Chương 2033. Yếu như vậy sao?
Chương 2033. Yếu như vậy sao?
Chương 2033: Yếu như vậy sao?
Thiên Đạo nghiêm túc nói: "Ma Đạo gia tộc thống trị mấy ngàn thế giới, người nào ở trong đại vũ trụ này mà không biết, không nghe đến tên?"
Người nọ đánh giá Thiên Đạo một cái: "Tìm cho ta một người!"
Thiên Đạo chớp mắt: "Có phải là Ma Tiểu Đạo, đại tiểu thư nhà các ngươi không?"
Người nọ nhìn Thiên Đạo, nhíu mày: "Ngươi còn biết cả việc này!"
Thiên Đạo cười nói: "Đoán!"
Người nọ không hề thay đổi sắc mặt: "Đưa nàng ta đến gặp ta."
Thiên Đạo cười hì hì: "Có thể hỏi một câu, các ngươi đưa nàng ta trở về để làm gì không?"
Hai mắt của người nọ híp lại: "Đây không phải là chuyện mà một tiểu Thiên Đạo như ngươi nên xen vào! Nếu không muốn hồn bay phách lạc thì lập tức đưa nàng ta đến gặp ta!"
Thiên Đạo suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Chúng ta đổi phương thức nói chuyện đi!"
Nói xong, nàng ấn nhẹ một cái về phía người kia: "Định!"
Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh thần bí lập tức khóa chặt người nọ, giờ khắc này, người nọ trở nên vô cùng kinh hãi, bởi vì hắn ta phát hiện ra mình không thể nào nhúc nhích được.
Người nọ nhìn Thiên Đạo, trong lòng vô cùng chấn động: "Ngươi.. vậy mà ngươi lại... không thể xảy ra chuyện này được, ngươi..."
Thiên Đạo vỗ tay, cười nói: "Các ngươi tới tìm Tiểu Đạo làm gì?"
Người nọ do dự một chút, sau đó nói: "Đưa nàng ta trở về thành thân!"
Thành thân!
Thiên Đạo chớp mắt, sau đó nàng khoát tay: "Các ngươi đến trễ rồi!"
Người nọ nhíu mày: "Các... Tôn hạ có ý gì?"
Thiên Đạo nghiêm túc nói: "Tiểu Đạo cô nương đã thành thân với Diệp Huyền ca ca của ta, bọn họ đã động phòng luôn rồi!"
Nghe thấy thế, người nọ giận tím mặt: "Đại tiểu thư, sao nàng ta có thể kết hợp với huyết mạch đê tiện như vậy? Nàng ta..."
"Ừ hừ?"
Thiên Đạo nhìn người nọ, cười như không cười: "Ngươi nói chuyện phải chú ý từ ngữ của mình!"
Khuôn mặt người nọ co giật, không dám làm càn ở trước mặt Thiên Đạo, hắn ta do dự một chút, sau đó nói: "Kết hợp với ca ca của ngươi? Xin hỏi một câu, ca ca của các hạ là cảnh giới gì?"
Thiên Đạo quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó nói: "Hình như vừa mới đến Luân Hồi cảnh chưa được bao lâu!"
Vẻ mặt của người nọ trở nên khó tin: "Yếu như vậy sao?"
Thiên Đạo cười hì hì: "Thật ra thực lực của hắn không liên quan nhiều đến cảnh giới!"
Người nọ nhìn thoáng qua Thiên Đạo với vẻ mặt không tin, ta không tin ngươi nói xàm xí đâu.
Thiên Đạo cười nói: "Ta sẽ không giết ngươi! Ngươi trở về nói cho gia chủ của các ngươi biết, nói là Tiểu Đạo đã kết hôn với ca ca của ta rồi, qua một thời gian nữa, ca ca ta sẽ đưa nàng ta đến bái kiến gia chủ của các ngươi!"
Người nọ trầm mặc.
Thiên Đạo cười hì hì: "Có phải ngươi cảm thấy ca ca của ta không xứng với đại tiểu thư nhà ngươi hay không?"
Người nọ trầm mặc, không dám nói chuyện.
Lúc này, hắn ta không dám nói những lời tàn nhẫn, đừng nói lời ác độc, cho dù là một câu không phù hợp cũng không dám nói.
Mạng sống quan trọng hơn!
Làm người, lúc cần thiết vẫn phải nhát gan một chút.
Thiên Đạo nhìn người nọ, nghiêm túc nói: “Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi có thừa nhận hay không thì đại tiểu thư nhà ngươi cũng đã là người của ca ca ta, nếu các ngươi không thừa nhận hôn sự này, hoặc là muốn trả thù ca ca ta vậy bốn tỷ muội chúng ta sẽ không đồng ý!"
Người nọ nhìn về phía Thiên Đạo: "Bốn tỷ muội?"
Thiên Đạo gật đầu: "Đúng vậy, ca ca ta có bốn muội muội!"
Nói xong, tay phải nàng vung lên, ba bức họa đột nhiên xuất hiện trước mặt người nọ.
Bốn bức tranh này lần lượt là nữ tử váy trắng, bạch bào nữ tử và Diệp Linh đang cầm cây thích quỷ dị.
Thiên Đạo chỉ vào chân dung nữ tử váy trắng: "Đây là đại tỷ của ta, ừm, bây giờ nàng ta không ở đây, nhưng ta tin rằng với thực lực của các ngươi chắc là có thể tìm được nàng ta. Nếu Ma Đạo gia tộc các ngươi có bất kỳ bất mãn nào đối với hôn sự này thì đều có thể tìm đến nàng ta, nàng ta sẽ cho các ngươi một lời giải thích vô cùng hợp lý.”
Người nọ nhìn thoáng qua chân dung nữ tử váy trắng, sau đó nói: "Nàng ta với ngươi, ai lợi hại hơn?"
Hắn ta không biết thực lực của nữ tử váy trắng mạnh đến mức nào, nhưng có thể cảm nhận được Thiên Đạo trước mắt mạnh bao nhiêu, đương nhiên chỉ là cảm nhận được một cách đại khái, hắn ta vẫn không biết được thực lực chân chính của Thiên Đạo,.
Thiên Đạo nhìn thoáng qua chân dung của nữ tử váy trắng, sau đó tùy ý nói: "Ta với đại tỷ cũng thường xuyên luận bàn, chắc là kẻ tám lượng người nửa cân đi!"
Ngang bằng nhau!
Người nọ khẽ gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
Thiên Đạo cười nói: "Ngươi trở về đi!"
Người nọ khẽ hành lễ: "Đa tạ!"
Nói xong, hắn ta lập tức xoay người rồi biến mất trong tinh không.
Sau khi người nọ rời đi, bên cạnh Thiên Đạo đột nhiên vang lên một giọng nói: "Ngươi như vậy không phải là đang gây thù cho hắn sao?"
Thiên Đạo nghiêm túc nói: "Tiểu Đạo và hắn có phải là bằng hữu không?"
Giọng nói kia: "Chắc là phải!"
Thiên Đạo lại nói: "Ngươi xem, Tiểu Đạo đã giúp hắn nhiều như vậy rồi, hắn giúp người ta một việc không được hay sao?"
Giọng nói kia do dự một chút, sau đó nói: "Không quá đáng."
Thiên Đạo cười nói: "Vậy ngươi cảm thấy ta làm như vậy là quá đáng sao?"
Giọng nói kia nói: "Ta..."
Thiên Đạo lại nói: "Ngươi xem, vừa rồi ta còn giúp hắn đánh lại người nọ! Nếu ta không đuổi người đó về thì người đó sẽ xuống dưới, vậy liệu tình cảnh của hắn có trở nên gay go hơn không?”
Giọng nói im lặng.
Thiên Đạo nói tiếp: "Ta giúp hắn xử lý một đại địch, có phải hắn nên cảm ơn ta hay không?"
Giọng nói kia nói khẽ: "Nhưng ngươi cũng mang đến cho hắn một đại địch."
Thiên Đạo chớp mắt, sau đó nói: "Chúng ta đổi đề tài trò chuyện đi! Cảnh sắc đêm nay thật đẹp..."
Giọng nói kia: "..."