Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 333 - Chương 2023. Không Có Giới Hạn

Chương 2023. Không có giới hạn Chương 2023. Không có giới hạn

Chương 2023: Không có giới hạn

Tới rồi!

Trên tinh không, Diệp Huyền liếc nhìn đường chân trời phía xa xa, sau đó chợt biến mất.

Lúc này, Âm Linh Giới cũng không có một chút tử khí nào.

Hiện giờ, khí tức của vô số cường giả đều xuất hiện ở thế giới này. Rất nhanh sau đó, một giọng nói vang lên: “Hắn có thể hút hết tử khí luôn à!”

Người nói chính là Quan Thánh.

Ở bên cạnh hắn ta là giáo chủ Tất Thương của Thánh Đường và Thái Cổ Nguyên của Thái Cổ tộc. Ngoài ra còn có vô số cường giả của Linh Vực.

Trong đó, có ba vị cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh, một trăm bốn mươi chín cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh, kèm theo đó là hàng nghìn cường giả Phá Hư cảnh!

Dưới đó, cường giả Chủ Tể cảnh cũng phải hơn vạn người!

Có thể nói, thực lực giữa Ngũ Duy vũ trụ và Linh Vực chênh lệch quá lớn!

Lúc này, Quan Âm đứng bên cạnh Quan Thánh bỗng lên tiếng: “Người này không những có thể hấp thụ tử khí, âm khí mà còn có thể thôn phệ kiếm. Kiếm khí và kiếm ý đều bị hắn thôn phệ, nhục thân của hắn cũng kì lạ vô cùng!”

Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Theo như những gì ta biết thì có lẽ nhục thân của hắn được Thiên Đạo giúp đỡ trong quá trình tu luyện.”

Ngũ Duy Thiên Đạo!

Quan Thánh liếc nhìn về phía xa xa, chợt mỉm cười: “Thiên Đạo sao?”

Lúc này, một hắc y nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt Quan Thánh, trầm giọng nói: “Tộc trưởng, người chúng ta phái đi đánh bại Thiên Đạo đã bị giết!”

Quan Thánh nhíu mày: “Thiên Đạo giết à?”

Hắc y nhân lắc đầu: “Trong lúc tranh đấu ta cảm nhận được kiếm khí, chắc là do Diệp Huyền làm!”

Diệp Huyền!

Quan Thánh mỉm cười, nói: “Hay lắm cái tên Diệp Huyền này, không ngờ vũ trụ này lại có một thiên tài như vậy!”

Quan Âm đột nhiên nói: “Cẩn thận Thiên Đạo!”

Quan Thánh nhìn Quan Âm, Quan Âm trầm giọng nói: “Người này không hề đơn giản một chút nào, ta kiến nghị nên giải quyết người này trước, bằng không hậu họa khó lường!”

Quan Thánh nhìn về phía tinh không xa xôi, trực tiếp trông đến tận cùng của tinh không. Một lát sau, hắn ta khẽ nhắm hai mắt lại!

Hắn ta đang tìm kiếm bằng thần thức!

Một lát sau, Quan Thánh khẽ chau mày rồi mở mắt, trong mắt là vẻ nghi hoặc!

Tất Thương ở bên cạnh hỏi: “Không tìm thấy sao?”

Quan Thánh gật đầu: “Không tìm thấy, Thiên Đạo này cũng thú vậy đấy!”

Tất Thương liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói: “Nơi này linh khí không hề dao động, rất rõ ràng nàng ta vẫn chưa rời khỏi thế giới này đâu. Nếu nàng ta đã ở đây thì với thực lực của ngươi đáng ra phải tìm được chứ!”

Thái Cổ Nguyên mỉm cười: “Có lẽ là vì đối phương có bí pháp ẩn giấu thiên cơ nào đó!”

Quan Âm lắc đầu: “Hai vị tiền bối, Thiên Đạo này không đơn giản đâu, chúng ta không được khinh thường nàng ta!”

Thái Cổ Nguyên nhìn Quan Âm, mỉm cười: “Quan nha đầu nói cũng có lí, có điều, lần này mục đích tới đây của chúng ta là thư ốc. Còn về Thiên Đạo, đợi chúng ta giải quyết xong Diệp Huyền thì đối phó nàng ta cũng không muộn.”

Quan Âm muốn nói gì đó song lại thôi.

Theo nàng thì thực ra Thiên Đạo mới thực sự là một mối họa lớn, thế nhưng hiện giờ nàng cũng không tiện nói nhiều!

Hơn nữa cứ chen miệng vào thì thành bất lịch sự mất.

Quan Thánh bỗng bật cười: “Nguyên huynh nói phải đấy, lần này mục đích thực sự của chúng ta là có được thư ốc kia, sau khi đạt được thư ốc thì Thiên Đạo…”

Nói đoạn, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía tinh không xa xôi rồi mỉm cười: “Còn về Thiên Đạo, chúng ta búng tay cái cũng có thể giết được nàng ta!”

Búng tay một cái là có thể giết được nàng!

Ở tinh không xa xôi nào đó, Thiên Đạo bỗng dừng bước, quay đầu liếc nhìn: “Ọe! Bà nó, các ngươi không thể coi trọng ta hơn một chút được sao? Chịu thiệt nhiều như vậy rồi mà còn vẫn tự cao tự đại, đúng là một lũ đần! Sao bổn cô nương lại có những đối thủ ngu xuẩn như các ngươi chứ!”

Lúc này, một giọng nói truyền tới từ phía không xa: “Hóa ra là Thiên Đạo cô nương!”

Người lên tiếng là Võ Tịnh!

Bên cạnh hắn ta là Võ Thương Hành!

Thiên Đạo quan sát Võ Tịnh: “Thương thế đã hồi phục được phần nào rồi nhỉ, chúc mừng nhé!”

Võ Tịnh chắp tay: “Cũng nhờ có Thiên Đạo cô nương giúp đỡ!”

Thiên Đạo mỉm cười: “Ta cũng không vòng vo tam quốc với ngươi nữa, lần này Linh Vực tới Ngũ Duy vũ trụ, ngươi thấy thế nào?”

Võ Tịnh khẽ mỉm cười mà không đáp lời.

Thiên Đạo liếc nhìn hắn ta: “Ngươi biết nữ tử váy trắng đã đạt đến thực lực như thế nào không?”

Võ Tịnh khẽ nói: “Ít nhất cũng phải là Độn Nhất!”

Thiên Đạo bỗng nhiên nói: “Không chỉ có vậy!”

Nghe vậy, sắc mặt Võ Tịnh và Võ Thương Hành bèn thay đổi.

Thiên Đạo mỉm cười: “Không có giới hạn!”

Võ Tịnh chầm chậm siết chặt bàn tay: “Sao có thể…”

Thiên Đạo nhún nhún vai: “Ngươi thử nghĩ xem, nàng ta đã rời khỏi Lục Duy, hơn nữa còn rời khỏi một cách dễ dàng!”

Võ Tịnh trầm mặc.

Thiên Đạo mỉm cười: “Nếu ta đoán không nhầm thì thực ra ngươi cũng nghĩ là nàng ta phải hơn cả Độn Nhất, nhưng ngươi không muốn nghĩ theo hướng đó thôi, bởi lẽ ngươi cho rằng nó quá hoang đường! Đúng chứ?”

Võ Tịnh nhìn nàng: “Thiên Đạo cô nương đúng là thông minh!”

Thiên Đạo khẽ mỉm cười, đang định nói gì đó thì Võ Thương Hành ở bên cạnh bỗng nhiên nói: “Thế tại sao ngày xưa Thiên Đạo cô nương lại nói với chúng ta rằng thực lực của nàng ta cùng lắm mới chỉ đạt đến Bán Bộ Độn Nhất cảnh?”

Rất rõ ràng, hắn ta vẫn đang nghi ngờ về chuyện Thiên Đạo lừa bọn họ!

Ngày xưa nếu hắn ta cũng đi thì e là đã xong đời rồi!
Bình Luận (0)
Comment