Chương 1980. Quy Nguyên Phá Giới
Chương 1980. Quy Nguyên Phá Giới
Chương 1980: Quy Nguyên Phá Giới
Đại Hoang quốc.
Hôm ấy, A La vốn đang ngồi trong phòng bỗng nhiên mở mắt. Ngay sau đó, nàng đột nhiên hóa thành một đường kiếm quang rồi bay vụt lên trời. Rất nhanh sau đó, A La đã lên đến bầu trời của Đại Hoang quốc.
Phía đối diện nàng là một nữ tử.
Trông nữ tử này chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, nàng mặc ma bào đơn giản, bên eo có thắt dây đai khiến dáng người thanh mảnh của nàng trông lại càng nhỏ gọn hơn.
Tóc nàng được buộc lại bằng một dợi dây, trông vô cùng gọn gàng.
Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì trông nàng vô cùng bình thường.
Khi nhìn thấy nữ tử ấy, A La không khỏi chau mày.
Nữ tử nhìn A La, mỉm cười: “A La các hạ, chuyện mà ta muốn nói chắc chắn ngươi sẽ không đồng ý, thế nên hiện giờ ngươi có thể xuất kiếm! Ta chỉ cho ngươi một cơ hội!”
A La không hề do dự, kiếm trong tay nàng bỗng nhiên bay lên. Trên nền trời, kiếm quang như màn mưa sao băng bay vụt về phía nữ tử kia!
Kiếm đi qua chỗ nào là không gian chỗ ấy nứt vỡ!
Khi thanh kiếm hạ xuống, đôi đồng tử của A La bỗng co lại!
Vĩnh Sinh Kiếm đã bị hai ngón tay chế trụ!
Nữ tử kia chỉ dùng hai ngón tay và đã chế trụ được kiếm của A La!
Nữ tử bỗng nhiên buông lỏng hai ngón tay, Vĩnh Sinh Kiếm bay ngược trở lại chỗ A La.
Nữ tử nhìn A La, mỉm cười: “Đây không phải kiếm mạnh nhất của ngươi! Bởi lẽ ta khá coi trọng ngươi nên ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa đấy!”
A La nắm chặt Vĩnh Sinh Kiếm rồi bỗng nhiên đâm về phía cổ họng của mình!
Phập!
Chỉ trong chốc lát, cơ thể nàng bỗng trở nên hư ảo. À không, phải nói là nhục thân của nàng suýt chút nữa đã tan tành mới đúng!
Rất rõ ràng, nàng muốn giết nữ nhân trước mặt này chỉ bằng một kiếm!
Ở phía đối diện, nữ tử kia chầm chậm nhắm hai mắt lại. Cùng lúc đó, không gian xung quanh nàng bỗng nhiên chấn động như đang tiếp cận với một sức mạnh nào đó.
Đúng lúc ấy, nữ tử lại đưa ngón trỏ và ngón cái lên kẹp, một đường kiếm quang bỗng nhiên xuất hiện trên đầu ngón tay nàng.
Ở phía xa xa, A La bỗng nhiên gào lên: “Chém!”
Đường kiếm quang kia rung lên, đang định thoát khỏi tay nữ tử, còn nữ tử thì bỗng nhiên thả tay ra.
Uỳnh!
Kiếm quang lập tức vỡ tan, A La lùi về phía sau cả ngàn trượng!
Cùng lúc đó, nhục thân của nàng cũng trở nên trong suốt!
Ở phía xa xa, nữ tử liếc mắt nhìn A La, cười bảo: “Từ giờ trở đi, A La cô nương không được ra khỏi thành, bằng không trên thế giới này sẽ không còn A La nữa, cũng không còn Đại Hoang quốc nữa.”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Trên bầu trời, A La bỗng quay đầu nhìn. Khoảnh khắc ấy, trong mắt nàng tràn ngập vẻ lo âu.
Nữ nhân vừa rời đi có cảnh giới đạt đến Quy Nguyên Phá Giới!
Chưa đến hai mươi tuổi đã đạt cảnh giới Quy Nguyên Phá Giới!
Nàng là yêu nhiệt phương nào?
…
Ma bào nữ tử rời khỏi Đại Hoang quốc xong thì tới một tinh không. Lúc này, một nữ tử xuất hiện bên cạnh nàng.
Người này chính là Quán Âm mà lần trước đã gặp Diệp Huyền.
Quán Âm nhìn nữ tử rồi khẽ hành lễ: “Đã xác nhận rồi ạ! Huyết mạch của hắn giống hệt huyết mạch của vị kiếm tu kia!”
Ma bào nữ tử mỉm cười: “Người này thế nào?”
Quán Âm trầm giọng nói: “Người này không hề đơn giản!”
Ma bào nữ tử khẽ nói: “Đương nhiên là không hề đơn giản!”
Quán Âm do dự một lát rồi nói: “Tiểu thư mà ra tay thì giết hắn là chuyện dễ như trở bàn tay!”
Ma bào nữ tử liếc nhìn Quán Âm: “Ngươi có biết năm xưa tại sao Âm Linh tộc chúng ta lại thất bại thảm hại như vậy không?”
Quán Âm khẽ cúi đầu, trầm mặc.
Ma bào nữ tử khẽ nói: “Năm xưa, sở dĩ các tiền bối phải chịu thất bại thảm hại là bởi bọn họ quá kiêu ngạo! Sau khi lão gia ra ngoài đã đi thẳng tới vũ trụ này, bọn họ không gặp bất cứ trở ngại nào cả, thực lực cũng càng lúc càng mạnh. Cũng chính bởi vì điều này nên bọn họ mới trở nên kiêu căng! Hồi đầu, nếu như bọn họ điều tra kĩ về thanh sam nam tử kia thì Âm Linh tộc chúng ta không đến nỗi thảm bại như vậy.”
Nói đến đây, nàng lại nhìn Quán Âm: “Bắt buộc không được coi thường bất cứ một đối thủ nào, không được xem nhẹ đối thủ, bằng không sẽ khiến mình vạn kiếp bất phục!”
Quán Âm do dự một lát rồi nói: “Các tiền bối không ngờ thanh sam kiếm tu kia lại mạnh như vậy!”
Ma bào nữ tử mỉm cười: “Thế nên trước khi nữ tử váy trắng kia rời đi, chúng ta không được manh động, không được phạm phải lỗi sai năm xưa nữa.”
Quán Âm trầm giọng nói: “Tiểu thư, nữ tử váy trắng kia thực sự mạnh đến vậy sao?”
Ma bào nữ tử chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Nếu nàng ta không đi thì cả đời này Âm Linh tộc chúng ta sẽ không ra khỏi Âm Linh Giới.”
Nghe vậy, Quán Âm không khỏi kinh ngạc.
Một lát sau, ma bào nữ tử khẽ nói: “Truyền lệnh xuống, không được sự cho phép của ta thì không ai được ra khỏi Âm Linh Giới, không ai được nhắm vào Diệp Huyền. Trước khi nữ nhân kia rời khỏi Lục Duy, ai dám gây phiền phức cho hắn thì giết kẻ đó!”
Quán Âm khẽ hành lễ rồi lui xuống.
Ma bào nữ tử ngẩng đầu nhìn tinh không, với nhãn lực của nàng vẫn có thể nhìn được tà váy trắng ấy.
Một hồi lâu sau, ma bào nữ tử bỗng nhiên hỏi: “Đáng lẽ ra ngươi phải giết ta, bằng không cho ta một chút thời gian thì ta sẽ giết ngươi!”
…