Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 320 - Chương 2010. Không Đỡ Được

Chương 2010. Không đỡ được Chương 2010. Không đỡ được

Chương 2010: Không đỡ được

Đúng lúc đó, thanh huyết kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng rung lên. Một đường huyết quang đột nhiên bao trùm lấy hắn. Ngay sau đó, trong đầu hắn có một giọng nói vang lên: “Đừng cố giữ tỉnh táo, cứ tiến hẳn vào trạng thái điên cuồng đi, không chết không ngừng nghỉ!”

Diệp Huyền sững sờ.

Giọng ai thế này?

Rất nhanh sau đó, hắn bèn nhận ra.

Đây là giọng của kiếm linh!

Đừng giữ tỉnh táo ư?

Thanh kiếm này nói linh tinh cái gì thế?

Có cần phải liều vậy không?

Lúc này, giọng của kiếm linh lại vang lên: “Bọn họ muốn giết muội muội của ngươi!”

“A!”

Diệp Huyền bỗng gào lên. Ngay sau đó, chút thần trí cuối cùng của hắn đã biến mất. Huyết dịch bên trong cơ thể Diệp Huyền cũng bắt đầu sôi trào mãnh liệt hơn. Chỉ trong chớp mắt, cả tinh không như bị thiêu cháy…

Ở một tinh không xa xôi, Ngũ Duy Thiên Đạo cúi đầu nhìn xuống dưới. Dần dần, sắc mặt nàng trở nên nghiêm trọng.

Một lát sau, nàng lẩm bẩm: “Suýt chút nữa thì quên mất cha hắn vẫn còn sống… Nếu cha ngươi càng ngày càng mạnh lên thì huyết mạch của ngươi cũng càng ngày càng mạnh lên… Huyết mạch đang trong quá trình trưởng thành… Đậu má, chỉ cần cha ngươi không chết thì huyết mạch của ngươi sẽ không có giới hạn! Ôi mẹ ơi, ngươi bật hack hả trời!”

Hình như Thiên Đạo nhớ tới điều gì đó mà lại lắc đầu: “Thành bởi huyết mạch, bại cũng bởi huyết mạch!”

Cha của Diệp Huyền không chết, huyết mạch của hắn sẽ không ngừng mạnh lên, thế nhưng lại xuất hiện một vấn đề chí mạng, đó chính là Diệp Huyền phải nghịch chuyển huyết mạch của mình như thế nào?

Huyết mạch càng lúc càng mạnh, độ khó khi nghịch chuyển lại càng gia tăng!

Có điều, với tính cách của hắn thì e là hắn sẽ không suy xét đến vấn đề này đâu!

Nhiều khi hắn cũng vô tâm vô phế lắm!

Nghĩ đến đây, Thiên Đạo bèn lắc đầu cười, sau đó nàng lại đi về phía xa xa.



Ở phía dưới, khi Diệp Huyền hoàn toàn mất đi chút lí trí cuối cùng, huyết mạch trên người hắn bèn tỏa ra luồng khí tức cuồng bạo vô cùng. Khoảnh khắc ấy, thanh kiếm trong tay hắn rung kịch liệt, nó trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang xông lên.

Vụt!

Ở phía xa xa, các cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh còn chưa kịp phản ứng thì đã bị thanh kiếm miểu sát!

Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đều kinh hãi!

Sắc mặt Quan Âm cũng tái mét, cái thứ quỷ quái gì thế này?

Diệp Huyền mất đi lí trí mà sao vẫn mạnh như vậy?

Vấn đề là tại sao thanh kiếm kia của hắn cũng trở nên mạnh hơn…

Lúc này, Diệp Huyền ở phía xa bỗng xòe tay ra, thanh kiếm bèn bay trở về trên tay hắn. Hắn cầm kiếm đưa lên mũi ngửi, rất nhanh sau đó sắc mặt bèn lộ vẻ say sưa!

Mùi của máu tươi!

Quan Âm nhìn chằm chằm vào hắn, khẽ phất tay phải: “Giết! Cùng nhau hành động!”

Dứt lời, các cường giả Âm Linh tộc xung quanh nàng bèn đồng loạt xông về phía Diệp Huyền.

Mà lúc này, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn khắp xung quanh. Chỉ trong chớp mắt, không gian quanh đó vạn dặm lập tức biến thành một biển máu. Bên trong biển máu ấy, thần trí của một vài cường giả Âm Linh tộc đã bị sát ý và lệ khí nhấn chìm!

Sau khi thần trí bị nhấn chìm, các cường giả Âm Linh tộc đó lại quay ra ra tay với người phe mình!

Rất nhanh sau đó, các cường giả Âm Linh tộc bắt đầu loạn hết cả lên!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Quan Âm khó coi vô cùng. Nàng nhìn về phía Diệp Huyền, phẫn nộ nói: “Giết! Giết hắn đã!”

Những cường giả Âm Linh tộc chưa bị “ăn mòn” thần trí lập tức xông về phía Diệp Huyền!

Tổng cộng hơn ba mươi người!

Diệp Huyền đang định ra tay. Lúc này, thanh kiếm trong tay hắn đã hóa thành một đường kiếm quang màu máu và thâm nhập vào trán hắn. Cơ thể Diệp Huyền run lên, ngay sau đó hắn chắp hai tay lại, giữa lòng bàn tay là một thanh kiếm đang ngưng tụ!

Vẫn là thanh huyết kiếm ấy!

Những cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh xông đến chỗ cách Diệp Huyền khoảng chục trượng, lúc này hắn vung kiếm về phía trước, huyết quang dâng trào!

Rầm!

Huyết quang kìm chân hơn ba mươi cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh kia, thế nhưng ngay sau đó, bọn họ lại hóa thành những đường hắc quang và tấn công về phía hắn!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xông lên. Rất nhanh sau đó, một cường giả Âm Linh tộc đánh một quyền vào đầu của Diệp Huyền. Sức mạnh vô cùng lớn khiến không gian phía sau Diệp Huyền vỡ tan trong chốc lát!

Mà Diệp Huyền cũng chẳng hề né tránh, cứ để mặc cường giả kia đánh quyền lên đầu mình. Thế nhưng gần như cùng lúc đó, kiếm của hắn cũng đâm xuyên qua trán của đối phương!

Phập!

Rầm!

Diệp Huyền lập tức bay ngược về phía sau. Trong lúc đó, cơ thể của hắn lại rung lên, hơn nữa đầu của hắn còn hơi biến dạng. Thế nhưng khi hắn dừng lại, đầu của hắn đã trở lại bình thường!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Quan Âm lập tức khó coi đến đỉnh điểm!

Nhục thân gì thế này?

Đúng lúc đó, Diệp Huyền lại xông lên!

Khi hắn xông lên, có một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh cũng tấn công hắn!

Tuy nhiên hắn ta hoàn toàn không thể ngăn cản được Diệp Huyền!

Bởi lẽ Diệp Huyền lấy mệnh đổi mệnh, người khác đánh hắn một quyền, dù có nhắm thẳng vào đầu hắn thì hắn vẫn đỡ được. Thế nhưng hắn mà đâm kiếm vào đối phương thì đối phương hoàn toàn không đỡ được!
Bình Luận (0)
Comment