Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 282 - Chương 1972. Âm Thầm Bảo Vệ

Chương 1972. Âm thầm bảo vệ Chương 1972. Âm thầm bảo vệ

Chương 1971: Âm thầm bảo vệ

Nghe thấy lời của Ma thẩm nói, Thiên Đạo che miệng cười khẽ.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Ma thẩm, đang muốn nói chuyện thì đột nhiên Ma thẩm lại nói: "Tiểu Niệm, cháu trai lớn của ta cũng không tệ lắm, dáng người cường tráng, có thể làm việc, chịu được vất vả, hơn nữa còn đối xử rất tốt với người khác, nếu như ngươi sống cùng với nó."

Thiên Đạo chớp mắt, cười nói: "Ta sẽ cân nhắc xem sao?"

Ma thẩm do dự một chút, sau đó gật đầu: "Được, vậy ngươi suy nghĩ đi!"

Thiên Đạo cười, sau đó thả tiểu nam hài trong lòng xuống đất, nhẹ nhàng xoa đầu hắn ta: "Đi chơi đi!"

Tiểu nam hài ngửa đầu lên, chỉ vào mặt mình: "Thơm thơm!"

Thiên Đạo cười ha ha một tiếng, sau đó cúi người thơm đứa trẻ một cái, lúc này đứa trẻ mới vui vẻ rời đi.

Thiên Đạo đưa Diệp Huyền đi về phía xa, Ma thẩm kia nhìn thoáng qua Diệp Huyền, có ý khiêu khích.

Diệp Huyền cười, sau đó nói: "Ta rất cứng đấy nhé!"

Bị khiêu khích, Ma thẩm đột nhiên vỗ ngực, trong mắt tràn đầy vẻ miệt thị: "Tiểu tử, ngươi muốn thử không? Lão nương xem ngươi cứng đến mức nào!"

Diệp Huyền: "..."

Ở phía xa xa, Diệp Huyền chạy trối chết.

Nữ nhân này quá mạnh mẽ rồi!

Thiên Đạo đột nhiên cười nói: " Ma thẩm rất lợi hại, nàng ấy cãi nhau trong thôn hoàn toàn không có đối thủ!"

Diệp Huyền gật đầu: "Quả thật là lợi hại!"

Thiên Đạo nhẹ giọng nói: "Người nơi này có rất nhiều suy tính nhỏ nhưng không có ác niệm lớn, đương nhiên cũng có liên quan đến thực lực của bọn họ, bởi vì thực lực của bọn họ không cho phép bọn họ có ác niệm! Nhưng ta cũng phát hiện, nếu có đủ lợi ích hoặc cám dỗ, một số người thành thật cũng sẽ biến thành ác nhân!"

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Ở đây khiến ta hiểu ra một đạo lý! Đó là không ai sinh ra cũng đã là một người xấu ngay, một người trở thành người xấu thường có một số lý do. Tất nhiên, một số người trở nên xấu xa chỉ vì dã tâm và dục vọng.”

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: "Thiên Đạo cô nương, trên đường đi ta cảm thấy hình như ngươi đang dạy ta cái gì đó."

Thiên Đạo lắc đầu: "Không có, ta chỉ nói chuyện phiếm với ngươi thôi!"

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, Thiên Đạo đột nhiên cười nói: "Đến rồi!"

Hắn nhìn về phía trước Thiên Đạo, giờ phút này bọn họ đang ở trước một gian nhà trúc.

Thiên Đạo cười nói: "Ở đây thì chỗ này là nhà của ta, nhiều lúc ta sẽ tới nơi này ngồi một chút."

Nói xong, nàng đẩy cửa của gian nhà trúc rồi đi vào.

Diệp Huyền đi theo, sau khi tiến vào gian nhà trúc, hắn sửng sốt, trong nhà trúc toàn là sách cổ!

Hơn nữa còn giống hệt ngôi nhà kia!

Diệp Huyền nhìn về phía Thiên Đạo, Thiên Đạo cười nói: "Không phải ngươi muốn đọc sách sao? Đọc đi!"

Nói xong, nàng chỉ vào những quyển cổ tịch trước mặt: "Xem thoải mái đi!"

Diệp Huyền gật đầu, cũng không khách sáo nữa mà lập tức đi tới trước tủ sách cầm lấy một quyển cổ tịch bắt đầu đọc.

Những quyền cổ tịch này đều không phải là thần kỹ hay tâm pháp gì, nhưng theo hắn thấy những thứ này phỏng chừng còn quý giá hơn thần kỹ hay là tâm pháp gì đó!

Những thứ này có lẽ đều là do Thiên Đạo thu thập và biên soạn, bên trong ngoại trừ có giới thiệu chi tiết về các loại sức mạnh ra thì còn có lịch sử của Ngũ Duy vũ trụ!

Đặc biệt là cuốn cổ tịch mà hắn đang đọc hiện giờ, tên của nó là: Lịch sử cổ!

Lịch sử cổ này ghi lại tất cả lịch sử từ khi vũ trụ bắt đầu cho đến bây giờ!

Trong lúc đó đã xảy ra những chuyện lớn gì đều được ghi chép rõ ràng.

Giờ khắc này, cả Ngũ Duy vũ trụ trong đầu Diệp Huyền đều trở nên rõ ràng.

Thông qua quyển Lịch sử cổ này, hắn phát hiện Ngũ Duy vũ trụ tổng cộng chia làm bốn thời đại, thời đại đầu tiên là thời đại Hỗn Độn, khi đó, vũ trụ Ngũ Duy vừa mới xuất hiện, là một mớ hỗn độn, không có bất kỳ sinh linh nào.

Mà sau thời đại Hỗn Độn là thời đại Thiên Đạo, Thiên Đạo xuất hiện vào thời đại này, trong thời đại Thiên Đạo, vũ trụ này xuất hiện vô số sinh linh, trong đó cũng bao gồm cả nhân loại.

Mà ở thời đại Thiên Đạo có một nhóm nhân loại kiệt xuất, trong đó có Nhân Vương!

Nhân Vương thuộc về thời đại Thiên Đạo, vào thời điểm đó, nhân loại cực kỳ yếu ớt, so với các tộc cường đại khác thì nhân tộc không có bất kỳ ưu thế nào, mà cũng vào thời điểm đó, nhân tộc đoàn kết chưa từng thấy.

Cũng là lúc đó, nhân loại đã xuất hiện văn minh nhân loại, hơn nữa còn được cường giả nhân tộc giữ gìn truyền thừa.

Nhưng Ngũ Duy Kiếp tới, văn minh nhân loại suýt bị biến mất.

Tại sao vẫn chưa biến mất?

Bởi vì Thiên Đạo đã âm thầm bảo vệ nền văn minh nhân loại!

Trong sách không đề cập tới, đây là Diệp Huyền suy đoán, bởi vì trong sách có miêu tả Ngũ Duy Kiếp, vạn vật không tồn tại trong Ngũ Duy Kiếp.

Lúc đó nhân loại hoàn toàn không thể ngăn cản Ngũ Duy Kiếp!

Cả Ngũ Duy chỉ có Thiên Đạo mới có năng lực cứu người vượt qua Ngũ Duy Kiếp.

Ở thời đại Thiên Đạo, không thể không nhắc tới một số người, đó chính là những Chính Thần kia, cũng chính là nhóm người Thái Nhất kia.

Nhưng trong cổ tịch nói rất ít về chuyện của bọn họ.

Sau thời đại Thiên Đạo chính là thời đại Thần Ma, thời đại Thần Ma chính là thời đại của tổ tiên A Mục, vào lúc đó xuất hiện rất nhiều cường giả, những người này cực kỳ cường đại, cường đại đến mức tự mình phong thần.

Tinh cầu lúc trước bị Thiên Đạo Kiếm trấn áp kia, người trong đó cũng ở thời đại Thần Ma, ở thời đại kia có rất nhiều người hô lên khẩu hiệu 'Thiên Đạo bất nhân, nghịch thiên đi lên', bởi vì người ở thời đại kia cho rằng Ngũ Duy Kiếp là do Thiên Đạo làm ra.

Kết quả cuối cùng, tất cả cái gọi là cường giả Thần Ma của thời đại đó gần như đều bị tiêu diệt toàn bộ!

Nhưng văn minh nhân tộc vẫn được truyền thừa lại.
Bình Luận (0)
Comment