Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 255 - Chương 1945. Có Ích Đấy

Chương 1945. Có Ích Đấy Chương 1945. Có Ích Đấy

Chương 1945: Có ích đấy

Lúc này, giữa trán huyền bào nam tử có một vết kiếm nhàn nhạt. Vết kiếm chém này chỉ khiến hắn ta bị rách da mà thôi.

Không phải vết thương chí mạng, nhưng cũng đủ để khiến hắn ta bị hủy dung!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắc bào lão giả phía xa xa lập tức trở nên nghiêm trọng.

Đây là lần đầu tiên hắn ta thấy huyền bào nam tử phải chịu thiệt như vậy!

Ở phía xa xa, huyền bào nam tử sờ trán mình. Khi trông thấy máu tươi trên đầu ngón tay, hắn ta khẽ bật cười, sau đó nhìn về phía A La và nói: “Kiếm lợi hại đấy!”

Vẻ mặt A La lạnh lùng, nàng đi về phía huyền bào nam tử.

Lúc này, huyền bào nam tử bỗng nhiên nói: “Hai người chúng ta có đánh mười ngày cũng không phân sống chết được!”

A La dừng bước, nhìn huyền bào nam tử và nói: “Ngươi có thể gọi thêm người!”

Huyền bào nam tử khẽ mỉm cười: “Chắc chắn là phải gọi thêm người rồi, có điều không phải hiện giờ. Lần này ta tới đây chủ yếu là để tự mình tìm hiểu về thực lực của các ngươi thôi!”

Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Cả ngươi nữa!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tìm hiểu về ta?”

Huyền bào nam tử gật đầu: “Diệp Huyền, thư ốc đang nằm trong tay ngươi và nó hoàn toàn không thể phát huy giá trị thật sự của mình. Nếu ngươi bằng lòng giao nó cho chúng ta thì ngươi có thể chọn bất cứ bảo vật gì ở thượng giới cũng được!”

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru Kiếm bèn xuất hiện trong tay hắn: “Thượng giới có bảo vật gì tốt hơn cái này không?”

Huyền bào nam tử liếc nhìn Thiên Tru Kiếm, hắn ta lắc đầu.

Diệp Huyền lại lấy Trấn Hồn Kiếm với Thái Cực Thuẫn ra: “Thế Thượng giới có bảo vật nào tốt hơn những cái này không?”

Huyền bào nam tử trầm mặc.

Diệp Huyền lại lôi Giới Ngục tháp ra: “Thượng giới có bảo vật gì tốt hơn thứ này không?”

Huyền bào nam tử nhìn hắn: “Ngươi đang khoe khoang đấy hả?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi xem, kiếm thì ta đã có thanh kiếm sắc bén nhất. Thuẫn ta cũng có cái thuẫn cứng cáp nhất. Ngươi nói xem, tại sao ta phải đổi với nhà ngươi? Hay là ngươi thấy Diệp Huyền ta rất ngu ngốc?”

Huyền bào nam tử mỉm cười: “Chúng ta sẽ còn gặp mặt!”

Nói đoạn, hắn ta và hắc bào lão giả kia bèn trở nên hư ảo.

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo: “Có thể giữ bọn họ lại không?”

Tiểu Đạo lắc đầu.

Lúc này, hai người huyền bào nam tử và hắc bào lão giả đã biến mất.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên trời, sắc mặt lạnh lùng vô cùng.

Bị động quá rồi!

Toàn phải chịu tấn công!

Hắn chẳng có quyền chủ động gì cả!

Như vậy mãi thì không được!

Diệp Huyền bỗng nhiên nói: “Chúng ta có thể lên đó không?”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Ngươi muốn lên đó?”

Diệp Huyền gật đầu.

Tiểu Đạo lắc đầu: “Hiện giờ vẫn chưa được, thực lực không cho phép!”

Diệp Huyền còn đang tính nói gì đó thì đúng lúc ấy, Thiên Đạo bỗng nhiên xuất hiện.

Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn nàng, Thiên Đạo thì nhìn Diệp Huyền, nàng cười: “Đưa ngươi tới một nơi, đi không?”

Tới một nơi?

Diệp Huyền chau mày: “Nơi nào?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi cứ đi đi thì biết! Ta cho ngươi hay, sẽ có điều bổ ích đó!”

Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi sẽ không lừa ta đâu nhỉ?”

Thiên Đạo chớp mắt: “Cứ cho là vậy!”

Diệp Huyền: “…”

Thiên Đạo lại nói: “Nhưng thực sự sẽ có ích đấy.”

Diệp Huyền hỏi: “Có ích như thế nào?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi có đi hay không đây?”

Diệp Huyền trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Đi!”

Ai sợ ai chứ!

Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Chúng ta đi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Lúc này, Tiểu Đạo bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Đạo: “Ta đi cùng với?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Tiểu Đạo, ngươi mau đi trị thương đi! Không chỉ bọn họ, ngay cả ngươi cũng đang gặp nguy hiểm đấy! Dẫu sao thì hiện giờ thực lực của ngươi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục!”

Lúc này, Diệp Huyền bỗng lấy tử khí đưa cho Tiểu Đạo, hắn cười: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi cứ trị thương đi đã! Nếu nàng ta muốn làm hại ta thì sẽ không giở mấy trò lén lút vậy đâu!”

Tiểu Đạo liếc nhìn Thiên Đạo, sau đó gật đầu.

Như lời Diệp Huyền nói, Thiên Đạo sẽ không làm hại Diệp Huyền, ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn. Bởi lẽ mất đi Diệp Huyền thì nàng sẽ phải đối mặt với thượng giới một mình!

Hơn nữa, giết Diệp Huyền cũng chẳng có ích lợi gì đối với nàng!

Tiểu Đạo nhận lấy tử khí, còn Diệp Huyền và Thiên Đạo thì đã biến mất nơi phía chân trời.

A La đột nhiên nói: “Quá bị động!”

Tiểu Đạo nhìn A La, A La nói: “Thế giới này chẳng vui gì cả!”

Mọi người: “…”

Tiểu Đạo nhìn A La chằm chằm, nàng biết A La đang muốn đi thăm thú thế giới bên ngoài!

Cũng phải thôi, dẫu sao thì hiện giờ nàng đã lên một tầm cao mới rồi!

Nàng muốn hướng đến thế giới bên ngoài cũng là chuyện thường tình!



Ở bầu trời xa xa, Diệp Huyền theo Thiên Đạo chầm chậm tiến về phía trước. Một lúc sau, hai người tới một tinh không.

Thiên Đạo liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Ngươi xem, tinh không này thật đẹp biết bao!”

Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi kì lạ, nữ nhân này đưa hắn tới đây để ngắm cảnh à?

Thiên Đạo khẽ cười: “Ngày xưa thế giới này còn đẹp hơn cơ, nhưng tiếc là ngươi không được nhìn thấy!”

Diệp Huyền bỗng lên tiếng hỏi: “Thiên Đạo cô nương, vũ trụ này được hình thành như thế nào vậy?”

Thiên Đạo nhìn hắn: “Câu hỏi này của ngươi…”

Diệp Huyền lại hỏi: “Ngươi không biết hả?”

Thiên Đạo lắc đầu: “Khởi nguồn của vũ trụ, đây không phải là chuyện mà chúng ta cần lo nghĩ.”

Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: “Thế khởi nguồn của sinh mệnh thì sao? Sinh mệnh đầu tiên được hình thành như thế nào, ngươi có biết không?”

Thiên Đạo nhìn Diệp Huyền, nàng chầm chậm siết chặt tay phải…
Bình Luận (0)
Comment