Chương 1940. Người phía sau hắn ta có thể sẽ giết được ngươi đó
Chương 1940. Người phía sau hắn ta có thể sẽ giết được ngươi đó
Chương 1940: Người phía sau hắn ta có thể sẽ giết được ngươi đó
Ở phía dưới, A Thiến nhìn A Mục: “Bọn họ thân nhau lắm hả?”
A Mục chớp mắt: “Chắc là cũng thân!”
A Thiến: “…”
Trên bầu trời, Thiên Đạo nhìn Diệp Huyền, nàng chớp mắt: “Chúng ta… thân lắm…”
Nàng còn chưa nói hết thì Diệp Huyền đã giật lấy con cá trong tay nàng. Hắn gặm một miếng, sau đó bật ngón cái với nàng: “Ngon lắm! Ngon hơn nhiều so với con cá lần trước ngươi nấu cho ta ăn, tài nấu nướng của ngươi tiến bộ nhiều rồi đó!”
Mọi người: “…”
Ở phía xa xa, sắc mặt của hắc bào lão giả nghiêm trọng đến mức đáng sợ!
Hai người này thân nhau vậy ư?
Thiên Đạo nhìn Diệp Huyền, nàng chớp mắt: “Ngươi…”
Diệp Huyền bỗng nghiêm túc nói: “Ngươi yên tâm, có Diệp Huyền ta đây…”
Nói đoạn, hắn bèn quay người chỉ vào hắc bào lão giả: “Ta thề, chỉ cần ta còn một hơi thở thì mấy người bọn họ đừng hòng phá hoại Ngũ Duy vũ trụ! Ta sẽ dùng sinh mạng để bảo vệ Ngũ Duy vũ trụ cùng ngươi. Ai muốn làm hại ngươi, làm hại Ngũ Duy vũ trụ thì phải bước qua xác của Diệp Huyền ta!”
Hắn vừa dứt lời thì cơ thể bỗng rung lên. Ngay sau đó, những lá hồng sắc phù văn bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, sau đó chúng thi nhau nhập vào cơ thể hắn…
Diệp Huyền sững sờ, sao không giống ngày xưa thề thế nhỉ!
Ở phía xa xa, sắc mặt Tiểu Đạo sầm xuống.
Hắn thề với Thiên Đạo… Cái tên này bị điên rồi hả?
Cảm nhận được mấy lá phù văn đang nhập vào cơ thể mình, Diệp Huyền bỗng thấy hơi hoang mang. Hắn liếc nhìn lên trời, do dự một lát rồi nói: “Ta… coi như ta chưa thề gì có được không…”
Thiên Đạo chớp mắt: “Muộn rồi! Nhân quả đã hình thành, số mệnh đã được định!”
Diệp Huyền: “…”
Lời thề!
Không thể không nói, lần này thì Diệp Huyền thực sự thấy hơi hoảng loạn!
Bởi lẽ hắn cảm nhận được lời thề lần này của mình hình như không giống so với lần trước…
Ở phía xa xa, Tiểu Đạo nhìn hắn và lắc đầu.
Lại còn thề với Thiên Đạo?
Người bình thường có thề cũng không có tác dụng gì, đồng thời sẽ không tạo thành nhân quả gì cả!
Nhưng Diệp Huyền thì không giống vậy!
Hắn đâu phải người thường!
Hơn nữa, hắn còn chưa có năng lực cắt đứt nhân quả của mình.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là đối tượng thề của hắn là Thiên Đạo!
Thiên Đạo đó!
Nàng là đại diện cho cả nhân quả của Ngũ Duy vũ trụ, Diệp Huyền lại đi thề với nàng… Như Thiên Đạo đã nói, nhân quả đã hình thành, số mệnh đã được định!
Nhân quả gì?
Nhân quả giữa Diệp Huyền và Ngũ Duy vũ trụ.
Số mệnh gì?
Số mệnh giữa Diệp Huyền và Thiên Đạo!
Nghĩ tới đây, Tiểu Đạo lại không khỏi lắc đầu: “Đúng là cái tên não heo!”
Thiên Đạo chân thành nói: “Rất cảm ơn ngươi, ta thay mặt cho hàng nghìn tỉ sinh linh của Ngũ Duy vũ trụ cảm ơn ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Người nhà cả mà khách sáo gì chứ?”
Nói đoạn, hắn quay đầu nhìn hắc bào lão giả: “Các ngươi có muốn giở trò gì thì cứ việc!”
Nói đoạn, hắn lùi đến bên cạnh Thiên Đạo.
Ở phía xa xa, hắc bào lão giả liếc nhìn Thiên Đạo và nói: “Chẳng phải các hạ nói sẽ không quan tâm đến gì cả hay sao?”
Thiên Đạo chớp chớp mắt: “Thì ta không quan tâm thật mà!”
Hắc bào lão giả nhìn Thiên Đạo chằm chằm: “Ngươi cùng một giuộc với hắn!”
Thiên Đạo đang định nói gì đó thì Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chỉ về phía lão giả: “Ngươi nói lắm thế! Nếu không muốn đánh thì cút! Ta cho ngươi hay, giờ ta thay mặt cho hàng nghìn tỉ sinh linh ở Ngũ Duy vũ trụ nói cho ngươi biết, chúng ta không chào đón ngươi! Ta cho ngươi ba ngày, nếu các ngươi không cút khỏi Ngũ Duy vũ trụ thì ta không khách sáo nữa đâu!”
Hắc bào lão giả nhìn hắn: “Ngươi ngạo mạn vừa thôi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi tưởng chúng ta đang đùa với ngươi à?”
Nói đoạn, hắn lại nhìn Thiên Đạo: “Ta nói có lí không?”
Thiên Đạo cắn con cá nướng trong tay, đoạn nói: “Có lí.”
Diệp Huyền gật đầu, sau đó nhìn về phía hắc bào lão giả: “Sao ngươi không ra tay đi? Có phải ngươi đang e dè Thiên Đạo hay không? Ngươi yên tâm, nàng ta sẽ không ra tay đâu! Nàng ta chỉ đứng đó nhìn thôi, ta sẽ là người đánh với các ngươi! Diệp Huyền ta chấp hết các ngươi luôn!”
Thiên Đạo liếc nhìn hắn: “Ta sẽ không ra tay đâu!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi đừng ra tay, để ta đánh! Ta mà không đánh được thì đến lúc đó tính sau!”
Thiên Đạo chớp mắt, đang định nói gì đó thì Diệp Huyền đã xông về phía hắc bào lão giả!
Một đường kiếm quang xé gió bay đi.
Tuy nhiên, đường kiếm quang của Diệp Huyền lại chỉ đâm vào không trung, bởi lẽ hắc bào lão giả đã lùi lại cách đó trăm trượng!
Hắn ta không ra tay.
Thực ra người mà bên trên thực sự e dè không phải là Diệp Huyền, cũng không phải A La, càng không phải Tiểu Đạo mà chính là Thiên Đạo!
Thiên Đạo!
Rốt cuộc nữ nhân này mạnh đến mức nào?
Điều này không một ai biết cả!
Nếu như nàng nhúng tay vào thì chẳng cần nói cũng biết, bọn họ chắc chắn sẽ không có phần thắng!
Bởi lẽ người của bọn họ không xuống được đây, chỉ dựa vào những cường giả được triệu tập và bồi dưỡng ở vũ trụ này thì hoàn toàn không thể đối đầu được với mấy người Thiên Đạo!
Đã thế bọn họ còn có Tiểu Đạo cùng với một A La sắp sửa đột phá!
Ba nữ tử này mà liên thủ thì Ngũ Duy vô địch là cái chắc!
Hắc bào lão giả ngẩng đầu nhìn lên trời, rốt cuộc hắn ta có nên ra tay hay không đây?
Đương nhiên là hắn ta còn con bài cuối cùng, thế nhưng bởi Thiên Đạo cũng nhúng tay vào chuyện này nên con bài cuối cùng của hắn ta đã trở nên vô dụng!
Hắn ta biết, dù có xuất con bài đó ra thì cũng không thể giết được nữ tử trước mặt này!
Đúng lúc đó, không gian trước mặt hắc bào lão giả bỗng rung lên. Một lát sau, hắn ta nhìn chằm chằm Thiên Đạo và Diệp Huyền, sau đó quay người rời đi.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền cũng định đuổi theo, nhưng Thiên Đạo lại bảo: “Người phía sau hắn ta có thể sẽ giết được ngươi đó!”
Nghe vậy, Diệp Huyền vội dừng lại, sau đó quay người nhìn Thiên Đạo: “Lợi hại vậy sao?”