Chương 2008. Đấu tay đôi ư?
Chương 2008. Đấu tay đôi ư?
Chương 2008: Đấu tay đôi ư?
A Mục trầm giọng nói: “Còn một chuyện cũng nghiêm trọng nữa, đó chính là hiện giờ cường giả của Ngũ Duy vũ trụ đều đang tỏ thái độ vui sướng khi thấy người khác gặp họa với chúng ta!”
Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều sầm xuống.
Bọn họ đều hiểu một đạo lí rằng lần này Linh Vực tới chắc chắn không chỉ đơn giản nhắm vào Diệp Huyền, nếu Diệp Huyền chết thì cả Ngũ Duy vũ trụ cũng sẽ bị hủy diệt!
Bọn họ có thể hiểu được điều này, thế nhưng không phải tất cả mọi người đều hiểu được điều này!
Chuyện không liên quan đến bản thân thì càng tránh xa càng tốt!
Đây chính là nhân tính!
Chỉ cần đao không kề bên cổ bọn họ thì bọn họ sẽ mặc kệ sống chết của người khác.
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình thôi!”
Nói đoạn, hắn lại nhìn Lục sư tỷ: “Lục di, Kiếm Tông có Kiếm Trận không?”
Lục sư tỷ gật đầu: “Đương nhiên là có!”
Diệp Huyền gật đầu: “Bố trận!”
Lục sư tỷ bèn đứng dậy rời đi.
Đúng lúc đó, một nữ tử bỗng xuất hiện bên ngoài đại điện. Trông thấy người đến, mọi người bèn sững sờ.
Người đến là Ác Ma Nhạn biến mất đã lâu!
Ác Ma Nhạn liếc nhìn mọi người, mỉm cười nói: “Thêm Ác Ma tộc chúng ta nữa, chư vị không để bụng chứ?”
Mọi người nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn Ác Ma Nhạn: “Sao Nhạn cô nương lại muốn gia nhập với chúng ta? Phải biết rằng hiện giờ tình cảnh của chúng ta rất nguy hiểm!”
Ác Ma Nhạn bước vào đại điện, nhìn Diệp Huyền và nói: “Mục tiêu của Âm Linh tộc là ngươi, bọn họ nói vậy chỉ lừa được những kẻ vô tri mà thôi. Ta biết, ngươi mà chết thì tất cả người trong Ngũ Duy vũ trụ cũng sẽ chết!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Ác Ma Nhạn khẽ nói: “Thực lực của Ác Ma tộc chúng ta mặc dù không bằng Âm Linh tộc nhưng chúng ta cũng không hề yếu.”
Diệp Huyền nhìn Ác Ma Nhạn và nói: “Chào mừng!”
Ác Ma Nhạn mỉm cười: “Cảm ơn!”
Đúng lúc đó, một luồng uy áp vô hình bỗng bao trùm lấy Hư Vô Duy Độ!
Mọi người đồng loạt nhìn ra bên ngoài. Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất.
Bên ngoài Hư Vô Duy Độ, hắn xuất hiện trước mặt mấy người Quan Âm. Trước mặt hắn là vô số cường giả Âm Linh tộc. Để mà so sánh về cường giả tinh nhuệ thì Kiếm Tông không hề thua kém so với Âm Linh tộc, thậm chí còn có thể trấn áp đối phương. Thế nhưng so về số người thì bọn họ kém hơn rất nhiều.
Quan Âm nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Diệp công tử, lại gặp mặt rồi!”
Diệp Huyền nhìn Quan Âm, ngay sau đó bỗng nhiên biến mất.
Vụt!
Một đường huyết quang lóe lên.
Ở phía xa xa, sắc mặt Quan Âm lạnh lùng vô cùng, nàng đánh một quyền!
Uỳnh!
Huyết quang nổ tung, Quan Âm lập tức lùi về phía sau cả trăm trượng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Âm Linh tộc đều sầm lại.
Thái Cổ Minh thì nhìn về phía thanh huyết kiếm trong tay Diệp Huyền. Khi trông thấy thanh kiếm ấy, sắc mặt hắn ta dần trở nên nặng nề!
Sở dĩ đường kiếm ban nãy của Diệp Huyền mạnh như vậy là bởi thanh kiếm này, bằng không hắn không thể áp chế một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh như Quan Âm được!
Đúng lúc đó, vô số cường giả phía sau Diệp Huyền xông ra!
Những người xông lên đầu tiên là kiếm tu của Kiếm Tông!
Diệp Huyền nhìn Quan Âm phía đằng xa, mỉm cười: “Quan cô nương, cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh mà yếu vậy sao?”
Quan Âm nhìn Diệp Huyền, đang định nói gì đó thì một lão giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh bên cạnh nàng bỗng phẫn nộ nói: “Hỗn xược, chẳng qua ngươi chỉ…”
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất. Khi hắn xuất hiện lại một lần nữa thì đã ở ngay trước mặt lão giả kia. Sắc mặt lão giả lập tức thay đổi, đang định ra tay thì đúng lúc đó, một luồng sức mạnh cực lớn đã trấn áp hắn ta!
Kiếm Vực!
Bị trấn áp nên lão giả kia hoảng sợ vô cùng. Hắn ta không nghĩ ngợi gì nhiều mà đánh ngay một chưởng về phía bụng Diệp Huyền. Diệp Huyền chẳng hề né tránh, để mặc một chưởng của lão giả rơi trên bụng mình.
Uỳnh!
Hắn lùi về phía sau trăm trượng, thế nhưng đầu của lão giả đã lìa khỏi cổ hắn ta!
Máu chảy thành sông!
Các cường giả Âm Linh tộc đều kinh hãi!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nuốt máu tươi trào lên cổ họng xuống, lạnh lùng nhìn cường giả Âm Linh tộc và nói: “Cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh yếu như vậy sao?”
Quan Âm nhìn hắn: “Diệp Huyền…”
Diệp Huyền đột nhiên chĩa kiếm về phía Quan Âm: “Mẹ nó, đừng nói mấy câu nhảm nhí nữa, lão tử không muốn đánh nhau còn phải nói chuyện dài dòng với ngươi! Ta chỉ hỏi ngươi một câu thôi, có dám đấu tay đôi với ta không!”
Đấu tay đôi!
Quan Âm nhìn chằm chằm Diệp Huyền, đấu tay đôi ư?
Nàng thực sự không thể đánh lại Diệp Huyền của hiện tại!
Vì hắn là khắc tinh của nàng!
Quan Âm đang định lên tiếng thì Diệp Huyền bỗng nhiên cười gằn: “Nếu đã không dám đấu tay đôi thì lên hết đi! Tất cả đệ tử Kiếm Tông nghe lệnh, giết hết cho lão tử, không chừa một ai hết!”
Nói đoạn, hắn tiên phong xông lên!
Vụt!
Một đường kiếm quang màu máu xé gió bay đi, nhắm thẳng về phía Quan Âm!
Uy lực của đường kiếm ấy khiến tất cả mọi người kinh ngạc!
Không thể không nói, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền hơn hẳn Thiên Tru Kiếm và Trấn Hồn Kiếm. Một mình thanh kiếm này có thể đánh với một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh!
Đã thế nó còn liên thủ với Diệp Huyền, cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh không phải là đối thủ của nó!