Chương 1941. Mưu đồ cả vũ trụ này
Chương 1941. Mưu đồ cả vũ trụ này
Chương 1941: Mưu đồ cả vũ trụ này
Thiên Đạo mỉm cười, nói: “Ngươi không giết được người đó đâu, cứ yên tâm đợi A La đột phá đi, đây mới là điều quan trọng!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi không tức giận?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi đang nói đến chuyện ngươi lợi dụng ta ấy hả?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thiên Đạo lắc đầu, khẽ cười: “Giận gì chứ! Ta cũng lợi dụng ngươi cơ mà!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tâm thái của ngươi tốt thật đấy!”
Thiên Đạo liếc nhìn hắn: “Cho ta xem thư ốc của ngươi được không?”
Diệp Huyền cười: “Đương nhiên là được!”
Nói đoạn, hắn búng ngón tay một cái, thư ốc bèn xuất hiện trước mặt Thiên Đạo.
Thiên Đạo quan sát thư ốc trong tay, sau đó trả thư ốc cho hắn.
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi biết trong này có gì không?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Thứ ở bên trên!”
Diệp Huyền còn đang định hỏi gì đó thì Thiên Đạo bỗng nhiên nói: “Giữa thượng giới và chỗ chúng ta có một bức tường ngăn cách, bức tường đó được vũ trụ pháp tắc tạo nên một cách tự nhiên, nó kiên cố vô cùng, đến bọn họ cũng không thể phá vỡ! Thế nhưng…”
Nói đoạn, nàng khẽ mỉm cười: “Bọn họ đang nghĩ cách để trốn xuống đấy!”
Diệp Huyền chau mày: “Trốn xuống? Có thể sao?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Đương nhiên là có thể!”
Lúc này, Tiểu Đạo đột nhiên xuât hiện bên cạnh Thiên Đạo, nàng nhìn Thiên Đạo và hỏi: “Trốn xuống kiểu gì?”
Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Âm Linh tộc!”
Nghe vật, sắc mặt Tiểu Đạo bèn thay đổi.
Âm Linh tộc!
Diệp Huyền liếc nhìn Tiểu Đạo: “Bức tường đó vô dụng trước Âm Linh tộc?”
Tiểu Đạo gật đầu: “Vô dụng! Bởi vì bọn họ còn cắn nuốt được cả nó!”
Nghe vật, Diệp Huyền không khỏi trợn tròn mắt: “Kinh khủng vậy sao?”
Tiểu Đạo nói: “Đâu chỉ dừng lại ở đó, phải nói là cực kì kinh khủng mới đúng! Bọn này mà tới Lục Duy thì cả Lục Duy cũng không ngăn được!”
Thiên Đạo nói: “Thật biến thái!”
Tiểu Đạo nhìn nàng, Thiên Đạo mỉm cười: “Âm Linh Lục, nếu là ngày xưa thì Lục Duy sẽ bị áp chế, bởi lẽ khi ấy là lúc Âm Linh tộc mạnh nhất. Lúc đó, chẳng ai có thể ngăn cản được bọn họ cả! Nếu không nhờ vị kiếm tu kia thì hiện giờ e là Âm Linh tộc đã xưng bá Ngũ Duy với Lục Duy rồi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Kiếm Tông đâu?”
Tiểu Đạo khẽ nói: “Bọn họ cũng không đối đầu trực diện với Kiếm Tông, dùng một vài cách đặc biệt để giúp người ở thượng giới xuống cũng không phải chuyện gì quá khó!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Thực lực của chúng ta với thượng giới có chênh nhau nhiều không?”
Tiểu Đạo mỉm cười: “Ngươi hỏi Thiên Đạo!”
Diệp Huyền nhìn Thiên Đạo, Thiên Đạo khẽ nói: “Chênh lệch nhiều đấy, đương nhiên cũng không phải không thể đối đầu. Có điều, nếu như bọn họ nhờ sự giúp đỡ của âm linh thì… Điều ngươi cần quan tâm là Kiếm Tông có thể hoàn toàn đối kháng được với âm linh hay không, tình huống xấu nhất chính là Kiếm Tông bị Âm Linh tộc chế trụ, đã thế bọn họ còn chia một vài người tới giúp thượng giới đối phó ngươi! Nếu tình huống này mà xảy ra thật thì ngươi coi như xong!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Không phải chúng ta sao? Ngươi nghĩ mà xem, nếu Âm Linh tộc vào Ngũ Duy thì Ngũ Duy cũng coi như xong!”
Thiên Đạo gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Thế nên chúng ta có chung kẻ địch!”
Thiên Đạo mỉm cười: “Bọn họ chỉ tới để đánh ngươi chứ không phải ta!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đánh ta xong thì sao? Chẳng phải còn ngươi đây sao?”
Thiên Đạo nở nụ cười tinh nghịch: “Bọn họ không đánh chết ngươi được đâu!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền: “…”
Tiểu Đạo liếc nhìn Thiên Đạo, nói: “Ngươi không nên thề với nàng ta!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo, nếu ta vi phạm lời thề thì sẽ thế nào?”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Không biết nữa, nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt đâu!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Tiểu Đạo lại nói: “Thực ra cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.”
Diệp Huyền nhìn nàng, Tiểu Đạo tiếp tục nói: “Nhân quả nhân quả, đó là nhân quả giữa ngươi và nàng ta, ngươi không nhận ra điều này à? Đó chính là mặc dù nàng ta không giúp ngươi ra tay nhưng vẫn luôn hỗ trợ bên cạnh ngươi! Ví dụ như vừa rồi đấy, nếu nàng ta không xuất hiện thì chắc chắn chúng ta đã phải đánh một trận. Hiện giờ nàng ta đang đứng về phía ngươi, hay nói một cách khác là nàng ta luôn đứng về phía ngươi. Bởi lẽ ngươi không tạo thành uy hiếp gì cho vũ trụ này, thế nhưng uy hiếp đến từ thượng giới đối với vũ trụ này thì lại rất lớn!”
Diệp Huyền mỉm cười, nói: “Tiểu Đạo, ta thấy hơi không hiểu, tại sao hắn ta có thể triệu tập nhiều cường giả Chủ Tể cảnh như vậy. Chẳng lẽ cường giả Chủ Tể cảnh đều đi làm tay sai hết rồi sao?”
Tiểu Đạo mỉm cười: “Ngươi nghĩ theo cách khác là hiểu ngay! Có thể nói như vậy, một nửa cường giả Chủ Tể cảnh ở vũ trụ này ở chỗ hắn ta, một nửa còn lại thì ở chỗ ngươi! Cũng chính là mấy Chính Thần của ngươi đấy! Một vũ trụ bao nhiêu năm nay cũng chỉ có năm, sáu mươi cường giả Chủ Tể cảnh, nhiều không?”
Năm, sáu mươi người!
Diệp Huyền cười: “Cũng không nhiều!”
Tiểu Đạo gật đầu: “Có biết tại sao Thiên Đạo lại giúp ngươi không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Là bởi chắc chắn bọn họ không chỉ mưu đồ thư ốc của ta mà còn mưu đồ cả vũ trụ này nữa!”
Tiểu Đạo mỉm cười: “Sao ngươi lại thấy vậy?”
Diệp Huyền nói: “Nhiều cường giả Chủ Tể cảnh như vậy thì chắc chắn không thể thuyết phục bọn họ trong một thời gian ngắn được. Thế nên chỉ có thể giải thích rằng cường giả Chủ Tể cảnh đã cấu kết với bọn họ từ lâu rồi!”