Chương 2007. Quá coi thường người trong thiên hạ rồi
Chương 2007. Quá coi thường người trong thiên hạ rồi
Chương 2007: Quá coi thường người trong thiên hạ rồi
Nói đến gọi người là hắn lại đau đầu!
Lần nào cũng gọi người?
Mẹ nó, lấy đâu ra lắm người như vậy mà gọi!
Trừ phi gọi được tông chủ Kiếm Tông hoặc là nữ tử váy trắng tới, bằng không thì chẳng có nghĩa lí gì cả. Đây là trận đấu giữa hai vũ trụ!
Hắn đã từng nghĩ, nếu tông chủ Kiếm Tông không xuất hiện thì tất cả các kiếm tu của Kiếm Tông sẽ tử trận tại đây!
Một khi tất cả người trong Kiếm Tông đều chết thì vũ trụ này coi như xong!
Bởi lẽ với tình hình hiện tại thì chỉ có Kiếm Tông là có thể đối đầu với Linh Vực, thế nhưng kiếm tu của Kiếm Tông thực sự quá ít!
Nếu có một ngàn kiếm tu thì có khẽ Kiếm Tông còn có thể giết Linh Vực, nhưng kiếm tu của Kiếm Tông chỉ có hơn một trăm!
Chưa bàn đến thế lực ở Linh Vực, chỉ mỗi Âm Linh tộc thôi đã đủ để hao mòn sức lực của Kiếm Tông rồi!
Lúc này, Lục sư tỷ bỗng hỏi: “Ngươi chắc chưa?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Trước khi chúng ta lui đi, ta quyết định sẽ triệu tập thử các cường giả Ngũ Duy tới giúp đỡ. Nếu có người tới thì chúng ta trấn thủ ở đây. Nơi này còn thì Ngũ Duy vũ trụ còn!”
Lục sư tỷ gật đầu: “Được!”
Rất nhanh sau đó, Kiếm Tông kêu gọi Vu tộc và những thế lực khác trong Vạn Duy thư viện tuyên truyền chuyện này cho cả Ngũ Duy vũ trụ.
Ngày thứ nhất, cường giả Vu tộc và Thiên tộc đều đến, sau đó là Vạn Duy thư viện, Phù Văn tông và cường giả Đại Hoang quốc. Dị Thú Kinh, Thái Nhất cùng các Chính Thần khác cũng tới Kiếm Tông!
Tuy nhiên, trừ những người này ra thì không còn ai nữa!
Kể cả một tản tu cũng không có!
Diệp Huyền đững trước đại điện Kiếm Tông, hắn cứ đứng như vậy.
Ngày thứ ba, không ai đến!
Ngày thứ tư, vẫn không ai đến!
Ngày thứ năm, lại vẫn không ai đến!
Sáng sớm ngày thứ sáu, Diệp Huyền đột nhiên quay người nhìn về phía Lục sư tỷ: “Tất cả mọi người lui về Hư Vô Duy Độ!”
Lục sư tỷ gật đầu.
Rất nhanh sau đó, tất cả cường giả đều rút đi.
Trên tinh không, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi. Sắc mặt hắn lạnh lùng vô cùng. Nói thật lòng thì hắn không phải chúa cứu thế, nếu có thể giết Linh Vực trong tích tắc thì hắn cũng chẳng ngại đâu, hắn muốn bảo vệ vũ trụ này!
Thế nhưng hắn không có năng lực đó!
Có năng lực gì thì làm chuyện tương đương với năng lực ấy!
Hiện giờ, hắn chỉ đành bảo vệ những người bên cạnh mình thật tốt thôi!
…
Mấy người Diệp Huyền quay về Hư Vô Duy Độ, Quan Âm cũng đưa các cường giả Âm Linh tộc rời khỏi Âm Linh Giới.
Trên bầu trời, nàng nhìn về phía xa xa: “Hắn muốn triệu tập tất cả người của Ngũ Duy để đối phó chúng ta!”
Bên cạnh Quan Âm là Thái Cổ Minh, hắn ta gật đầu: “Nếu như tất cả sinh linh ở Ngũ Duy đều đối đầu với chúng ta, mặc dù chúng ta không sợ nhưng cũng rất phiền phức đấy!”
Quan Âm gật đầu, bọn họ không thể xem thường thực lực của Diệp Huyền và Kiếm Tông, nhất là cái tên Diệp Huyền kia. Thỉnh thoảng hắn lại gọi người tới…
Một lát sau, nàng bỗng nhiên nói: “Truyền lệnh xuống, tiến thẳng tới Hư Vô Duy Độ, trên đường không được sát hại ai!”
Một cường giả Âm Linh tộc lấy làm lạ hỏi: “Tại sao?”
Quan Âm khẽ nói: “Hiện giờ nếu chúng ta giết người thì sẽ khiến các cường giả ở Ngũ Duy vũ trụ liên thủ với nhau mà đối phó với chúng ta, mà chúng ta chỉ nhắm vào Diệp Huyền, còn cường giả của Ngũ Duy vũ trụ chỉ cần đứng xem là được rồi, đợi chúng ta giải quyết Hư Vô Duy Độ xong thì dù cường giả của vũ trụ này có liên thủ lại cũng chẳng là gì đối với chúng ta, ngươi hiểu chưa?”
Cường giả Âm Linh tộc đó khẽ gật đầu: “Hiểu rồi!”
Quan Âm nhìn về phía xa xa, nàng khẽ nói: “Sau khi tới Hư Vô Duy Độ, không được ra tay, chỉ bao vây thôi. Đợi người của chúng ta đến đã!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn Thái Cổ Minh: “Minh huynh thấy thế nào?”
Thái Cổ Minh gật đầu: “Như vậy là thỏa đáng nhất!”
Quan Âm mỉm cười: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa cường giả Âm Linh tộc tiến tới Hư Vô Duy Độ. Dọc đường, cường giả của Âm Linh tộc không giết người, điều này khiến rất nhiều người ở Ngũ Duy vũ trụ ban đầu còn lo lắng lập tức cảm thấy yên tâm!
Rất nhiều người bắt đầu tỏ thái độ vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
“Nhìn xem, mục tiêu của Linh Vực chính là Diệp Huyền, mà Diệp Huyền lại kêu gọi tất cả chúng ta đi đối đầu với Linh Vực, hắn đúng là độc ác!”
“Con người ai chẳng ích kỉ, Diệp Huyền muốn chúng ta bán mạng cho hắn cũng là chuyện thường. Nhưng tiếc là hắn đã tính toán sai rồi!”
“Diệp Huyền ấy à, đúng là quá coi thường người trong thiên hạ rồi!”
…
Ở tinh không phía xa xa, một nữ tử đang xách con cá bỗng dừng bước. Rất nhanh sau đó, nàng lại tiếp tục đi về phía trước. Không lâu sau, giữa tinh không vang lên một tiếng thở dài.
Hư Vô Duy Độ!
Đại quân của Âm Linh tộc không hề ra tay mà chỉ bao vây lấy Hư Vô Duy Độ.
Vu tộc, bên trong một tòa đại điện, các cường giả đã tập hợp.
Bầu không khí bên trong đại điện có hơi nặng nề.
Diệp Huyền trầm mặc trong chốc lát rồi mỉm cười: “Chư vị có ý kiến gì không?”
A Mục nhìn hắn: “Tình hình hiện giờ đang bất lợi đối với chúng ta!”
A Thiến gật đầu: “Đúng vậy, điều nghiêm trọng nhất là chúng ta không biết thực lực thật sự của Linh Vực! Thế nhưng bọn họ lại rất hiểu về thực lực của chúng ta! Hiện giờ bọn họ không động thủ, rất rõ ràng là đang đợi người! Một khi tất cả cường giả của Linh Vực đuổi tới thì khi ấy, tình cảnh của chúng ta sẽ rất khó khăn.”