Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 357 - Chương 2047. Hắn Có Làm Được Không

Chương 2047. Hắn có làm được không Chương 2047. Hắn có làm được không

Chương 2047: Hắn có làm được không

Diệp Huyền trầm mặc.

Thực ra hắn cũng hiểu Lục Duy,

Bởi lẽ Lục Duy hiện giờ rất có trật tự. Nếu những cường giả khác tới đó thì có khả năng sẽ phá vỡ trật tự nơi đó. Không phải ai cũng bằng lòng tuân thủ trật tự đó đâu!

Như lời Tất Thương nói, trước kia nếu không nhờ nữ tử tóc đuôi ngựa có thể hắn ta sẽ đưa người của hạ giới tới Lục Duy,

Thế nhưng tới Lục Duy xong thì thế nào?

Cưỡng ép thay đổi trật tự của Lục Duy?

Sau đó nhiều năm sau, mọi người chơi Lục Duy tanh bành rồi lại tiếp tục đối đầu với Ngũ Duy Kiếp?

Chỉ cần người của Ngũ Duy không thay đổi thì kiếp sẽ vĩnh viễn tồn tại!

Thế nên hắn lựa chọn thay đổi. Mặc dù rất khó khăn nhưng hắn vẫn muốn làm!

Tầng thứ chín nói: “Tiểu tử, ngươi từ bỏ cơ hội lên đó đúng là quá đáng tiếc!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chẳng có gì đáng tiếc cả, ta thấy vũ trụ này cũng tốt mà.”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi muốn thay đổi?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Không được sao?”

Tầng thứ chín trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta nhận ra ngươi đang từ từ bước theo con đường của tiên tri.”

Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao ngươi lại nói như vậy?”

Tầng thứ chín đáp: “Bởi vì tiên tri cũng muốn thay đổi.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Khoảnh khắc ấy, hắn nhớ tới nhân quả mà nữ tử tóc đuôi ngựa đã nói.

Chẳng lẽ con đường của hắn thực sự đã được người khác sắp xếp rồi hay sao?

Diệp Huyền lắc đầu, mỉm cười.

Nếu là trước kia thì chắc chắn hắn sẽ để tâm đến vấn đề này, thậm chí còn đau đầu vì nó, sau đó là tức giận.

Thế nhưng hiện giờ, hắn chẳng đau đầu cũng chẳng tức giận. Bởi lẽ hắn phát hiện, khi làm bất cứ chuyện gì chỉ cần không thẹn với lòng là được.

Nếu nói chuyện mình làm là do ý trời thì cứ làm theo ý trời thôi. Nếu là ý người thì cứ làm theo ý người, có liên quan gì đâu chứ?

Uỳnh!

Đúng lúc đó, một luồng khí tức cực lớn đột nhiên cuộn trào bên trong cơ thể Diệp Huyền.

Cùng lúc đó, một luồng kiếm ý tỏa ra từ cơ thể hắn.

Tất Thương sững sờ.

Tầng thứ chín cũng sững sờ.

A Mục nhìn Diệp Huyền bằng con mắt kinh ngạc.

Hắn sắp đột phá hả?

Diệp Huyền cũng bất ngờ chẳng kém, gì thế này?

Đúng lúc đó, giọng nói của đại tỷ bỗng nhiên vang lên: “Tâm niệm đã thông!”

Tâm niệm đã thông!

Diệp Huyền sững sờ, rất nhanh sau đó hắn đã hiểu.

Nếu chuyện mình làm là ý trời thì cứ thuận theo ý trời, nếu là ý người thì thuận theo ý người… Thực ra, đây không hẳn là thuận theo ý trời hay ý người mà là thuận theo lòng mình!

Thuận theo lòng mình!

Bản thân muốn làm gì, chỉ cần đó là việc mình muốn làm hơn nữa còn không thẹn với lòng thì ý trời hay ý người cũng chẳng liên quan.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Huyền từ từ nhếch lên, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Lúc này, khí tức xung quanh người hắn càng lúc càng mạnh. Không chỉ có khí tức đang dần mạnh lên mà kiếm ý của hắn cũng đang bành trướng. Tinh không quanh đó hàng vạn trượng cũng như đang sôi sục, thanh thế khiến người ta phải kinh ngạc. Cùng lúc đó, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền cũng rung lên như đang hưng phấn vậy.

Sắp đột phá rồi!

Ánh mắt A Mục tràn ngập vẻ thích thú, Diệp Huyền đột phá chắc chắn là một chuyện cực tốt!

Mà ở phía xa xa, sắc mặt Tất Thương lại hơi nghiêm nghị, trán hắn ta đã đổ mồ hôi lạnh.

Mỗi đi thôi mà cũng đột phá được sao?

Mẹ nó, Diệp Huyền bật hack hả?

Tất Thương nhìn hắn, hay là sau này hắn ta cứ gọi Diệp Huyền thành Diệp thiếu đi…

Ở một tinh không nào đó, Ngũ Duy Thiên Đạo chầm chậm bước đi.

Dạo này nàng hơi bận.

Bởi gần đây có quá nhiều chuyện, đã thế Ngũ Duy Kiếp còn sắp tới!

Ngày xưa lúc nữ tử váy trắng còn ở vũ trụ này, nàng rất nhàn hạ, bởi có nữ tử váy trắng ở đây thì rất nhiều chuyện phiền phức sẽ không xảy ra.

Nữ tử váy trắng có năng lực ghê gớm này!

Thế nhưng sau khi nữ tử váy trắng rời đi, vụ trụ này ngày càng có nhiều những chuyện phiền phức.

Nói một cách đơn giản thôi thì hiện giờ nàng siêu bận!

Lúc này, Ngũ Duy Thiên Đạo đột nhiên dừng lại, xòe tay ra, sau đó khẽ phất về phía trước. Ngay sau đó, không gian trước mặt nàng bèn trở nên hư ảo. Trong không gian hư ảo đó nàng trông thấy vô số những đường ngang dọc.

Là nhân quả tuyến!

Không phải nhân quả tuyến của nàng mà là của Diệp Huyền!

Trông thấy những đường nhân quả tuyến ấy, Thiên Đạo bèn khẽ chau mày.

Bởi vì nàng phát hiện, những nhân quả tuyến này không những càng lúc càng nhiều thêm mà còn rõ ràng hơn nữa!

Lúc này, bên cạnh nàng vỗng vang lên một giọng nói: “Tại sao nữ nhân đó không chém đứt nhân quả tuyến của hắn nhỉ?”

Thiên Đạo khẽ nói: “Nếu làm vậy thì hắn sẽ chết. Người khiến nữ nhân đó buông kiếm xuống chỉ có thể là hắn thôi!”

Giọng nói này lại vang lên, mang theo vẻ khó hiểu: “Tại sao hắn lại chết?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Giống như việc trên người bình thường có một khối u ác tính ấy. Ngươi nói xem, nếu ngươi cắt bỏ khối u ác tính này thì ngươi sẽ sống sao? Không, nếu cắt đi một cách cưỡng ép thì chỉ tổ khiến hắn chết càng nhanh hơn mà thôi!”

Giọng nói kia không vang lên nữa, có lẽ là đang trầm mặc.

Thiên Đạo lại nói: “Chỉ có một cách có thể giải quyết vấn đề này, đó chính là hắn phải tự mình cắt đứt nhân quả tuyến, chỉ có hắn mới có thể thay đổi được điều này thôi.”

Giọng nói kia lại vang lên: “Hắn có làm được không?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Hắn không làm được!”

Giọng nói kia: “…”
Bình Luận (0)
Comment