Chương 1964. Đội hình mạnh
Chương 1964. Đội hình mạnh
Chương 1964: Đội hình mạnh
Thiên Đạo chỉ vào thủy đàm: "Cởi sạch, sau đó đi vào!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Không cởi được không?"
Thiên Đạo cười nói: "Dù sao lát nữa nó cũng sẽ bị sức mạnh của ngươi đánh nát."
Diệp Huyền suy nghĩ một chút sau đó cởi hết quần áo, mà Thiên Đạo vẫn luôn theo dõi quá trình này.
Hắn nhìn về phía Thiên Đạo: "Ngươi không tránh đi một chút sao?"
Thiên Đạo lắc đầu: "Người có suy nghĩ đen tối, nhìn cái gì cũng thấy đen tối.”
Khuôn mặt của Diệp Huyền tối tăm, đây không phải là đang làm tổn thương hắn hay sao?
Thiên Đạo chỉ vào thủy đàm ở phía xa xa: "Đi xuống đi!"
Diệp Huyền gật đầu rồi đi vào trong thủy đàm kia, vô cùng lạnh lẽo, cũng không có gì đặc biệt.
Thiên Đạo búng ngón tay, một luồng ánh sáng trắng xâm nhập vào trong đầu Diệp Huyền, rất nhanh sau đó có rất nhiều tin tức tràn vào trong đầu hắn!
Vô Hình Tuyệt Thể Tâm Pháp!
Lúc này, giọng nói của Thiên Đạo đột nhiên vang lên: "Đây là tâm pháp, trong cơ thể ngươi có rất nhiều năng lượng, ngươi phải dùng thân thể để làm trận, lấy tâm pháp này làm dẫn dắt, hội tụ tất cả năng lượng trong cơ thể lại với nhau, sau đó làm cho thân thể của mình biến thành giống như thiên địa này, có thể bao dung hết tất cả.
Nói một cách đơn giản thì việc ngươi phải làm là khiến cho thân thể mình trở nên giống như thiên địa này, thiên địa này có thể dung nạp những thuộc tính năng lượng này vậy thân thể của ngươi cũng phải có năng lực, chỉ có như thế, ngươi mới có thể tính là tu luyện thành Ngũ Hành Tuyệt Thể.”
Diệp Huyền gật đầu rồi bắt đầu thúc đẩy năng lượng trong cơ thể, dần dần, nước ở xung quanh bắt đầu trở nên vô cùng xao động. Mà lúc này, dưới đáy nước đột nhiên xuất hiện một trận pháp, sau khi trận pháp này xuất hiện, nước xung quanh hắn tĩnh lặng ngay lập tức, mà Diệp Huyền cũng trở nên hư ảo, giống như không ở thế giới này!
Hắn nhìn về phía Thiên Đạo, Thiên Đạo cười nói: "Đây là một loại trận pháp, tương đương với năng lực của Phá Hư cảnh kia, khiến ngươi bị vây lại ở trong một loại hư ảo. Nói như vậy có nghĩa là khi ngươi đột phá, không cần biết là động tĩnh lớn bao nhiêu cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì tồi tệ đối với thế giới thực này!"
Diệp Huyền gật đầu: "Hiểu rồi!"
Nói xong, hai mắt hắn từ từ nhắm lại, sau đó bắt đầu dựa theo Ngũ Hành Tuyệt Thể Tâm Pháp mà Thiên Đạo cho hắn để bắt đầu tu luyện...
Thiên Đạo nhìn thoáng qua hắn trong thủy đàm, im lặng không nói gì, không biết đang suy nghĩ cái gì.
…
Ở một chốn xa xôi trong tinh không, một nam tử trung niên lẳng lặng đứng đó, người này chính là Võ Thánh đã từng xuất hiện ở hạ giới!
Võ Thánh cứ đứng như vậy, ở một nơi sâu trong tinh không, có ba cái quan tài màu đen đang treo lơ lửng trước mặt hắn ta.
Lúc này, quan tài bên trái đột nhiên hơi rung lên, ngay sau đó, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Võ Thánh cách không xa.
Trong khoảng khắc hư ảnh này xuất hiện, toàn bộ tinh không lập tức trở nên mờ ảo vô cùng.
Võ Thánh nhìn hư ảnh, khẽ hành lễ: "Huyền Chủ."
Huyền Chủ nói: "Nói."
Võ Thánh trầm giọng nói: "Nữ tử váy trắng kia đã tiến vào thượng giới, ta thỉnh cầu điều động mười hai khổ tu sĩ, ba mươi sáu nghịch đạo sĩ và một tuyệt sát đại trận để chém giết giới này."
Nói xong, hắn ta dừng một chút, lại nói: "Để phòng ngừa trường hợp xấu nhất, kính xin Huyền Chủ phái ra một phân thân đi cùng chúng ta."
Huyền Chủ cười khẽ: “Mười hai cường giả Phá Hư cảnh đỉnh phong, ba mươi sáu Chủ Tể cảnh đỉnh phong... cộng thêm một tòa tuyệt sát đại trận có thể hủy thiên diệt địa... Ngươi có phải quá để ý tới nàng ta rồi không?"
Võ Thánh trầm giọng nói: "Lúc trước là bởi vì ta khinh địch mới dẫn đến việc tổn thất mấy cường giả! Bởi vậy, lần này chắc chắn không thể khinh địch nữa, mặc dù nữ nhân này mới đến Phá Hư cảnh đỉnh phong nhưng nàng ta là kiếm tu, sức chiến đấu vô cùng phi phàm.
Hơn nữa, ta cảm thấy lời Thiên Đạo nói có thể không thành thật, thực lực của nàng ta có thể mạnh hơn một chút so với lời Thiên Đạo nói, bởi vậy, để phòng ngừa trường hợp xấu nhất, tốt nhất là chúng ta phải phái ra tất cả chiến lực mạnh đi để tiêu diệt giới này, để trừ hậu hoạn.”
Nói xong, hắn ta quay đầu nhìn về phía tinh không xa xôi kia, nhẹ giọng nói: "Nàng ta sắp rời khỏi giới này rồi, chúng ta không có thời gian nữa đâu!"
Trong tinh không, sau khi Huyền Chủ trầm mặc một lát mới nói: "Cũng được, để phân thân này của ta đi cùng các ngươi một chuyến."
Võ Thánh gật đầu, xoay người biến mất.
Một khắc sau đó, hơn mười luồng khí tức cường đại từ lóe lên trong tinh không.
…
Ở cuối tinh không xa xôi kia, nữ tử váy trắng nhìn vào sâu trong tinh không, nàng đạp không mà đi.
Hai tay nàng chắp ở phía sau, không hề thay đổi sắc mặt, một bộ váy trắng không nhiễm một hạt bụi, tựa như một tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Thanh Nhi.
Đây là tên ban đầu của nàng.
Cái tên này, kiếp này, chỉ một người có thể gọi.
Nghĩ đến người nào đó, khóe miệng của nữ tử váy trắng không thể kiềm chế được mà khẽ cong lên, một nét cười nhẹ này đủ để khiến cho toàn bộ tinh không phải phai màu.
Chấp niệm?
Thực ra đây không phải là chấp niệm của nàng mà là lý do duy nhất khiến nàng vẫn còn sống.
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn vào trong tinh không, nàng sắp phải rời khỏi giới này rồi.
Đúng lúc này, không gian trước mặt đột nhiên kịch liệt run lên, ngay sau đó có hơn mười bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng.
Người đi đầu chính là phân thân của Huyền Chủ kia, mà ở bên cạnh hắn ta chính là Võ Thánh.
Phía sau bọn họ còn có mười hai cường giả Phá Hư cảnh đỉnh phong và ba mươi sáu cường giả Chủ Tể cảnh đỉnh phong!
Ngay cả khi đội hình này ở Lục Duy thì cũng sẽ không yếu!