Chương 1938. Đánh giá thấp rồi
Chương 1938. Đánh giá thấp rồi
Chương 1938: Đánh giá thấp rồi
Diệp Huyền giống một người sẽ chịu thiệt sao?
Không giống!
Tiểu Đạo nhìn hắn, trong lòng thấy hơi tò mò, cái tên này đang định làm gì đây?
Trên bầu trời, lão giả kia trông thấy thư ốc chợt sững sờ.
Điều này không giống như những gì mà hắn ta dự liệu!
Đúng là hơi không chân thực!
Lão giả không nhận lấy thư ốc ngay mà liếc nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: “Ngươi không lấy à?”
Lão giả nhìn chằm chằm vào hắn: “Rốt cuộc ngươi đang giở trò gì?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Rốt cuộc các ngươi muốn thế nào? Chẳng phải các ngươi bảo ta giao thư ốc ra hay sao? Giờ ta đưa thư ốc cho các ngươi mà các ngươi lại bảo ta giở trò! Ta không đưa thư ốc cho các ngươi thì các ngươi đánh ta, khó cho ta thật đấy!”
Lão giả liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta vẫn chưa nhận thư ốc!
Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết chuyện này kì lạ!
Lúc này, Thượng Chủ đột nhiên xuất hiện bên cạnh lão giả. Hắn ta liếc nhìn lão giả rồi nói: “Nếu hắn đã giao thư ốc ra thì tại sao chúng ta không nhận!”
Nói đoạn, hắn ta bèn lấy luôn thư ốc. Có điều, hắn ta vẫn luôn đề cao cảnh giác.
Rất rõ ràng, hắn ta chỉ sợ Diệp Huyền giở trò!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lại chẳng giở trò gì cả!
Thượng Chủ cất Vạn Duy thư ốc đi, sau khi xác định không có chuyện gì ngoài ý muốn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền và nói: “Cả cái tháp kia nữa!”
Diệp Huyền mỉm cười, hắn búng tay một cái, Giới Ngục tháp bèn bay đến trước mặt Thượng Chủ.
Thượng Chủ híp hai mắt lại, nhận lấy luôn Giới Ngục tháp.
Vẫn không có vấn đề gì cả!
Thượng Chủ nhìn hắn chằm chằm, Diệp Huyền mỉm cười: “Cho các ngươi hết đấy!”
Thượng Chủ bỗng quay đầu nhìn lão giả: “Ra tay!”
Lão giả híp mắt nhưng không đáp lời.
Thượng Chủ lạnh lùng nói: “Người này chẳng khác gì một tên yêu nghiệt, chẳng lẽ các ngươi không sợ hắn? Còn cả A La kia nữa! Nữ tử này mà đột phá thì thử hỏi các ngươi còn tự tin giết được nàng ta không? Dù có thì cũng phải trả một cái giá lớn cỡ nào?”
Lão giả trầm mặc, hắn ta đang do dự.
Diệp Huyền!
A La!
Hai người này là mối uy hiếp cực lớn đối với bọn họ, nhất là A La. Nữ tử này mà đột phá thì nàng sẽ trở thành một mối đe dọa không hề bình thường!
Nghĩ đến đây, hai mắt lão giả bèn tràn đầy sát khí!
Đúng lúc ấy, Thượng Chủ lại nói: “Diệp Huyền chủ động giao tháp và thư ốc ra, hắn đang ở thế yếu, muốn tranh thủ thời gian cho A La. Mục tiêu của bọn hắn chính là để A La thuận lợi đột phá!”
Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một lát rồi lại tiếp tục: “Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!”
Lão giả nhìn về phía Diệp Huyền, mỉm cười: “Ta thấy hắn ta nói có lí đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng thấy hắn ta nói có lí!”
Lão giả nhìn hắn: “Thế thì ta không nhiều lời nữa.”
Diệp Huyền chớp mắt: “Được thôi!”
Dứt lời, Giới Ngục tháp trong tay Thượng Chủ bỗng rung lên. Ngay sau đó, một thanh kiếm từ trong đó bay ra. Nó chính là Thiên Tru Kiếm!
Do Giới Ngục tháp đang nằm trong tay Thượng Chủ nên khi thanh kiếm xuất hiện, nó đã nhắm ngay giữa trán hắn ta. Có điều hắn ta cũng phản ứng rất nhanh. Khi thanh kiếm nhắm thẳng đến trán mình, thân hình của Thượng Chủ đã trở nên mờ ảo. Hắn ta muốn tránh đi, tuy nhiên đúng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên bao vây lấy hắn ta!
Kiếm Vực!
Khi Kiếm Vực bao vây lấy Thượng Chủ, hắn ta lập tức bị trấn áp, cơ thể cứng lại. Ngay lúc đó, Thiên Tru Kiếm xuyên thẳng qua trán hắn ta.
Phập!
Đường kiếm phá vỡ không gian, kiếm quang hãy còn xuất hiện trong đầu Thượng Chủ.
Uỳnh!
Cơ thể của Thượng Chủ lập tức tan tành. Có điều, linh hồn của hắn ta đã kịp trốn thoát. Tuy nhiên đúng lúc ấy, một thanh kiếm nữa lại bay ra khỏi Giới Ngục tháp.
Là Trấn Hồn Kiếm!
Khi trông thấy Trấn Hồn Kiếm, đôi đồng tử của Thượng Chủ bèn co lại. Hắn ta biết, lần này xong đời rồi!
Phập!
Trấn Hồn Kiếm đâm thẳng vào cơ thể của Thượng Chủ!
Uỳnh!
Một luồng sức mạnh linh hồn cực lớn bỗng nhiên cuộn trào bên trong Trấn Hồn Kiếm. Không gian bốn bề cũng bắt đầu sục sôi như chuẩn bị trải qua một cơn địa chấn, khiến người ta trông mà kinh hãi!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp và thư ốc lại quay trở về lòng bàn tay hắn.
Diệp Huyền nhìn lão giả, sở dĩ đến giờ lão giả vẫn chưa ra tay là bởi hắn ta không thể ra tay. Diệp Huyền giết Thượng Chủ chỉ trong nháy mắt thôi đấy!
Đương nhiên, hắn rất rõ, sở dĩ mình có thể giết Thượng Chủ nhanh chóng như vậy chủ yếu là bởi đối phương đang bị thương!
Sau khi bị Tiểu Đạo đả thương, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn bình phục, bởi lẽ thời gian quá cấp bách!
Ngoài ra, đối phương còn cầm Giới Ngục tháp. Thượng Chủ không biết rằng Giới Ngục tháp có thể phối hợp với Diệp Huyền!
Quá khinh suất!
Suy cho cùng thì Thượng Chủ đã quá chủ quan!
Trên bầu trời, lão giả liếc nhìn Diệp Huyền ở phía dưới với vẻ mặt lạnh lùng. Trông hắn ta vẫn khá bình tĩnh, như thể mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của hắn ta vậy!
Bọn họ đã từng điều tra kĩ càng về Diệp Huyền. Với Diệp Huyền, bọn họ luôn luôn đề cao cảnh giác. Đây cũng là lí do tại sao ban nãy hắn ta không nhận lấy cái tháp và thư ốc!
Thượng Chủ cũng đề phòng, nhưng hắn ta đã đánh giá thấp Diệp Huyền!