Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 285 - Chương 1975. Có Thể Sẽ Không Chỉ Đơn Giản Như Vậy Thôi Đâu

Chương 1975. Có thể sẽ không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu Chương 1975. Có thể sẽ không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu

Chương 1975: Có thể sẽ không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu

Thiên Đạo thấp giọng thở dài: "Vì sao lại không? Bởi vì sau khi nhượng bộ, mọi người sẽ liên thủ với nhau để tấn công Lục Duy, không phải như vậy rất tốt hay sao? Hoặc là nói, chỉ cần hắn giao ra thư ốc, không làm gì cả, Lục Duy và thượng giới sẽ liều mạng với các ngươi, hắn có thể ngồi ở giữa ngư ông đắc lợi!"

Việt Bạch trầm mặc.

Đó là những gì mà họ lo lắng!

Thiên Đạo đi tới trước mặt Việt Bạch, nàng nghiêm túc nói: "Bây giờ các ngươi mưu đồ muốn cướp thư ốc của hắn, chẳng khác nào ép hắn phải đối diện với các ngươi, mà các ngươi hoàn toàn có thể trợ giúp hắn, liên thủ với hắn, cùng nhau chống lại thượng giới và Âm Linh tộc, như vậy sẽ có lợi nhất đối với các ngươi, ngươi nói xem?"

Sau khi Việt Bạch trầm mặc một lát, nói: "Thiên Đạo cô nương nói có lý, nhưng ta không thể làm chủ được."

Thiên Đạo cười nói: "Ngươi có thể quay về nói chuyện với bọn họ."

Việt Bạch đột nhiên cười nói: "Thiên Đạo cô nương, chúng ta còn có một lựa chọn."

Thiên Đạo hỏi: "Lựa chọn gì?"

Việt Bạch cười nói: "Nữ tử váy trắng kia đã đến thế giới của chúng ta rồi."

Thiên Đạo chớp mắt: "Thì làm sao?"

Việt Bạch nhìn nàng, cười nói: "Nghe nói quan hệ giữa nàng ta và Diệp Huyền không tệ!"

Thiên Đạo gật đầu: "Đúng vậy!"

Việt Bạch cười nói: "Nếu chúng ta bắt được nữ tử váy trắng kia và lấy nàng ta ra để uy hiếp Diệp Huyền. Ngươi nói xem, Diệp Huyền có thể chủ động giao ra thư ốc kia hay không?"

Thiên Đạo chớp mắt: "Ta..."

Giờ phút này nàng không còn gì để nói.

Việt Bạch mỉm cười, sau đó nói: "Ta cảm thấy phương pháp này khả thi, ngươi nói xem?"

Nói xong, hắn ta cười to một tiếng, sau đó lập tức xoay người biến mất ở chân trời.

Sau khi trầm mặc một lúc, Thiên Đạo nói: "Lão nương thật sự không hiểu nổi hành động này của các ngươi!"

Vạn Duy thư viện.

Trong một tòa tiểu viện, Diệp Huyền ngồi đối diện với nữ phu tử.

Nữ phu tử nhìn hắn, ánh mắt nàng có hơi phức tạp.

Nam nhân trước mắt này đã mạnh hơn ngày xưa không biết bao nhiêu lần rồi.

Diệp Huyền nhìn đối phương, nói: “Phu tử, ta muốn tất cả mọi người ở Vạn Duy thư viện tới Vu tộc.”

Nữ phu tử trầm mặc.

Đương nhiên là nàng hiểu ý của Diệp Huyền!

Thư viện và Phù Văn tông đều có quan hệ mật thiệt với hắn, nếu người của thượng giới không làm gì được Diệp Huyền thì chắc chắn sẽ tìm cách nhắm vào bọn họ.

Một lát sau, nữ phu tử gật đầu: “Được!”

Diệp Huyền đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Lúc này, nữ phu tử đột nhiên nói: “Tiên sinh tới từ thượng giới sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Với tình hình hiện tại thì chắc là vậy, nhưng mà ta cũng không dám chắc liệu hắn ta có phải người của Lục Duy hay không.”

Phu Tử gật đầu: “Ta hiểu rồi.”

Diệp Huyền bèn biến mất.

Nữ phu tử nhìn đường kiếm quang càng lúc càng mờ đi trên nền trời, không biết nàng đang nghĩ gì.

Sau khi rời khỏi Vạn Duy thư viện, Diệp Huyền lại tới Phù Văn tông. Rất nhanh sau đó, Phù Văn T=tông bèn tới Vu Tộc.



Vu T=tộc.

Diệp Huyền và A Mục đứng trước một phần mộ, mấy người An Lan Tú vẫn đang ở trong phần mộ đó.

Hắn nhìn A Mục: “Các nàng còn bao lâu nữa?”

Nàng lắc đầu: “Ta cũng không biết!”

Diệp Huyền trầm mặc.

A Mục mỉm cười: “Ngươi đừng lo lắng, thiên phú của các nàng xuất sắc lắm, nền tảng cũng vô cùng vững chãi, sẽ không có vấn đề gì đâu!”

Diệp Huyền gật đầu.

Hắn vẫn yên tâm vô cùng về các nàng mà.

A Mục bỗng nhiên nói: “Tiếp theo đây ngươi có dự tính gì không?”

Diệp Huyền nhìn nàng, mỉm cười: “Ngươi có ý kiến gì không?”

A Mục gật đầu.

Diệp Huyền nói: “Ngươi nói xem nào!”

A Mục khẽ nói: “Hiện giờ bên chúng ta người có sức chiến đấu mạnh nhất là A La và Tiểu Đạo. Trừ hai người này ra thì thực lực của những người khác đều có chênh lệch khá lớn so với người của thượng giới. Như vậy cũng có nghĩa là nếu đối phương kéo chân được A La và Tiểu Đạo sau đó phái mười cường giả Phá Hư cảnh tới thì chúng ta sẽ thất bại hoàn toàn!”

Mười cường giả Phá Hư cảnh!

Diệp Huyền trầm mặc.

Mặc dù bọn họ có khá nhiều cường giả Chủ Tể cảnh, thế nhưng chỉ có A La và Tiểu Đạo là cường giả Phá Hư cảnh!

Có thể nói, nếu Tiểu Đạo và A La bị kiềm chân thì thế cuộc chắc chắn sẽ bất lợi đối với bọn họ!

A Mục lại nói: “Thượng giới không dốc hết tất cả để đánh là có hai nguyên nhân. Thứ nhất, bọn họ tạm thời không kéo hết người xuống đây. Thứ hai là bọn họ đang kiêng dè, kiêng dè nữ tử váy trắng phía sau ngươi, và kiêng dè cả Kiếm Tông nữa!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi nói tiếp đi!”

A Mục trầm giọng nói: “Hiện giờ điều ta lo lắng nhất là nữ tử váy trắng đã hoàn toàn rời khỏi thượng giới. Bọn họ muốn kéo chân A La và Tiểu Đạo, sau đó chế trụ Kiếm Tông! Dưới tình thế ấy, thế cuộc sẽ vô cùng bất lợi đối với chúng ta!”

Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Vẫn còn một người nữa, đó chính là Thiên Đạo! Với tình hình hiện tại thì mục đích của nàng ta là muốn để ngươi và thượng giới ngươi sống ta chết, sau đó nàng ta sẽ làm ngư ông đắc lợi!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Có thể sẽ không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu!”
Bình Luận (0)
Comment