Chương 2053. Trích Tiên Đảo
Chương 2053. Trích Tiên Đảo
Chương 2053: Trích Tiên Đảo
Ở mãi phía đường chân trời, Diệp Huyền và nữ tử ngự kiếm bay đi. Nữ tử rất thích uống rượu, dọc đường nàng đã uống rất nhiều, cả người tỏa ra hơi men!
Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử: “Phải xưng hô với tiền bối như thế nào?”
Nữ tử bỏ bình rượu xuống, đoạn nói: “A Tửu!”
A Tửu!
Vẻ mặt Diệp Huyền bỗng hơi kì lạ!
Chẳng trách ngươi lại thích uống rượu như vậy!
Nữ tử quay đầu nhìn hắn: “Thực lực của ngươi không tồi, ở cảnh giới này mà có thể tiếp được một kiếm của ta, mà cũng chỉ bị thương một chút. Nếu ở Linh Vực thì cũng chỉ có nha đầu ở Âm Linh tộc kia mới miễn cưỡng có thể làm được thôi!”
Quan Âm!
Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối biết Quan Âm cô nương sao?”
Nữ tử nói: “Ta đã từng gặp nàng ta, sau đó chỉ điểm cho nàng ta vài điều.”
Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, may mà chỉ là chỉ điểm vài điều chứ không thu nhận đối phương làm đồ đệ, bằng không chắc hắn lại vướng phải một mớ phiền phức lớn.
Hắn phát hiện thực lực của nữ tử trước mặt này còn cao hơn cả Quan Thánh và Tất Thương!
Cùng là kiếm tu cùng cấp, song sức chiến đấu lại cao hơn rất nhiều!
Nữ tử lại nói: “Ngươi lĩnh ngộ được vực rồi à?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nữ tử nói: “Vực của ngươi có vấn đề lớn đó!”
Nghe vậy, Diệp Huyền hớn hở, vội vàng hỏi: “Vấn đề gì vậy?”
Nữ tử cầm lấy bình rượu bên eo lên và uống một ngụm, sau đó nói: “Vực của ngươi quá mỏng, không có kiếm ý và kiếm niệm chống đỡ. Kiểu Vực thế này như kiểu bèo trên mặt nước vậy, quá mỏng manh, gió thổi cái là bay.”
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: “Kiếm niệm?”
Nữ tử nhìn hắn: “Sư phụ ngươi không dạy ngươi à?”
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó hắn lắc đầu: “Không! Nàng ấy chỉ cho ta một con đường, còn lại thì để ta tự mày mò tìm hiểu!”
Nữ tử khẽ nói: “Chẳng trách!”
Nói đoạn, nàng lại treo bình rượu lên eo, đoạn nói: “Kiếm niệm chính là kiếm đạo tín niệm của ngươi, kiếm niệm ở trên kiếm ý, sau khi ý đạt đến cực hạn thì sẽ đến niệm. Đây là một kiểu thăng hoa của kiếm ý, nhất niệm nhất kiếm, nhất kiếm nhất niệm, vạn niệm vạn kiếm, vạn kiếm vạn niệm.”
Kiếm niệm!
Diệp Huyền trầm mặc.
Khoảnh khắc ấy, hắn bỗng phát hiện ra một thế giới mới của kiếm đạo!
Kiếm niệm!
Ở phía xa xa, A Tửu không nói thêm gì nữa mà tiếp tục cầm bình rượu và uống.
Diệp Huyền vội vàng đi đến trước mặt A Tửu, hắn cười tươi rói, đoạn bảo: “A Tửu tiền bối, trên kiếm ý là kiếm niệm, thế phải làm sao mới đạt được nhất niệm nhất kiếm, nhất kiếm nhất niệm?”
A Tửu nhìn Diệp Huyền: “Kiếm đạo tín niệm của ngươi là gì?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Kiếm đạo tín niệm?
Diệp Huyền không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn nói: “Thủ hộ!”
Hắn muốn dùng kiếm để bảo vệ muội muội Diệp Linh của hắn, bảo vệ tất cả những người bên cạnh hắn nữa.
A Tửu khẽ nói: “Thủ hộ chi niệm à… Thế thì kiếm của ngươi là thủ hộ chi kiếm rồi, kiếm đạo tín niệm của ngươi mạnh như thế nào thì kiếm niệm của ngươi sẽ mạnh thế ấy!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Kiếm nhờ người mà mạnh, người cũng nhờ kiếm mà mạnh.”
Diệp Huyền vội hỏi: “Làm sao mới đạt được điều đó?”
A Tửu trầm ngâm một hồi rồi nói: “Lấy niệm làm kiếm.”
Diệp Huyền lại hỏi: “Làm sao để lấy niệm làm kiếm?”
A Tửu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi hỏi vậy thì không nói chuyện tiếp được nữa đâu!”
Diệp Huyền: “…”
A Tửu lại bảo: “Phải làm sao để niệm hóa kiếm thì phải xem ngươi thế nào. Nếu ngươi có thể lĩnh ngộ được thì ngươi sẽ làm được. Nếu ngươi không thể lĩnh ngộ thì người khác có nói hết nước hết cái cũng chẳng có nghĩa lí gì.”
Diệp Huyền nhìn thanh mộc kiếm phía sau A Tửu: “Thanh kiếm này của A Tửu tiền bối chỉ là một thanh mộc kiếm bình thường thôi sao?”
A Tửu gật đầu: “Đúng vậy!”
Mộc kiếm!
Diệp Huyền trầm mặc.
Đối phương chỉ dùng một thanh mộc kiếm đã có thể đả thương nhục thân của hắn!
Kiếm niệm!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, con đường kiếm đạo của hắn còn xa xôi hơn hắn tưởng tượng nhiều!
Nữ nhân trước mắt mới là Phàm kiếm chân chính!
Một thanh kiếm bình thường trong tay nàng thôi mà lại trở thành một thứ binh khí thần thánh như vậy!
Còn về nữ tử váy trắng, cảnh giới của nữ tử váy trắng chắc chắn phải cao hơn nữ nhân này, vậy thì vấn đề tới rồi đây!
Rốt cuộc cảnh giới của nữ tử váy trắng đạt đến trình độ nào rồi?
Có một muội muội quá mạnh cũng không hẳn là một chuyện tốt đâu!
Diệp Huyền lắc đầu cười khổ, hắn nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay. Kiếm niệm, phải làm thế nào mới có thể biến kiếm đạo tín niệm thành kiếm đây?
Diệp Huyền rơi vào trầm tư
A Tửu cũng không làm phiền hắn, nàng chỉ lo uống rượu.
Dọc đường, Diệp Huyền không ngừng suy nghĩ nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, nghĩ đến mức hắn thấy hơi đau đầu, rất muốn hỏi nữ nhân trước mắt này, nhưng hắn biết mình sẽ không nhận được đáp án!
Kiếm tu là như vậy đấy, có thể lĩnh ngộ được thì sẽ thành công, không thể lĩnh ngộ được thì có nói nhều hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì!
Đúng lúc đó, A Tửu đột nhiên nói: “Chúng ta tới rồi!”
Diệp Huyền nhìn về phía không xa, hắn trong thấy một hòn đảo.
Trích Tiên Đảo!
A Tửu đưa Diệp Huyền lên đảo. Lúc đi qua một chỗ nào đó, hắn trông thấy một bức tượng. Khi trông thấy bức tượng ấy, hắn không khỏi sững sờ.
Đó là một bức tượng nam tử, nam tử này mặc một bộ trường bào màu mây trắng, bên hông có đeo một thanh kiếm.
Một trong ba chủ nhân của ba thanh kiếm trên đỉnh tháp!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền sững sờ vô cùng.