Chương 2011. Hách Liên Tam Kiệt
Chương 2011. Hách Liên Tam Kiệt
Chương 2011: Hách Liên Tam Kiệt
Hiện giờ, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền quả thực vô cùng kinh khủng! Có thể nói, dù không có hắn thì một mình thanh kiếm ấy cũng có thể đánh bại một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh!
Thể loại kiếm yêu nghiệt gì thế không biết!
Rất nhanh sau đó, các cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh có mặt đều ngã xuống!
Những cường giả Âm Linh tộc quả thực vô cùng đau đầu với Diệp Huyền, bởi lẽ tử khí của bọn họ chẳng có tác dụng gì với hắn. Do đó, lúc bọn họ giao thủ với hắn đều không thể dùng tử khí mà chỉ có thể dùng sức mạnh của nhục thân!
Trong tình thế ấy, thực lực của bọn họ đã giảm sút đi rất nhiều!
Có thể nói, bọn họ mà giao thủ với Diệp Huyền thì chỉ có thể phát huy sáu phần thực lực. Mà bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, bởi lẽ tử khí và âm khí của bọn họ đều bị hắn hấp thụ hết!
Nhục thân của hắn đúng là khắc tinh của Âm Linh tộc bọn họ!
Ở phía xa xa, Quan Âm bỗng nhiên nhìn về phía Hư Vô Duy Độ. Lúc này, Thái Cổ Minh đã lui ra vì bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ của Kiếm Tông!
Quan Âm quay người nhìn về phía chân trời. Một lát sau, nàng bỗng chau chặt mày, bởi lẽ nàng không cảm nhận được sự xuất hiện của cường giả Linh Vực, như vậy cũng có nghĩa là cường giả Linh Vực vẫn chưa đến Ngũ Duy!
Đúng lúc đó, lại có một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh bị Diệp Huyền hạ gục. Khi hắn đâm kiếm vào giữa trán đối phương, cả thần hồn của vị cường giả đó đều bị hủy diệt. Thần hồn của hắn ta không chạy thoát được vì thanh kiếm kia đã cắt đứt tất cả cơ hội sống của hắn ta.
Nếu như là một thanh kiếm bình thường thì chắc chắn không thể làm được điều như vậy. Nhưng vấn đề là hiện giờ thanh kiếm trong tay Diệp Huyền không phải là một thanh kiếm bình thường!
Nó là một thanh kiếm có suy nghĩ!
Hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu của thanh kiếm này có thể nói còn cao hơn bất cứ người nào!
Mặc dù Diệp Huyền đã giết vị cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh đó, song hắn cũng phải bay ngược về phía sau. Không những thế, ngực hắn còn có một vết chém khá sâu!
Những cường giả kia cũng rất thông minh. Ngươi miễn dịch với tử khí, miễn dịch với kiếm nhưng ngươi không thể miễn dịch với đao đâu nhỉ?
Do vậy, bọn họ bèn sử dụng một món vũ khí khác. Thế nhưng bọn họ đã đánh giá thấp khả năng tự hồi phục của Diệp Huyền.
Khoảnh khắc Diệp Huyền dừng lại, cơ thể hắn đã hồi phục được kha khá rồi!
Sinh Mệnh Chi Tâm!
Như lời Thiên Đạo nói, chỉ cần không miểu sát hắn thì hắn sẽ không chết!
Những cường giả Âm Linh tộc khác không dám lại gần hắn, bởi lẽ chỉ cần lại gần hắn thì bọn họ sẽ bị sát ý của hắn nhấn chìm thần trí, do đó bọn họ chỉ đành trốn đi thật xa!
Khi trông thấy hắn một mình đánh bại hàng chục cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh, sắc mặt của cường giả Âm Linh tộc khó coi vô cùng!
Cái tên Diệp Huyền này là quái vật à!
Sắc mặt Quan Âm cũng khó coi tới đỉnh điểm!
Nàng bỗng nhiên phát hiện ra mình đã đánh giá thấp Diệp Huyền!
Mới đầu nàng chỉ e dè những người phía sau lưng hắn mà bỏ quên mất hắn!
Giờ mà đánh tiếp thì chắc chắn sẽ bất lợi cho Âm Linh tộc!
Lúc này, một lão giả của Âm Linh tộc bỗng xuất hiện bên cạnh Quan Âm, trầm giọng nói: “Khả năng tự hồi phục của hắn quá nhanh! Cứ tiếp tục thế này thì chúng ta sẽ hao mòn thể lực mất!”
Quan Âm nhìn về phía Diệp Huyền. Một lát sau, sắc mặt nàng bèn trở nên dữ tợn: “Đi bắt muội muội của hắn!”
Tình báo có nói muội muội của Diệp Huyền chính là điểm yếu của hắn. Ban đầu Quan Âm cũng không muốn dùng cách này, nhưng lúc này thì nàng đã hết cách rồi!
Nếu không bắt Diệp Linh thì Diệp Huyền sẽ hủy diệt cả thiên địa này mất!
Nghe Quan Âm nói vậy, lão giả bèn lắc đầu: “Không được!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía Hư Vô Duy Độ: “Kiếm Tông!”
Quan Âm nhìn về phía lối vào Hư Vô Duy Độ, nơi đó có một trăm vị kiếm tu đang chờ chiến đấu!
Muốn vào Hư Vô Duy Độ bắt buộc phải vượt qua bọn họ!
Quan Âm lắc đầu, nhìn về phía Thái Cổ Minh, Thái Cổ Minh cũng trầm mặc.
Quan Âm nhìn chằm chằm Thái Cổ Minh: “Minh huynh, người của ta ngăn Kiếm Tông, người của ngươi đi bắt Diệp Linh, có được không?”
Thái Cổ Minh do dự một lát rồi nói: “Quan cô nương, chúng ta nên rút lui!”
Quan Âm mỉm cười: “Rút lui? Hiện giờ chúng ta mà rút lụi thì sẽ càng có nhiều người chết hơn!”
Thái Cổ Minh trầm mặc.
Quan Âm nhìn về phái Hư Vô Duy Độ: “Hiện giờ sức chiến đấu của chúng ta vẫn hơn bọn họ, có thể liều một phen!”
Thái Cổ Minh trầm mặc, rõ ràng là đang do dự.
Quan Âm đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, mười mấy luồng khí tức bỗng nhiên ào đến. Nàng lập tức quay đầu, lúc này, một nam tử trung nhiên mặc khôi giáp màu vàng xuất hiện trước mặt nàng.
Nam tử trung niên liếc nhìn Quan Âm: “Ngươi chính là thiếu tộc trưởng của Âm Linh tộc?”
Quan Âm đang định đáp lời thì giọng nói của nam tử trung niên đó lại vang lên trong đầu nàng: “Ta là người của Hách Liên tộc, tên là Hách Liên Lân, là một trong tam kiệt của Hách Liên gia.”
Quan Âm nhìn Hách Liên Lân: “Hóa ra là Hách Liên tiền bối!”