!

Chỉ mỗi Thiên Đạo là có thể thôi!
Bình Luận (0)
Comment