Chương 2012. Thế chẳng phải ngốc thì là gì?
Chương 2012. Thế chẳng phải ngốc thì là gì?
Chương 2012: Thế chẳng phải ngốc thì là gì?
Hách Liên Lân quay đầu nhìn Diệp Huyền. Khi trông thấy trạng thái của đối phương, hắn ta bèn chau mày: “Hắn chính là Diệp Huyền?”
Quan Âm gật đầu.
Hách Liên Lân quan sát Diệp Huyền: “Huyết mạch của hắn… mạnh thật đấy!”
Quan Âm gật đầu: “Huyết mạch của người này nằm ngoài sức tưởng tượng của ta, nhất là nhục thân của hắn, mạnh cực kì!”
Hách Liên Lân nói: “Thư ốc nằm trong tay hắn?”
Quan Âm liếc nhìn hắn ta, đoạn bảo: “Đúng vậy!”
Hách Liên Lân bỗng biến mất. Ở phía xa xa, Diệp Huyền quay người, chém một kiếm!
Uỳnh!
Huyết quang nổ tung, hắn lập tức lùi về phía sau trăm trượng. Hách Liên Lân cũng phải bay ngược về phía sau!
Sau khi dừng lại, hắn ta liếc nhìn tay phải của mình. Tay phải của hắn ta đã nứt toác ra một cái lỗ, máu tươi đang không ngừng trào ra!
Thấy vậy, Hách Liên Lân ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền, đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng bước lên phía trước một bước. Kiếm Vực và Huyết Vực, hai thứ vực này nhanh chóng bao vây lấy Hách Liên Lân. Ngay sau đó, Diệp Huyền lại vung kiếm lên.
Một đường huyết quang từ Kiếm Vực và Huyết Vực lóe lên!
Hách Liên Lân không dám lơ là, hắn ta xòe tay phải ra, một cái khiên màu đen bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Hắn ta giơ khiên lên đỡ.
Rầm!
Huyết quang đã tới, cái khiên của Hách Liên Lân lập tức nứt vỡ, còn hắn ta thì bay về phía sau cả trăm trượng!
Sau khi dừng lại, cái khiên trong tay Hách Liên Lân lập tức nổ tung!
Sắc mặt hắn ta bắt đầu trở nên nghiêm trọng, nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyền và nói: “Thanh kiếm lợi hại thật đấy!”
Lúc này, Quan Âm ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Hách Liên tiền bối, người này rất quan tâm đến muội muội của hắn, nếu chúng ta có thể bắt được muội muội của hắn thì chắc chắn người này sẽ bại trận!”
Hách Liên Lân nhìn nàng: “Muội muội hắn ở đâu?”
Quan Âm chỉ về phía Hư Vô Duy Độ: “Ở nơi đó! Có điều, nơi đó có cường giả Kiếm Tông trấn thủ. Ta và cường giả của Thái Cổ tộc có thể kéo chân Diệp Huyền và Kiếm Tông!”
Hách Liên Lân trầm mặc một lát rồi nói: “Được, để ta đi bắt muội muội của hắn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn xông về phía Hư Vô Duy Độ cùng với cường giả của Hách Liên Tộc!
Quan Âm đột nhiên nói: “Ngăn các cường giả của Kiếm Tông lại!”
Nàng vừa dứt lời thì các cường giả của Âm Linh tộc và Thái Cổ tộc bèn xông về phía Kiếm Tông!
Sau khi Kiếm Tông bị kiềm chân, mấy người Hách Liên Lân thuận lợi tiến vào nghĩa trang, hắn ta bước tới trước một ngôi mộ.
Ở phía không xa, thủ mộ lão nhân cứ đứng nhìn và không ngăn cản.
Ở một tinh không xa xôi, Thiên Đạo cúi đầu nhìn xuống phía dưới, lắc đầu: “Bắt muội muội của hắn sao? Chà… hiện giờ muội muội của hắn là người có thực lực mạnh nhất Ngũ Duy đó! Tại sao muội muội của tên này lại không phải người thường nhỉ? Muội muội của hắn không có dễ chọc vào đâu! Không chọc vào nàng được đâu!”
Đứng trước ngôi mộ, sắc mặt Hách Liên Lân lạnh lùng vô cùng, đang định đưa tay ra thì đúng lúc đó, một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn ta.
Người xuất hiện chính là Diệp Linh!
Bên trong đôi mắt Diệp Linh là hai đốm u quang.
Hách Liên Lân mỉm cười: “Có lẽ ngươi chính là…”
Đúng lúc đó, hắn ta bỗng im bặt.
Bởi lẽ một bàn tay đã bóp chặt lấy cổ hắn ta.
Hách Liên Lân sững sờ!
Các cường giả của Hách Liên gia tộc cũng sững sờ.
Hách Liên Lân nhìn chằm chằm vào Diệp Linh, kinh hãi nói: “Ngươi…”
Lúc này, Diệp Linh siết chặt tay hơn.
Vụt!
Đầu của Hách Liên Lân đã bị nàng bẻ gãy, máu tươi phun ra như suối, mùi tanh bốc lên!
Đôi mắt của Hách Liên Lân trợn tròn, khoảnh khắc ấy trong đầu hắn ta trống rỗng!
Đây là muội muội của Diệp Huyền sao?
Sao muội muội còn mạnh hơn cả ca ca thế này…
Diệp Linh giết Hách Liên Lân xong thì quay người rời đi. Trên không trung, một đường u quang xoẹt qua, chỉ trong chớp mắt, mười mấy cái đầu đã lìa khỏi cổ.
Ở phía xa xa, nàng xòe tay ra, một cái gai rơi giữa lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, nàng lại tiến vào ngôi mộ.
Thủ mộ lão nhân liếc nhìn đầu người rơi khắp nơi, trầm mặc không lên tiếng.
Một lúc sau, hắn ta lắc đầu: “Mấy người này bị điên rồi sao?”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Theo hắn ta thì vị đại thần trong ngôi mộ này không ra ngoài là Âm Linh tộc đã phải thầm mỉm cười rồi! Còn mấy tên này thì hay rồi, lại còn tới tìm nàng!
Thế chẳng phải ngốc thì là gì?
…
Bên ngoài Âm Linh Giới, mấy người Quan Âm vẫn đang kéo chân mấy người Diệp Huyền.
Tuy nhiên, càng ngày càng có nhiều cường giả Âm Linh tộc chết hơn!
Bởi lẽ hiện giờ khí thế của Diệp Huyền là không thể ngăn cản được!
Dẫu là cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh cũng không thể ngăn cản được kiếm của hắn, vì hắn đã lấy mệnh đổi mệnh, có thể chống đỡ được. Thế nhưng những cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh kia thì không thể!
Cường giả của Thái Cổ tộc cũng bị kiếm tu của Kiếm Tông chế trụ!
Tình thế lúc này có thể nói là càng lúc càng bất lợi cho Quan Âm!
Quan Âm nhìn chằm chằm về phía Hư Vô Duy Độ, chỉ cần bắt được Diệp Linh thì thế cuộc sẽ xoay chuyển!
Đúng lúc đó, một lão giả chạy ra, người này chính là thủ mộ lão nhân.