Chương 2019. Bọn họ đã sai
Chương 2019. Bọn họ đã sai
Chương 2019: Bọn họ đã sai
Ba người liên thủ!
Nghe Quan Thánh nói vậy, Thái Cổ Nguyên và Tất Thương bèn gật đầu.
Ba người bọn họ đã đạt đến Bán Bộ Độn Nhất cảnh từ vạn năm trước. Mặc dù chưa từng nhìn thấy cường giả Độn Nhất cảnh thực sự, song theo bọn họ, nếu ba người bọn họ liên thủ thì chắc chắn có cơ hội hạ gục cường giả Độn Nhất cảnh!
Rất nhanh sau đó, vô số cường giả của Linh Vực bắt đầu xông về phía Ngũ Duy vũ trụ.
Trong đó, có ba vị cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh, một trăm bốn mươi chín cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh và hàng nghìn cường giả Phá Hư cảnh!
Dưới đó, cường giả Chủ Tể cảnh cũng có hàng vạn!
Trận thế này có thể nói là mạnh gấp trăm lần Ngũ Duy vũ trụ!
Rất rõ ràng, lần này Linh Vực hạ quyết tâm bắt buộc phải có được thư ốc trong tay Diệp Huyền và cả Ngũ Duy vũ trụ!
…
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Diệp Huyền mở mắt, trước mắt hắn xuất hiện một gương mặt quen thuộc.
Thiên Đạo!
Thiên Đạo chớp mắt: “Ngươi tỉnh rồi à?”
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu: “Ngươi đã cứu ta?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Coi như là vậy!”
Diệp Huyền ngồi dậy, nhìn nàng: “Âm Linh tộc đâu?”
Thiên Đạo cầm một quả táo cắn một miếng rồi nói: “Trở về Linh Vực rồi! Có điều hiện giờ bọn họ lại tới! Hơn nữa, bọn họ còn đưa theo tất cả cường giả Linh Vực! Rất rõ ràng, giữa Lục Duy và ngươi thì bọn họ đã lựa chọn ngươi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tất cả cường giả của Linh Vực sao?”
Thiên Đạo gật đầu: “Có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Tin xấu đi!”
Thiên Đạo mỉm cười: “Tin xấu là toàn bộ cường giả của Linh Vực đều được triệu tập, trong đó có ba cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh, một trăm bốn mươi chín cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh…”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Rồi rồi, ngươi nói tin tốt đi!”
Thiên Đạo chớp mắt, mỉm cười nói: “Tin tốt là ba người có thực lực mạnh nhất ở Linh Vực không ai đến cả!”
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Ba người mạnh nhất?”
Thiên Đạo gật đầu: “Trích Tiên Đảo có hai người, trừ Trích Tiên Đảo ra thì còn có một lão đầu lưng đeo giỏ trúc nữa. Lão đầu này thần bí lắm!”
Diệp Huyền liếc nhìn Thiên Đạo: “Hình như ngươi rất hiểu về Linh Vực nhỉ!”
Thiên Đạo mỉm cười: “Ta cũng khá hiểu về Lục Duy đó!”
Diệp Huyền trầm mặc một lúc rồi nói: “Ngũ Duy vũ trụ chắc chắn không thể đánh lại Linh Vực, đúng chứ?”
Thiên Đạo gật đầu: “Với tình hình hiện tại thì các ngươi không có phần thắng nào luôn!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Mộ cô nương, ngươi có thể chỉ cho ta một con đường không?”
Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Có thể chứ! Hiện giờ lựa chọn tốt nhất của ngươi chính là rời khỏi đây, tới Lục Duy vũ trụ. Nếu như ngươi muốn rời đi thì ta có thể cho ngươi một cánh cửa để ngươi tới Lục Duy!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta có thể đưa theo những người bạn của mình không?”
Thiên Đạo lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Bởi vì thực lực của bọn họ khá yếu, nhục thân của ngươi có thể chống chọi lại sức mạnh của bức tường vũ trụ nhưng bọn họ thì không. Có điều, ngươi có thể đưa theo một vài người, ví dụ như mấy hồng nhân tri kỉ của ngươi!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không được!”
Thiên Đạo lấy làm lạ: “Tại sao?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vạn Duy thư viện, Phù Văn tông, Vu tộc, Thiên tộc, và những người bạn ngày xưa của ta!”
Thiên Đạo xòe tay: “Thế thì ngươi chỉ còn một lựa chọn đó chính là ở lại đối phó với Linh Vực, nhưng ngươi thực sự không có phần thắng!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Thiên Đạo đột nhiên nói: “Ngươi có nhớ những lời ta từng nói với ngươi không? Có năng lực gì thì làm việc theo năng lực ấy, đừng có làm những chuyện nằm ngoài khả năng của mình!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Có vài chuyện biết rõ là không thể nhưng không thể không làm!”
Thiên Đạo mỉm cười: “Ta tôn trọng quyết định của ngươi!”
Diệp Huyền nhìn Thiên Đạo: “Thiên Đạo cô nương, tại sao người của Linh Vực lại muốn tấn công Ngũ Duy?”
Thiên Đạo đặt quả táo trong tay sang bên cạnh, nàng bật cười: “Bởi vì mấy cường giả siêu cấp của Linh Vực đã làm một chuyện. Không lâu trước kia, bọn họ đã hủy diệt linh của Linh Vực, à không, phải nói là đã thôn tính linh của Linh Vực chứ. Bọn họ muốn làm vậy là để đạt được Độn Nhất cảnh trong truyền thuyết. Nhưng tiếc là bọn họ đã sai!
Muốn đạt được Độn Nhất cảnh thì không phải cứ thôn tính linh khí là được! Đương nhiên, thôn tính cái này cũng cực kì có lợi cho bọn họ. Song linh của Linh Vực biến mất, linh khí của Linh Vực cũng sụt giảm theo đó! Nói một cách đơn giản thì là Linh Vực bắt đầu khởi động chức năng tự bảo vệ, và cũng là Ngũ Duy Kiếp. Bọn họ cũng phải đối mặt với Ngũ Duy Kiếp.”
Diệp Huyền trầm mặc nói: “Bọn họ cũng không ngăn chặn được Ngũ Duy Kiếp sao?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Có thể, nếu vị cường giả đẳng cấp kia bằng lòng hi sinh thì bọn họ có thể ngăn chặn được Ngũ Duy Kiếp. Nhưng đương nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ chỉ có thể cứu được một phần người! Có điều, ngươi thấy bọn họ sẽ hi sinh chính mình sao?”
Diệp Huyền bỗng lấy thư ốc ra, nhìn Thiên Đạo và bảo: “Cái thứ này có thể ngăn chặn Ngũ Duy Kiếp à?”
Hắn đã từng hỏi vấn đề này rồi, nhưng vẫn muốn hỏi.
Thiên Đạo liếc nhìn thư ốc trong tay Diệp Huyền và gật đầu: “Có thể!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thả lỏng. Mà lúc này, Thiên Đạo lại nói: “Nhưng mà nó lại không có tác dụng gì hết!”
Diệp Huyền khó hiểu: “Là sao?”
Thiên Đạo chỉ cười chứ không đáp.
Diệp Huyền thực sự thấy cạn lời.