Chương 1983. Mời cô nương đi uống trà
Chương 1983. Mời cô nương đi uống trà
Chương 1983: Mời cô nương đi uống trà
Thanh Trĩ bỗng nhiên đứng dậy, mỉm cười: “Nào, thiếu tông chủ, chúng ta tỉ thí đi nào!”
Cổ lão đang định nói gì đó thì Diệp Huyền đã lên tiếng: “Được! Tỉ thí thì tỉ thí!”
Cổ lão liếc nhìn hắn, Diệp Huyền mỉm cười: “Không sao đâu, tỉ thí đơn giản một chút thôi, không có việc gì hết!”
Cổ lão gật đầu: “Chỉ vậy mà thôi!”
Diệp Huyền gật đầu.
Hai người bèn rời khỏi Kiếm Điện, ra đến bên ngoài.
Thanh Trĩ nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Ngươi phải cẩn thận đấy nhé!”
Nói đoạn, nàng bèn xòe lòng bàn tay ra. Một thanh kiếm màu xanh ngọc xuất hiện trên lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, thanh kiếm ấy chém về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền nghiêng người, hắn tránh được kiếm quang của Thanh Trĩ. Mà lúc đó, Thanh Trĩ bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt hắn, kiếm của nàng nhắm thẳng vào lồng ngực hắn!
Đường kiếm nhanh như chớp!
Diệp Huyền khẽ nhón chân phải, cả người hắn lùi về phía sau khoảng mười trượng. Trong khi lùi, hắn cũng tránh được kiếm của Thanh Trĩ.
Thanh Trĩ không xuất kiếm nữa mà nhìn về phía hắn. Khoảnh khắc ấy, sắc mặt nàng bắt đầu trở nên nghiêm nghị.
Mỗi một lần Diệp Huyền tránh được kiếm của nàng có nghĩa là gì?
Có nghĩa là kiếm đạo của hắn trên cơ nàng!
Thanh Trĩ nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi không xuất kiếm à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn biến mất ngay tại chỗ.
Kiếm của Diệp Huyền nhanh chóng khiến sắc mặt Thanh Trĩ phải thay đổi liên tục. Nàng không lùi lại mà tiếp tục xuất kiếm.
Bởi lẽ trong lần xuất kiếm này, nàng không thể lùi!
Uỳnh!
Một đường kiếm quang nứt vỡ, Thanh Trĩ lập tức lùi về phía sau cả trăm trượng!
Diệp Huyền không ra tay nữa mà chỉ nhìn kiếm trong tay, trong tay hắn chỉ là một thanh kiếm bình thường.
Nếu như hắn mà dùng Thiên Tru Kiếm hoặc là Thiên Đạo Kiếm thì vừa rồi có lẽ đã có thể đánh bại Thanh Trĩ!
Từ lúc tu luyện theo Thiên Đạo, hắn phát hiện mình đã tiến bộ rất nhiều trên các phương diện.
Hiện giờ mặc dù hắn mới đang ở Luân Hồi cảnh nhưng lại hoàn toàn có năng lực giết một cường giả Phá Hư cảnh.
Nhất là nhục thân hiện giờ của Diệp Huyền, có thể nói rằng cả Ngũ Duy này nhục thân của hắn là số một!
Thanh Trĩ không ra tay nữa, bởi lẽ nàng biết, Diệp Huyền đã hạ thủ lưu tình với mình rồi!
Diệp Huyền cất kiếm đi, nhìn Cổ lão: “Cổ lão, có thể tới Âm Linh Giới xem sao không?”
Cổ lão do dự một lát rồi nói: “Hay là cứ đợi đã! Mấy người Lục sư tỷ sắp về rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Như vậy cũng được!”
Đúng lúc đó, ở phía chân trời xa xa bỗng vang lên âm thanh của kiếm. Rất nhanh sau đó, một đường kiếm quang đáp xuống phía không xa trước mặt ba người.
Người tới chính là Lục Vân Tiên!
Trông thấy Diệp Huyền, Lục Vân Tiên hơi sững sờ, sau đó mỉm cười: “Tiểu sư đệ, ngươi tới rồi à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Lục sư huynh!”
Lục Vân Tiên khẽ gật đầu: “Ngươi tới cũng hay, ta đỡ phải đi đón ngươi!”
Diệp Huyền khẽ chau mày: “Đón ta? Sao phải đón ta?”
Lục Vân Tiên trầm giọng nói: “Sự việc có hơi nghiêm trọng!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Sao thế?”
Lục Vân Tiên nhìn hắn: “Lục sư tỷ bị thương rồi!”
Lục sư tỷ?
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì bỗng phát hiện sắc mặt Cổ lão và Thanh Trĩ đều trở nên nghiêm nghị.
Diệp Huyền nhìn Cổ lão, Cổ lão trầm giọng nói: “Lục sư tỷ là người có thực lực mạnh nhất ở Kiếm Tông hiện giờ!”
Có thực lực mạnh nhất!
Nghe vậy thì Diệp Huyền hiểu ngay!
Người có thực lực mạnh nhất lại bị thương!
Sắc mặt Diệp Huyền cũng trở nên vô cùng nghiêm nghị.
Lục Vân Tiên trầm giọng nói: “Đối phương có thể sẽ nhắm vào tiểu sư đệ, thế nên Lục sư tỷ mới chuẩn bị phái ta đi đón ngươi. Không ngờ ngươi lại tới rồi! Dọc đường có gặp chuyện gì ngoài ý muốn không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Gặp người của Âm Linh tộc!”
Lục Vân Tiên khẽ chau mày: “Quả nhiên mục tiêu của bọn họ là ngươi…”
Cổ lão bỗng nhiên hỏi: “Có liên lạc được với tông chủ không?”
Lục Vân Tiên cười khổ: “Không liên lạc được! Lục sư tỷ đã thử rồi! Tông chủ đã rời khỏi nơi này, đến một nơi cực kì xa!”
DIệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, Lục Vân Tiên bỗng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xa xa. Ngay sau đó, sắc mặt hắn ta bèn thay đổi: “Nữ nhân đó lại xuất hiện rồi! Đi thôi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất.
Ba người Diệp Huyền cũng vội vã theo sau.
…
Trên bầu trời, một lục y nữ tử cầm kiếm đứng sừng sững. Ở phía đối diện nàng là ma bào nữ tử.
Ma bào nữ tử chắp hai tay ra sau lưng, ngẩng đầu nhìn lên tinh không, không biết đang nhìn gì.
Nữ tử cầm kiếm kia đang quan sát ma bào nữ tử, nàng đang định ra tay thì lúc này, ma bào nữ tử lại lên tiếng: “Lục cô nương, đợi một lát đã. Ngươi muốn đánh thì đợi tí nữa Âm Linh tộc chúng ta sẽ làm một trận ra trò với Kiếm Tông các ngươi!”
Nữ tử cầm kiếm khẽ chau mày: “Ngươi đang đợi cái gì!”
Ma bào nữ tử khẽ mỉm cười: “Đợi một nữ tử rời đi!”
Nghe vật, nữ tử cầm kiếm bèn ngẩng đầu nhìn về phía tinh không xa xôi.
…
Ở một tinh không nào đó, một nữ tử váy trắng ngự không xuất hiện. Nơi nàng đi qua, không gian ở đó liên tiếp nứt vỡ.
Rất nhanh sau đó, nàng đã tới được một tinh không tĩnh mịch. Nữ tử nhìn tinh không yên ắng ấy, đang định ra tay thì đúng lúc đó, một nam tử trung niên bỗng nhiên xuất hiện ở phía cách nàng không xa.
Người tới chính là Việt Bạch, ngày trước đã từ Lục Duy xuống hạ giớ để tìm Thiên Đạo!
Việt Bạch nhìn nữ tử váy trắng, khẽ cười: “Chúng ta muốn mời cô nương tới Liên Hợp Điện uống trà, cô nương sẽ không từ chối đâu nhỉ?”
Dứt lời, cỡ khoảng chục luồng khí tức lớn mạnh bỗng nhiên xuất hiện xung quanh nữ tử váy trắng!
Tất cả đều là cường giả Phá Hư cảnh đỉnh phong!
Khoảng chục cường giả Phá Hư cảnh đỉnh phong, thế trận này có thể nói là vô cùng kinh khủng!
Lúc này, Việt Bạch lại mỉm cười, nói: “Cô nương cứ yên tâm, chỉ cần tên Diệp Huyền kia giao thư ốc ra thì chúng ta chắc chắn sẽ không làm hại đến cô nương.”