Chương 1957. Thật đó
Chương 1957. Thật đó
Chương 1957: Thật đó
Lúc này, Thiên Đạo đột nhiên cười nói: "Không cần phải nghĩ nhiều, chúng sinh có đường về của chúng sinh, ai cũng có vận mệnh của mình hết rồi, tất cả đều là nhân quả tuần hoàn. Một câu đơn giản thôi, hãy là chính mình.”
Diệp Huyền khẽ gật đầu.
Như Thiên Đạo nói, làm tốt việc của mình là được rồi.
Thiên Đạo đưa hắn đi tới một sa mạc, trong sa mạc, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Đại Địa Đạo Tắc của ngươi đâu?"
Diệp Huyền nghĩ ngợi một chút, Đại Địa Đạo Tắc liền xuất hiện ở giữa lông mày hắn, Thiên Đạo bắt nhẹ một cái, Đại Địa Đạo Tắc kia lập tức bị nàng nắm được ở trong tay, sau đó nàng đặt Đại Địa Đạo Tắc vào trong cát, thoáng cái, bãi cát ở xung quanh đấy lập tức trở nên sôi trào.
Thiên Đạo nhìn về phía hắn: "Ngồi xuống!"
Diệp Huyền gật đầu rồi ngồi xếp bằng trong bãi cát.
Thiên Đạo nhẹ nhàng búng tay một cái, trong phút chốc, xung quanh đột nhiên xuất hiện vô cùng nhiều đại địa chi lực, những đại địa chi lực này hội tụ về phía Diệp Huyền giống như thủy triều!
Thấy thế, sắc mặt của hắn thay đổi ngay lập tức, hắn chưa từng thấy có nhiều đại địa chi lực như vậy, không đúng, đại địa chi lực này căn bản khác với đại địa chi lực mà hắn đã từng sử dụng!
Trước mặt Diệp Huyền, Thiên Đạo đột nhiên cười nói: "Đây là địa tâm chi lực, đến từ chỗ sâu nhất của đại địa, cái mà ngươi đã từng hấp thu chỉ là sức mạnh đến từ mặt ngoài của mặt đất."
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì Thiên Đạo đột nhiên nói: "Đừng nói nữa, tĩnh khí ngưng thần, yên tâm mà hấp thu những đại địa chi lực này, những đại địa lực này sẽ không ngừng tẩm bổ cho nhục thân của ngươi, sau đó hình thành Đại Địa Giáp chân chính trong cơ thể ngươi, giáp này sẽ không yếu hơn Nhân Vương Thuẫn của ngươi, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể hấp thu được tốt."
Nghe vậy, Diệp Huyền không dám khinh thường, hai mắt từ từ nhắm lại, sau đó bắt đầu dẫn dắt sức mạnh của đại địa tiến vào trong cơ thể!
Giờ khắc này, hắn cảm thấy khá may mắn, may mắn vì nhục thân của mình đủ cường đại, nếu không thì hắn căn bản là không thể chịu nổi những đại địa chi lực này!
Những đại địa chi lực này quá cường đại!
Rất nhanh, càng ngày càng nhiều đại địa chi lực hội tụ vào trong cơ thể Diệp Huyền, đại địa chi lực này dễ khống chế hơn Băng Phách và Thiên Hỏa, bởi vì vốn dĩ Đại Địa Đạo Tắc chính là của bản thân hắn, bởi vậy tất cả đều thuận lợi!
Đúng lúc này, Thiên Đạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, ngay sau đó, nàng biến mất tại chỗ.
Chỉ chốc lát sau, nàng đi tới tinh không mênh mông, mà ở trên đỉnh đầu nàng đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng trắng, tiếp đó, có một nam tử đi ra ngoài!
Người này chính là Võ Thánh lúc trước đã giao thủ cùng với A La.
Võ Thánh nhìn thoáng xuống phía dưới, lúc này, Thiên Đạo nhẹ nhàng vung tay phải lên, ngay lập tức có một luồng ánh sáng trắng che lấp Diệp Huyền ở phía dưới nên Võ Thánh không nhìn thấy cái gì hết.
Hắn ta nhìn về phía Thiên Đạo, Thiên Đạo cười nói: "Các hạ có việc gì sao?"
Võ Thánh mỉm cười: "Lần này đặc biệt đến thăm hỏi Thiên Đạo cô nương!"
Thiên Đạo cười nói: "Thăm hỏi ta làm gì?"
Võ Thánh khẽ hành lễ: "Lúc trước chúng ta đã đắc tội nhiều lần, kính xin Thiên Đạo cô nương rộng lượng bỏ quá cho!"
Thiên Đạo cười nói: "Ta không tức giận, thật đó."
Võ Thánh do dự một chút, sau đó nói: "Lần này chúng ta đến đây là muốn thỉnh cầu Thiên Đạo cô nương một chuyện!"
Thiên Đạo chớp mắt: "Chuyện gì?"
Võ Thánh trầm giọng nói: "Thiên Đạo cô nương, xin thanh minh trước một chút, chúng ta không có ác niệm gì đối với Ngũ Duy vũ trụ này, mục đích chính của chúng ta chỉ là thư ốc kia, chỉ cần có được thư ốc thì ta có thể cam đoan với Thiên Đạo cô nương là chúng ta tuyệt đối sẽ không bước vào Ngũ Duy vũ trụ này!"
Thiên Đạo nhíu mày: “Ta không hề ngăn cản các ngươi đi cướp thư ốc!"
Võ Thánh nhìn nàng mà không nói gì.
Thiên Đạo nghiêm túc nói: "Ta thật sự không quan tâm đến chuyện giữa các ngươi, lúc nào các ngươi cũng có thể xuống và lúc nào cũng có thể nhằm vào Diệp Huyền."
Võ Thánh do dự một chút, sau đó nói: "Thiên Đạo cô nương, ngươi hy vọng chúng ta liều mạng với Diệp Huyền, lưỡng bại câu thương sao?"
Thiên Đạo lắc đầu: "Không, ta hy vọng các ngươi liều mạng đến mức ngọc nát đá tan!"
Võ Thánh: "..."
Thiên Đạo cười nói: "Đây là suy nghĩ thật sự của ta, đương nhiên, các ngươi cũng có thể bắt tay giảng hòa, mọi người chung sống một cách hòa bình, đây cũng là điều ta muốn nhìn thấy!"
Võ Thánh nhìn trời và nói: "Ngươi thật sự không nhúng tay vào sao?"
Thiên Đạo gật đầu: "Ngươi trở về nói cho bọn họ biết để cho bọn họ yên tâm, nếu các ngươi đánh nhau với Diệp Huyền, ta chắc chắn sẽ không nhúng tay vào."
Võ Thánh trầm mặc.
Thiên Đạo cười nói: "Nếu các ngươi không tin ta, cũng có thể giam ta lại giống như lúc trước, với ta không thành vấn đề!"
Võ Thánh nhìn thoáng qua nàng: "Cô nương nói đùa!"
Thiên Đạo mỉm cười, sau đó nói: "Nếu như ta không đoán sai, các ngươi đã có biện pháp đối phó với Tiểu Đạo và A La rồi đúng không?"
Võ Thánh gật đầu: "Đúng. Bây giờ chỉ còn lại Thiên Đạo cô nương!"
Thiên Đạo cười nói: "Bây giờ ta cam đoan với các ngươi, nếu các ngươi đánh nhau với hắn, ta nhất định sẽ không giúp đỡ! Thật đó.”
Võ Thánh khẽ gật đầu: "Đa tạ!"
Nói xong, hắn ta dừng một chút, lại nói: "Cô nương có biết thực lực thật sự của nữ tử váy trắng kia không?"
Thiên Đạo gật đầu: "Biết!"
Võ Thánh khẽ lễ: "Kính xin cô nương nói cho ta biết!"
Thiên Đạo cười đáp: "Thật ra cũng không lợi hại cho lắm, tương đương với Phá Hư cảnh đỉnh phong mà thôi, thật đấy, ta đã từng đánh nhau cùng với nàng ta, chúng ta ngang tài ngang sức! Đương nhiên, các ngươi không nên xông lên đánh nhau với nàng ta từng người một, nếu các ngươi muốn giết nàng ta thì biện pháp tốt nhất chính là phái tất cả cường giả của các ngươi ra để tấn công nàng ta, không cho nàng ta một chút cơ hội nào! Tin ta đi, chỉ cần các ngươi đoàn kết cùng nhau ra tay vậy muốn giết nàng ta cũng không phải là chuyện khó! Thật đó!"