Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 309 - Chương 1999. Rốt Cuộc Ngươi Là Ai?

Chương 1999. Rốt cuộc ngươi là ai? Chương 1999. Rốt cuộc ngươi là ai?

Chương 1999: Rốt cuộc ngươi là ai?

Tiểu gia hỏa nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền vội vàng đưa xiên hồ lô cho nàng: “Nè!”

Tiểu gia hỏa nhận lấy xiên hồ lô, nàng nhìn Quan Âm ở phía xa xa rồi vung tay như đang nói gì đó.

Diệp Huyền vội vàng ra hiệu với Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi bèn nhìn về phía Quan Âm: “Bạch nói các ngươi cho nàng ta kẹo hồ lô thì hôm nay nàng ta sẽ bỏ qua cho các ngươi!”

Mấy người Diệp Huyền trố mắt nhìn nhau.

Các kiếm tu cũng thấy hơi đau đầu!

Tiểu gia hỏa này…

Quan Âm và các cường giả Âm Linh tộc bật cười!

Quan Âm nhìn về phía Diệp Huyền, mỉm cười: “Ngươi gọi tiểu gia hỏa này đến để tấu hài đấy à?”

Tiểu Linh Nhi bỗng nhiên nói gì đó với tiểu gia hỏa. Lúc này, tiểu gia hỏa bỗng tức giận, nàng vung tay. Chỉ trong nháy mắt, linh khí khắp đất trời đã biến mất sạch sẽ!

Thấy vậy, cường giả Âm Linh tộc chợt sững sờ.

Diệp Huyền cũng thấy sững sờ.

Thế mà linh khí cũng biến mất ư?

Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Linh Nhi: “Ngươi nói gì với nàng ta thế?”

Tiểu Linh Nhi chớp mắt, sau đó đáp: “Ta nói với nàng ta rằng những người này đến để cướp hồ lô của nàng ta!”

Diệp Huyền: “…”

Lúc này, tiểu gia hỏa đã bay lên. Nàng nhìn mấy người Quan Âm, huơ huơ tay như đang muốn nói gì đó.

Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói: “Nàng ta nói, các ngươi tự vẫn hết đi!”

Diệp Huyền: “…”

Tiểu gia hỏa nhìn Tiểu Linh Nhi, nàng chớp mắt, hình như nói sai rồi thì phải!

Ở phía xa xa, cự nhân đột nhiên nói: “Đó là Linh Tổ!”

Giọng nói của hắn ta mang theo vẻ hưng phấn!

Linh Tổ!

Nghe cự nhân nói vậy, ánh mắt Quan Âm cũng thoáng vẻ hưng phấn.

Linh Tổ!

Đây là thứ mà ở Linh Vực không có!

Quan Âm nhìn tiểu gia hỏa: “Bản thể của ngươi ở đâu?”

Bản thể!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn trở nên kì lạ. Nữ nhân này không biết tiểu gia hỏa và thanh sam nam tử cùng một giuộc hay sao?

Nghe Quan Âm nói vậy, tiểu gia hỏa bèn chớp mắt, sau đó nó lại huơ huơ tay.

Tiểu Linh Nhi tìn Quan Âm: “Các ngươi đưa kẹo hồ lô cho nàng ta thì chuyện hôm nay coi như xong!”

Quan Âm bỗng cười phá lên, nhìn về phía Diệp Huyền: “Tiểu gia hỏa mà ngươi gọi đến buồn cười thật đấy!”

Nói đoạn, nàng bèn phất tay: “Giết!”

Quan Âm vừa dứt lời thì những cường giả Âm Linh tộc phía sau lập tức xông lên.

Thấy vậy, ánh mắt Diệp Huyền bỗng lóe lên lệ khí. Xem ra hắn chỉ có thể liều mạng thôi!

Mà đúng lúc đó, Tiểu Linh Nhi ở bên cạnh đột nhiên nói: “Bọn họ tới cướp kẹo hồ lô rồi!”

Diệp Huyền: “…”

Tiểu gia hỏa đột nhiên xông lên trời, ngay sau đó nàng há miệng: “Tú…”

Tú?

Diệp Huyền khẽ chau mày, cái quỷ gì thế?

Đúng lúc đó, ở Hư Vô Duy Độ xa xôi, một ngôi mộ bỗng nhiên nứt ra. Ngay sau đó, một đường u quang xuyên qua không gian và bay thẳng đến chỗ tiểu gia hỏa. Mà lúc này, cự nhân kia cũng xông tới trước mặt tiểu gia hỏa!

U quang tan đi, một nữ tử xuất hiện.

Nữ tử quay người, ngay sau đó…

Vụt!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, đầu của cự nhân kia lìa khỏi cổ!

Trông thấy cảnh tượng ấy, mặt Quan Âm lập tức biến sắc: “Dừng lại!”

Tất cả cường giả Âm Linh tộc bèn dừng lại.

Quan Âm nhìn chằm chằm nữ tử tỏa ra u quang khắp người trên bầu trời kia và nói: “Ngươi là ai!”

Tất cả mọi người cũng đang nhìn chằm chằm nàng.

Diệp Huyền cũng vậy, có điều lúc này trong ánh mắt hắn tràn ngập vẻ nghi hoặc!

Nữ tử đó chính là Diệp Linh!

Thế nhưng lúc này, Diệp Linh lại khiến hắn cảm thấy vô cùng xa lạ!

Chuyện gì thế này?

Diệp Huyền bước tới chỗ Diệp Linh, tuy nhiên đúng lúc đó một luồng sức mạnh vô hình đã ngăn hắn lại.

Tiểu gia hỏa màu trắng kia bay đến trước mặt Diệp Linh, nàng quan sát Diệp Linh môt hồi rồi nhoẻn miệng cười, sau đó lại ôm lấy đối phương, tỏ vẻ thân mật.

Diệp Linh khẽ vuốt ve tiểu gia hỏa, sau đó liếc nhìn Âm Linh tộc phía xa xa. Trong mắt nàng tràn ngập u quang!

Quan Âm nhìn chằm chằm Diệp Linh: “Linh hồn kí sinh nhục thân!”

Linh hồn kí sinh nhục thân!

Diệp Huyền không khỏi sững sờ, sau đó hắn nhìn về phía Diệp Linh: “Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại chiếm giữ nhục thân của muội muội ta?”

Lúc này, Diệp Linh quay đầu liếc nhìn hắn: “Ta không có ác ý gì hết, nàng ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”

Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi là ai?”

Lúc này, tiểu gia hỏa kia lại huơ huơ tay!

Diệp Huyền nhìn Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi nói: “Tú tỷ!”

Tú tỷ!

Diệp Huyền khẽ chau mày, hắn đang định nói gì đó thì Diệp Linh lại nhìn về phía mấy người Quan Âm. Quan Âm xòe tay ra, một thanh kiếm bèn xuất hiện và đâm thẳng về phía Diệp Linh!

Diệp Linh chẳng tỏ vẻ gì cả, nàng khẽ phất tay, một đường u quang bay ra.

Uỳnh!

Thanh kiếm trong tay Quan Âm lập tức bị đường u quang kia đánh tan. U quang thâm nhập vào cơ thể, trong chớp mắt đã hạ gục cả vạn cường giả Âm Linh tộc!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Âm Linh tộc bèn tái mét.

Ai thế này?

Quan Âm nhìn chằm chằm Diệp Linh: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Linh nhìn về phía Quan Âm, lại phất tay, đường u quang lại bay đi. Nó đi qua nơi nào là không gian nơi ấy bị hủy diệt!

Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của Quan Âm bèn co lại. Nàng bước lên phía trước một bước, hai tay chắp lại!

Một đường kiếm quang bay ra!

Kiếm quang này đan xen giữa thực và ảo, trông kì lạ vô cùng!

Quy Nguyên Phá Giới!

Tuy nhiên, đường kiếm này của nàng vừa mới tiếp xúc với u quang đã lập tức tan vỡ, đường u quang lập tức nhắm thẳng về phía Quan Âm!
Bình Luận (0)
Comment