Chương 2005. Sự kiêu ngạo của một cường giả!
Chương 2005. Sự kiêu ngạo của một cường giả!
Chương 2005: Sự kiêu ngạo của một cường giả!
Lão giả trầm giọng nói: “Tên Diệp Huyền đó quả thực không hề đơn giản, nhất là nữ tử lần trước xuất hiện, thực lực của nàng… có điều, thiếu tông chủ yên tâm, người của chúng ta sắp đến rồi!”
Quan Âm đột nhiên nói: “Linh Vực đã liên thủ rồi ư?”
Lão giả gật đầu: “Cơ bản đã liên thủ!”
Quan Âm nhíu mày: “Cơ bản?”
Lão giả trầm giọng nói: “Thái Cổ tộc không có động tĩnh gì cả, không biết bọn họ đang nghĩ gì!”
Quan Âm trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Về thôi.”
Nói đoạn, nàng bèn đưa mọi người biến mất.
Sau khi mấy người Quan Âm biến mất, một nam tử trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện, phía sau hắn ta là một hắc y lão giả.
Nam tử trẻ tuổi nhìn về phía chân trời xa xa và nói: “A lão, điều tra rõ ràng chưa?”
Hắc y lão giả gật đầu: “Đã điều tra rõ ràng rồi.”
Nói đoạn, hắn ta bèn búng tay một cái, một đường hắc quang nhập vào giữa trán nam tử trẻ tuổi.
Khoảng một khắc sau, a lão trầm giọng nói: “Nữ tử váy trắng đó có thể đã đạt tới Bán Bộ Độn Nhất!”
Nam tử trẻ tuổi khẽ nói: “Theo ta thấy thì có khả năng đối phương đã đạt đến Độn Nhất trong truyền thuyết rồi đó!”
A lão khẽ nhíu mày: “Sao có thể!”
Nam tử trẻ tuổi mỉm cười: “Sao lại không thể? Chúng ta không làm được không có nghĩa là người khác cũng không làm được!”
A lão trầm giọng nói: “Thiếu chủ có dự tính gì không?”
Nam tử trẻ tuổi trầm ngâm một hồi rồi nói: “Ta không thích Âm Linh tộc!”
Sắc mặt a lão bèn thay đổi: “Thiếu chủ, nếu ngươi muốn liên thủ với Diệp Huyền vậy đồng nghĩa với việc ngươi sẽ là kẻ địch của cả Linh Vực, hành động này cực kì không nên! Hơn nữa, nếu tất cả mọi người trong Linh Vực liên thủ với nhau thì chắc chắn tên Diệp Huyền kia không phải là đối thủ của Linh Vực! Dù nữ tử váy trắng có đạt đến Độn Nhất thì nàng cũng phải chết!”
Nam tử trẻ tuổi trầm mặc.
Lúc này, không gian trước mặt hắn ta đột nhiên nứt ra, một nữ tử xuất hiện.
Người tới chính là Quan Âm!
Quan Âm nhìn nam tử trẻ tuổi, nàng mỉm cười: “Các hạ chính là Thái Cổ Minh, thiếu tộc trưởng của Thái Cổ tộc nhỉ?”
Nam tử thanh niên mỉm cười đáp: “Xin chào Quan cô nương!”
Quan Âm mỉm cười nói: “Minh huynh, ta biết ngươi kiêng dè nữ tử váy trắng, có điều ta biết thực lực thực sự của nàng ta!”
Thái Cổ Minh khẽ chau mày: “Ngươi biết thực lực thật sự của nữ tử váy trắng?”
Quan Âm gật đầu: “Ta từng giao thủ với một tiểu nữ hài, tiểu nữ hài đó nói nàng ts với nữ tử váy trắng ngang tài ngang sức. Theo ta thấy, thực lực của nữ tử váy trắng cùng lắm mới chỉ ở Bán Bộ Độn Nhất mà thôi.
Đương nhiên, nàng ta là kiếm tu, thế nên thực lực sẽ hơn xa so với các cường giả Bán Bộ Độn Nhất thông thường. Do đó, chỉ cần Linh Vực chúng ta liên thủ thì chúng ta cần gì phải sợ một nữ tử váy trắng cỏn con kia?
Đương nhiên, Minh huynh cũng có thể đưa cả Thái Cổ tộc liên thủ với Diệp Huyền, có điều như vậy thì căn cơ của Thái Cổ tộc tại Linh Vực…”
Nói đoạn, nàng khẽ mỉm cười và không tiếp tục nói nữa.
Thái Cổ Minh mỉm cười: “Quan cô nương nói gì thế, sao Thái Cổ tộc chúng ta lại liên thủ với Diệp Huyền được…”
Nói đoạn, hắn ta ngừng một lát rồi tiếp tục: “Nữ tử váy trắng đó thật sự là cường giả Bán Bộ Độn Nhất sao?”
Quan Âm nhìn Thái Cổ Minh: “Tiểu nữ hài đó mà không nói dối thì đúng là như vậy!”
Thái Cổ Minh mỉm cười: “Sao Quan cô nương biết nàng ta không nói dối?”
Quan Âm lắc đầu: “Tiểu nữ hài đó chỉ là một phân thân thôi mà đã mạnh như vậy rồi, cường giả như thế sao có thể nói dối? Không thể nào đâu!”
Thái Cổ Minh gật đầu, hắn ta hiểu rồi.
Sự kiêu ngạo của một cường giả!
Thái Cổ Minh trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Quan cô nương, thực không dám giấu, lần này gia phụ bảo tại hạ tới là để gặp mặt Quan co nương, sau đó cùng nhau thương lượng xem phải tranh đoạt thư ốc kia như thế nào!”
Cuối cùng thì hắn ta vẫn từ bỏ ý nghĩ không thực tế là liên thủ với Diệp Huyền.
Bởi lẽ Thái Cổ Minh không đánh cược được!
Nếu Thái Cổ tộc và Diệp Huyền liên thủ thì họ sẽ trở thành kẻ địch của tất cả thế lực ở Linh Vực. Như lời Quan Âm nói, căn cơ của Thái Cổ tộc ở Linh Vực sẽ bị hủy diệt.
Mà với tình hình hiện giờ thì uy hiếp lớn nhất bên Diệp Huyền là nữ tử váy trắng.
Nếu nữ tử váy trắng đó là cường giả Độn Nhất thì Thái Cổ tộc còn dám liều một phen, cùng Diệp Huyền liên thủ. Đây cũng là nguyên nhân tại sao trước đó Thái Cổ tộc không tỏ thái độ gì cả.
Bởi vì họ không biết thực lực thực sự của nữ tử váy trắng là gì!
Chỉ cần nữ tử váy trắng không phải cường giả Độn Nhất thì như lời a lão nói, nàng sẽ phải chết.
Linh Vực hoàn toàn có năng lực giết một cường giả Bán Bộ Độn Nhất!
Bởi lẽ Linh Vực vốn đã có cường giả Bán Bộ Độn Nhất!
Khi được biết cảnh giới thực sự của nữ tử váy trắng, Thái Cổ Minh không còn do dự nữa!
Mặc dù Thái Cổ tộc rất lớn mạnh ở Linh Vực, song bọn họ vẫn không dám một mình địch lại tất cả các thế lực ở Linh Vực!
Bọn họ không có cái năng lực đó!
Cũng không cần thiết phải làm như vậy!
Vì với tình hình trước mắt, Diệp Huyền hoàn toàn không thể đối đầu với cả Linh Vực!
Lúc này, Quan Âm bỗng bật cười: “Minh huynh, mời!”
Thái Cổ Minh gật đầu: “Mời!”
Rất nhanh sau đó, đoàn người bèn biến mất!
…