Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 334 - Chương 2024. Cơ Hội Lớn

Chương 2024. Cơ hội lớn Chương 2024. Cơ hội lớn

Chương 2024: Cơ hội lớn

Thiên Đạo nhìn về phía Võ Thương Hành, nàng mỉm cười: “Khi đó các ngươi và ta đối địch với nhau, trong tình cảnh ấy chuyện ngươi sống ta chết chẳng phải rất thường tình hay sao?”

Khóe miệng Võ Thương Hành giật nhẹ, hắn ta không biết phải đáp thế nào.

Thiên Đạo nhìn Võ Tịnh: “Ngươi biết thân phận thực sự của Diệp Huyền không?”

Võ Tịnh gật đầu: “Hắn có liên quan đến tiên tri!”

Thiên Đạo lắc đầu: “Ngươi sai rồi!”

Võ Tịnh nhìn nàng, hắn ta cười: “Thiên Đạo cô nương muốn nói gì thì cứ nói!”

Thiên Đạo khẽ mỉm cười, sau đó nàng nghiêm túc nói: “Thực ra thân phận thực sự của hắn là con của một người ở Cửu Duy vũ trụ!”

Cửu Duy vũ trụ!

Võ Tịnh và Võ Thương Hành tặc lưỡi.

Thiên Đạo chớp mắt: “Các ngươi không tin ư?”

Võ Thương Hành liếc nhìn Thiên Đạo, hắn ta không đáp lời.

Võ Tịnh cười khổ: “Thiên Đạo cô nương, chuyện này…

Thiên Đạo thở dài một hơi: “Ta biết ngay là các ngươi không tin mà. Ta hỏi các ngươi, hai người các ngươi có đỡ được một kiếm của nữ tử váy trắng không?”

Võ Tịnh lắc đầu: “Không thể?”

Nói đến đây, nụ cười trên mặt hắn ta càng ái ngại hơn nữa.

Bởi lẽ hắn ta biết, người bảo vệ Liên Hợp Điện của Lục Duy đã bị giết, hơn nữa còn bị giết chỉ bởi một đường kiếm và trong nháy mắt. Đường kiếm đó đã gây nên tổn thất nghiêm trọng cho Lục Duy!

Thực lực như vậy thực sự còn đáng sợ hơn cả thần!

Thiên Đạo lại nói: “Các ngươi từng ở trong Liên Hợp Điện của Lục Duy chắc cũng hiểu biết về lịch sử của Lục Duy. Lục Duy có bao giờ xuất hiện cường giả như vậy chưa?”

Võ Tịnh do dự một lát rồi nói: “Lục Duy từng có cường giả Độn Nhất cảnh, nhưng mà không ai có thể phất tay cái là hủy diệt cả vũ trụ như vậy!”

Thiên Đạo gật đầu: “Thế nên các ngươi thấy nàng ta là người Ngũ Duy hoặc Lục Duy đúng không?”

Võ Tịnh không biết phải nói gì.

Thiên Đạo mỉm cười: “Ta nói thật với các ngươi vậy, Diệp Huyền và nàng ta đều đến từ Cửu Duy vũ trụ!”

Võ Tịnh và Võ Thương Hành: “…”

Thiên Đạo nghiêm túc nói: “Nữ tử váy trắng đến từ Cửu Duy, là… đệ nhất siêu cường giả của Cửu Duy. Còn Diệp Huyền là Vị Diện Chi Tử của Cửu Duy, là người nàng ta phải bảo vệ. Các ngươi chắc chắn đang muốn hỏi tại sao hai người họ lại tới vũ trụ này chứ gì. Để ta nói cho các ngươi, đó là bởi Cửu Duy vũ trụ xuất hiện một đối thủ siêu cấp chưa từng có.”

Võ Tịnh chau mày: “Đối thủ siêu cấp chưa từng có?”

Thiên Đạo gật đầu: “Đúng vậy, sự xuất hiện của đối thủ này khiến cả Cửu Duy vũ trụ như sụp đổ, trật tự hỗn loạn. Tóm lại là còn đáng sợ hơn Ngũ Duy Kiếp gấp trăm lần! Để bảo vệ Diệp Huyền, nữ tử váy trắng không thể không trốn đến Ngũ Duy vũ trụ chúng ta!”

Võ Thương Hành đột nhiên nói: “Thế tại sao nàng ta về Cửu Duy mà không đưa theo Diệp Huyền? Với cả, tại sao nàng ta phải về Cửu Duy?”

Thiên Đạo nhìn Võ Thương Hành và nói: “Câu hỏi này của ngươi hay đấy. Để ta giải đáp cho ngươi. Thứ nhất, thực lực của Diệp Huyền vẫn chưa đủ, nàng ta để hắn ở lại đây một là để giúp hắn tránh họa, hai là để hắn rèn luyện học hỏi, để hắn tiến bộ! Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy cuộc đời của Diệp Huyền cứ như đang đóng phim sao? Ngươi nhìn hắn mà xem, hắn mới hơn hai mươi tuổi nhưng dù là thiên phú hay vận may đều có thể dùng từ nghịch thiên để mô tả!”

Võ Thương Hành do dự một lát rồi nói: “Cũng phải!”

Thiên Đạo gật đầu, lại nói: “Còn về câu hỏi thứ hai, sở dĩ nàng ta phải về Cửu Duy là bởi Cửu Duy xảy ra một vài vấn đề. Hiện giờ nàng ta phải trở về để giải quyết. Khi nàng ta đi đã bảo ta chăm sóc Diệp Huyền, phải một thời gian lâu sau nàng ta mới quay lại!”

Võ Thương Hành nhìn Thiên Đạo: “Ngươi giúp Diệp Huyền là bởi nàng ta?”

Thiên Đạo đáp một cách nghiêm túc: “Đương nhiên! Đây là một mối thiện duyên cực lớn đó, ta phải nắm cho chắc!”

Lúc này, Võ Tịnh do dự một lát rồi hỏi: “Thiên Đạo cô nương, thực sự tồn tại Cửu Duy sao?”

Thiên Đạo chớp mắt: “Đương nhiên là tồn tại rồi! Nhân loại chúng ta ở vũ trụ này thực ra rất nhỏ bé như hạt cát vậy. Còn những gì mà chúng ta hiểu biết về vũ trụ thì đúng là ếch ngồi đáy giếng, kiến thức có hạn.

Câu hỏi vừa rồi các ngươi hỏi ta cũng ếch ngồi đáy giếng lắm đấy. Một con ếch dưới đáy giếng cho rằng miệng giếng là lớn nhất, nhưng thực ra không phải vậy. Nếu nó nhảy ra khỏi miệng giếng đó thì nó sẽ nhận ra trời đất vô tận, vũ trụ vô tận!”

Nói đoạn, nàng lại nhìn hai người kia: “Hiện giờ chúng ta ngẩng đầu lên nhìn, cùng lắm chỉ nhìn thấy Lục Duy, như vậy thì chúng ta cũng tương tự như con ếch kia thôi.”

Võ Tịnh nhìn Thiên Đạo: “Thiên Đạo cô nương nói nhiều với chúng ta như vậy là muốn chúng ta giúp đỡ Diệp Huyền sao?”

Thiên Đạo lắc đầu: “Ta chỉ muốn chỉ cho các ngươi một con đường mà thôi!”

Võ Tịnh lắc đầu: “Ta thấy hiện giờ lựa chọn tốt nhất của chúng ta chính là quan sát, án binh bất động!”

Thiên Đạo liếc nhìn Võ Tịnh, mỉm cười: “Thế thì ta sai rồi! Cáo từ!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người toan rời đi.

Võ Tịnh do dự chốc lát rồi nói: “Thiên Đạo cô nương muốn nói gì thì cứ nói thẳng!”

Thiên Đạo dừng bước, nàng mỉm cười: “Mục đích của các ngươi trước kia là trở về Lục Duy, nhưng hiện giờ có một cơ hội to lớn đang bày ra trước mặt các ngươi, không phải Lục Duy mà là Cửu Duy!”
Bình Luận (0)
Comment