Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 249 - Chương 1939. Cuối Cùng Ngươi Cũng Tới Rồi

Chương 1939. Cuối cùng ngươi cũng tới rồi Chương 1939. Cuối cùng ngươi cũng tới rồi

Chương 1939: Cuối cùng ngươi cũng tới rồi

Ở phía dưới, Diệp Huyền liếc nhìn lão giả. Lão giả khẽ mỉm cười: “Diệp Huyền, nghe nói ngươi rất trọng tình nghĩa!”

Diệp Huyền nhìn lão giả: “Ngươi lại muốn dùng thứ gì để uy hiếp ta đây?”

Lão giả mỉm cười: “Có lẽ người của ta đã tới Vu thành rồi đấy!”

Diệp Huyền bật cười.

Lão giả híp mắt nhìn hắn.

Diệp Huyền cũng nhìn lão giả: “Chúc bọn họ may mắn!”

Lão giả ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ánh mắt hắn ta xuyên qua không gian, nhắm thẳng tới Vu thành.



Lúc này, trên bầu trời của Vu thành có mười hai hắc bào nhân không biết xuất hiện từ khi nào. Tuy nhiên, phía trước bọn họ là mười chín người khác!

Dẫn đầu là Thái Nhất và Thần Công!

Tất cả đều là cường giả Chủ Tể cảnh!

Ở vũ trụ này, trừ Tiểu Đạo, A La và Thiên Đạo ra thì không ai có thể giết mười chín vị Chính Thần này một cách dễ dàng được!

Đương nhiên, phải trừ Kiếm Tông ra nữa.

Thái Nhất nhìn mười hai hắc bào nhân trước mặt, nói: “Giết!”

Dứt lời, mười chín người bèn xông về phía trước!

Mười hai người kia cũng không hề lùi bước, bọn họ cũng xông lên.

Ở phía dưới, Vu Thời ngẩng đầu nhìn trời, bên cạnh hắn ta là Ngô Thiên!

Người của Thiên tộc đã di chuyển tới Vu thành, đây là ý của Diệp Huyền!

Làm như vậy thì kẻ địch sẽ không thể tấn công khắp nơi được nữa!

Lúc này, Vu Thời bỗng nhiên nói: “Chưa từng nghĩ đến việc chúng ta sẽ liên thủ!”

Ngô Thiên nói: “Để sinh tồn mà thôi!”

Hiện giờ nội bộ Thiên tộc và Vu tộc mà vẫn còn đấu đá nhau thì thứ đợi bọn họ chỉ có cái chết!

Khoảnh khắc ấy, cả hai người đều cảm thấy may mắn.

Bởi lẽ bọn họ có một thần sư và một đại tế ti!

Nếu như không có hai người này thì Thiên tộc và Vu tộc có muốn liên thủ cũng khó hơn lên trời!



Trên bầu trời Đại Hoang quốc.

Lão giả thu hồi ánh mắt, liếc nhìn Diệp Huyền: “Theo như những gì ta được biết thì hình như bên cạnh ngươi có rất nhiều người nhỉ!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi đang muốn nói đến Phù Văn tông và Vạn Duy thư viện?”

Lão giả híp mắt, hắn ta quay đầu nhìn.

Trên bầu trời Phù Văn tông có năm hắc bào nhân xuất hiện. Thế nhưng phía đối diện với năm hắc bào nhân này là năm vị Chính Thần!

Bọn họ đều tới từ Bất Châu Thần Sơn!

Năm đánh năm!

Bọn họ đều là những cường giả Chủ Tể cảnh đỉnh phong, chẳng ai làm gì được ai!

Mà trên bầu trời Vạn Duy thư viện cũng có mười ba hắc bào nhân xuất hiện. Mười ba hắc bào nhân này đều là cường giả Chủ Tể cảnh đỉnh phong. Sở dĩ có nhiều hắc bào nhân xuất hiện hơn Vạn Duy thư viện là bởi Trương Văn Tú ở nơi này có quan hệ không bình thường với Diệp Huyền!

Mục tiêu của bọn họ chính là Trương Văn Tú!

Tuy nhiên, trên bầu trời của Phù Văn tông, trừ năm vị Chính Thần ra thì còn có một Cổ lão của Kiếm Tông và một con Chân Long. Ngoài ra, trên bầu trời Vạn Duy thư viện còn có một Bát Quái Trận cực kì lớn!

Trận pháp này được tất cả mọi người ở Vạn Duy thư viện thôi động. Có thể nói, bọn họ không cần phải lo lắng về trận pháp này!

Ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn!

Hiện tại, dù là Phù Văn tông hay Vạn Duy thư viện, hoặc là Vu thành thì bọn họ chỉ cần kéo dài thời gian là được!

Kéo dài thời gian đến khi A La đột phá!

A La mà đột phá thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết!



Trên bầu trời của Vu thành, sắc mặt lão giả hắc bào bỗng nhiên trở nên nghiêm trọng.

Hắn ta không ngờ là Diệp Huyền đã có chuẩn bị từ lâu!

Ở phía dưới, Diệp Huyền mỉm cười, hắn chẳng việc gì phải vội!

Hiện giờ việc hắn cần làm đó chính là đợi, đợi đến khi A La đột phá!

Hiện giờ A La đang ở trong giai đoạn quan trọng, không thể để xảy ra sai sót gì cả!

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía xa. Tiểu Đạo đang đứng ở đằng xa, canh giữ bên cạnh A La.

Có Tiểu Đạo thì dù Thiên Đạo có ra tay cũng không thể làm phiền đến A La trong một thời gian ngắn!

Xét theo tình hình hiện tại thì bên Diệp Huyền khá ổn định!

Hắn cũng thấy yên tâm, thế nên vẫn bình tĩnh vô cùng!

Trên bầu trời, lão giả hắc bào kia đột nhiên trở nên trầm mặc.

Hắn ta không rút lui và cũng chẳng ra tay, như thể đang đợi điều gì đó vậy!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn chau mày. Trực giác nói cho hắn biết, chuyện này không hề đơn giản!

Lão già này đang đợi gì nhỉ?

Đúng lúc ấy, trên bầu trời bỗng xuất hiện một nữ tử. Nữ tử này mặc y phục trắng như tuyết, không nhiễm chút bụi trần. Trong tay nàng là một con cá đã ăn được một nửa.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía nữ tử ấy!

Thiên Đạo!

Trông thấy người này, vẻ mặt bình tĩnh của hắc bào lão giả bỗng trở nên nghiêm trọng, hơn nữa còn là càng lúc càng nghiêm trọng. Hắn ta nhìn chằm chằm Thiên Đạo, hai tay siết chặt lại như đang e sợ điều gì đó.

Diệp Huyền cũng nhìn chằm chằm Thiên Đạo, hắn chớp mắt. Sao nữ nhân này lại tới đây?

Đúng lúc đó, hắc bào lão giả đột nhiên trầm giọng nói: “Chẳng phải các hạ nói sẽ không nhúng tay vào hay sao?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Ta chỉ tới xem thôi, ta không định…”

Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng xuất hiện trước mặt Thiên Đạo rồi kéo lấy tay nàng, hưng phấn nói: “Cuối cùng ngươi cũng tới rồi!”

Mọi người: “…”
Bình Luận (0)
Comment