Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 342 - Chương 2032. Ma Đạo Gia Tộc

Chương 2032. Ma Đạo gia tộc Chương 2032. Ma Đạo gia tộc

Chương 2032: Ma Đạo gia tộc

Lúc này, Quan Thánh ngẩng đầu nhìn thoáng qua tinh không, lúc này hắn ta nhìn thấy được một người.

Thiên Đạo!

Trong tinh không, Thiên Đạo nhìn xuống Quan Thánh và mỉm cười.

Quan Thánh khẽ cười, nói: "Nếu nàng ta không xuất hiện, ta sẽ rất thất vọng!"

Thiên Đạo cười nói: "Không biết gì thì sẽ không sợ hãi."

Quan Thánh cười ha ha một tiếng: "Không biết gì? Thiên Đạo, ngươi sợ nữ tử váy trắng là bởi vì ngươi chưa từng thấy qua cái gì được gọi là sức mạnh chân chính, bởi vì ngươi yếu, cho nên mới sợ!"

Trong tinh không, Thiên Đạo nhìn Quan Thánh, cười nói: "Nói rất hay, rất tốt, nghe một câu của người còn hơn mười năm đọc sách, ta đã hiểu rồi!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Khoảnh khắc Quan Thánh thu hồi ánh mắt, Thiên Đạo liền cười hì hì.

Một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh nàng: "Vì sao không nhắc nhở hắn ta?"

Thiên Đạo cười hì hì, nói: "Nếu như một đứa trẻ nghịch ngợm vô cớ chọc đến ngươi, ngươi đừng đi dạy bảo lại hắn ta, bởi vì nhiều lúc sẽ không có một chút tác dụng nào cả, không chỉ vô dụng mà thậm chí ngươi còn có thể gặp phải phiền toái, bởi vì người ngoài có thể nói ngươi là một người lớn vậy mà lại đi so đo với đứa trẻ con. Cách làm chính xác là ngươi cho nó một viên kẹo hồ lô, và nói với nó rằng nó đã làm rất tốt!"

Giọng nói kia: "..."

Thiên Đạo đi về phía xa: "Người phạm sai lầm thì nên bị trừng phạt."

Giọng nói kia: "Nếu như ngươi chứng minh được với Linh Vực rằng nữ tử váy trắng kia rất mạnh thì bọn họ sẽ dừng tay!"

Thiên Đạo chớp mắt: "Vì sao ta phải chứng minh với bọn họ?"

Giọng nói kia khẽ đáp: "Sẽ khiến rất nhiều người phải chết."

Thiên Đạo cười nói: "Thương xót thì có thể, nhưng thương thì cũng phải xem đối tượng. Chúng ta nên tử tế với những người tốt, nhưng đối với những kẻ ác thì chúng ta nên tàn nhẫn.”

Giọng nói kia trầm mặc một lát, nói: "Đây là nguyên nhân vì sao ngươi không hủy diệt sinh linh của vũ trụ này?"

Thiên Đạo mỉm cười: "Nhân loại có sai, nhưng suy cho cùng đây không hoàn toàn là lỗi của bọn họ. Bọn họ sinh ra ở vũ trụ này, sinh ra dưới quy tắc cường giả vi tôn, bọn họ không tu luyện, không thể thay đổi vận mệnh của mình. Bọn họ yếu đuối, thậm chí không có quyền sống sót. Cho nên bọn họ muốn tu luyện, ta có thể hiểu được. Nếu nói cái gì sai thì chính là quy tắc của thế giới này sai."

Giọng nói kia nói: "Ngươi muốn thay đổi quy tắc!"

Thiên Đạo chớp mắt: "Đây không phải là chuyện rất rõ ràng sao?"

Giọng nói kia lại nói: "Hắn là người được ngươi chọn sao?"

Thiên Đạo cười nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Giọng nói kia nói: "Không tốt, sát khí của hắn quá nặng!"

Thiên Đạo lườm bên phải một cái: "Làm ơn đi, ta không phải là muốn hắn trở thành người tốt, thay đổi quy tắc là phải đổ máu, một người tốt làm sao có thể đối phó với nhiều tên khốn nạn như vậy được?"

Giọng nói kia lại nói: "Ngươi nhìn trúng cái gì ở hắn?"

Thiên Đạo cười nói: “Trong lòng hắn có thước đo thiện ác, có thể phân biệt thiện ác. Thật ra tên này có rất nhiều khuyết điểm chí mạng, nhiều khi hắn rất linh hoạt, nhưng nhiều lúc lại rất bướng bỉnh, ví dụ như lần này, ta bảo hắn rời đi mà hắn lại không rời đi.

Vì sao không rời đi?

Bởi vì hắn là kiểu người nếu người khác không phụ hắn thì hắn cũng sẽ không phụ người. Ôi, nếu tên này gặp phải một người có tâm cơ thì chắc chắn sẽ bị lừa đến chết cho mà xem. Ví dụ như ta, nếu bây giờ ta kêu hắn giúp ta, cho dù bảo hắn liều mạng thì hắn cũng sẽ đi, bởi vì ta đã giúp hắn!

Hắn vẫn chưa đủ độc ác, đương nhiên, quá độc ác cũng không được, một chút nguyên tắc cũng không có, đó là kiêu hùng, đó là ngụy quân tử."

Giọng nói kia trầm giọng nói: "Rất phức tạp!"

Thiên Đạo mỉm cười, nàng nhìn thoáng qua tinh không xung quanh, nhẹ giọng nói: "Quả thật ta đã từng muốn trực tiếp hủy diệt sinh linh của vũ trụ này, không quá một vạn năm, vũ trụ này sẽ tự khôi phục."

Giọng nói kia nói: "Vậy tại sao ngươi thay đổi chủ ý?"

Thiên Đạo khẽ cười nói: "Về sau ta phát hiện sở dĩ vũ trụ này đẹp là bởi vì có sinh mệnh. Ngươi ngẫm lại xem, nếu vũ trụ này không có sinh mệnh, vậy thì cô độc đến mức nào!"

Giọng nói kia trầm mặc.

Thiên Đạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: "Đáng tiếc, trên đời này không có chuyện nào là hoàn mỹ cả."

Giọng nói kia trầm giọng nói: "Ta cảm thấy ngươi rất cô độc!"

Thiên Đạo chớp mắt, cười nói: "Nhảm nhí, ha ha..."

Giọng nói kia đang muốn nói chuyện thì Thiên Đạo đột nhiên nói: "Có người từ bên ngoài đến!"

Giọng nói kia nói: "Ai?"

Thiên Đạo cười nói: "Một người phiền phức, ta phải đi ngăn cản hắn ta lại."

Nàng vừa dứt lời, không gian trước mặt đột nhiên bị xé mạnh ra, ngay sau đó có một nam tử trung niên đi ra ngoài.

Nam tử trung niên có thân hình cao lớn, trong tay cầm hỏa diễm trường kiếm, trên người hắn ta tản ra một luồng uy lực vô hình, uy lực này làm cho tinh không xung quanh trở nên vô cùng kích động giống như nước sôi trào, cực kỳ kinh khủng.

Nam tử trung niên nhìn về phía Thiên Đạo với ánh mắt lạnh lùng, tựa như đang nhìn một con kiến: "Ngươi là Thiên Đạo ở đây!"

Thiên Đạo mỉm cười: "Đúng vậy. Các hạ đến từ Ma Đạo gia tộc trong truyền thuyết kia sao?"

Người nọ sững sờ, sau đó nói: "Ngươi biết Ma Đạo gia tộc ta?"
Bình Luận (0)
Comment