Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 378 - Chương 2068. Tỉ Thí Đi

Chương 2068. Tỉ thí đi Chương 2068. Tỉ thí đi

Chương 2068: Tỉ thí đi

Sức mạnh của Đạo Tắc!

Sau khi hấp thụ vô số Đạo Tắc, thực lực hiện giờ của hắn đã không còn như xưa. Nhất là khi kiếm đạo của hắn đạt đến tầng kiếm ý. Có thể nói, hiện giờ Diệp Huyền chẳng khác gì một cường giả Độn Nhất cảnh!

Còn người trước mắt này thì đương nhiên chưa đạt tới Độn Nhất cảnh!

Bị đường kiếm của Diệp Huyền đẩy lùi, nam tử trung niên khó lòng tin được: “Ngươi…”

Diệp Huyền ngoảnh đầu nhìn Tiểu Đạo: “Giết không?”

Hắn rất muốn giết, nhưng mà phải xem ý kiến của Tiểu Đạo đã!

Tiểu Đạo đang định nói gì đó thì nam tử trung niên bỗng lên tiếng: “Giết ta? Ha ha… đúng là một chuyện nực cười! Nếu ta xảy ra chuyện ở đây thì ta cho ngươi hay, các Ngũ Duy của các ngươi sẽ bị san bằng!”

Diệp Huyền: “…”

Thiên Đạo đứng bên cạnh lắc đầu: “Ôi trời ơi… Sao một gia tộc lớn thế mà lại có thể loại mất não này vậy? Không thể xem tiếp nữa rồi!”

Tiểu Đạo cũng không nỡ nhìn thẳng.

Thực ra nàng vẫn khá hiểu nam tử trung niên.

Bình thường thì Ma Đạo gia tộc có muốn hủy diệt Ngũ Duy vũ trụ cũng không phải chuyện gì khó, nhưng hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ đang là một sự tồn tại không hề đơn giản!

Đầu tiên, nơi này có Thiên Đạo. Nàng không biết nữ nhân này mạnh đến mức nào, thế nhưng nàng biết nữ nhân này chẳng coi Ma Đạo gia tộc ra gì!

Thứ hai, nơi này còn có Diệp Huyền!

Diệp Huyền là ai cơ chứ?

Hắn chính là nhị đại!

Không tính đến những điều khác, chỉ xét riêng nữ tử váy trắng thôi đã trấn áp được cả Ma Đạo gia tộc rồi.

Nam tử trung niên đang định nói gì đó thì lúc này, Diệp Huyền lại lên tiếng: “Ngươi đừng nói nữa! Ta không chịu nổi ngươi nữa rồi!”

Nói đoạn, hắn nhảy lên rồi xuất kiếm!

Dưới đường kiếm của hắn, không gian xung quanh nam tử trung niên bèn trở nên hư ảo. Nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện kiếm của hắn rất bình thường, thế nhưng vẫn có thể khiến nam tử trung niên tái mặt. Hắn ta lập tức chắp hai tay lại, muốn kẹp chặt kiếm của Diệp Huyền.

Uỳnh!

Hai tay của nam tử trung niên đã kẹp lấy kiếm của Diệp Huyền, thế nhưng ngay sau đó, Diệp Huyền lại phất tay phải. Nam tử trung niên bèn bị đánh bay về phía sau.

Hắn ta lùi về phía sau cả chục trượng, kéo giãn khoảng cách với Diệp Huyền và nhìn chằm chằm vào đối phương: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Ta là người của Ma Đạo gia tộc đấy!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta đau đầu quá!”

Nói đoạn, Diệp Huyền lại chuẩn bị ra tay. Sắc mặt nam tử trung niên lập tức thay đổi, hắn ta quay người chuẩn bị chạy. Diệp Huyền đang định đuổi theo thì Thiên Đạo vội bảo hắn: “Đừng đuổi đừng đuổi, để ta!”

Nói đoạn, nàng bèn đuổi theo đối phương.

Diệp Huyền chớp mắt, sau đó hắn nhìn Tiểu Đạo: “Nàng ta định làm gì thế?”

Tiểu Đạo trầm giọng nói: “Chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành!”



Trên bầu trời, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt nam tử trung niên.

Người này chính là Thiên Đạo.

Trông thấy Thiên Đạo, sắc mặt nam tử trung niên bèn thay đổi: “Ngươi nhanh vậy sao?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Đừng căng thẳng, ta không gây phiền phức cho ngươi đâu. Dẫu sao thì ta cũng không dám đắc tội Ma Đạo gia tộc mà!”

Nam tử trung niên nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi muốn làm gì?”

Thiên Đạo nghiêm túc nói: “Ngươi có biết tại sao tên Diệp Huyền kia lại kiêu ngạo như vậy không? Hắn còn chẳng thèm coi Ma Đạo gia tộc các ngươi ra gì!”

Nam tử trung niên trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Hắn cũng có chỗ dựa!”

Thiên Đạo vội nói: “Đúng rồi đấy! Hắn có chỗ dựa!”

Nam tử trung niên nhìn Thiên Đạo: “Chính là nữ tử váy trắng mà lần trước ngươi nói với chúng ta?”

Thiên Đạo gật đầu: “Đúng vậy, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là nữ tử váy trắng.”

Nói đoạn, nàng bèn đưa một bức họa cho nam tử trung niên xem: “Đây chính là tranh vẽ nàng ta, ta cho ngươi hay, các ngươi phải cẩn thận nàng ta hết sức, nhất là không được đi chọc nàng ta. Nàng ta lợi hại lắm đó.”

Nam tử trung niên mỉm cười lạnh lùng: “Thế ngươi có biết Ma Đạo gia tộc chúng ta mạnh đến mức nào không?”

Thiên Đạo chớp mắt: “Không biết!”

Nam tử trung niên hừ một tiếng, cất bức họa đi: “Ngươi về bảo với hắn là Ma Đạo gia tộc chúng ta sẽ mang đầu của nữ nhân này đến tìm hắn. Chúng ta sẽ cho hắn thấy, chỗ dựa của hắn trong mắt Ma Đạo gia tộc chúng ta chẳng là cái gì cả!”

Thiên Đạo lắc đầu: “Không không, nàng ta lợi hại lắm đó, các ngươi đừng có đi tìm nàng ta, thật đấy. Ta…”

Nam tử trung niên đột nhiên gắt lên: “Sao ngươi lắm điều thế?”

Thiên Đạo: “…”

Nam tử trung niên đã đi!

Hắn ta mang theo cả bức họa nữ tử váy trắng mà Thiên Đạo đưa cho mình!

Trên tinh không, Thiên Đạo nhìn nam tử trung niên dần biến mất phía xa xa, nàng ngoác miệng cười: “Chúc ngươi may mắn, ha ha…”

Lúc này, một nữ tử bay xuống từ bầu trời.

Người tới chính là A Tửu!

Thiên Đạo nhìn A Tửu: “Diệp Huyền bảo ngươi tới giết hắn ta à?”

A Tửu gật đầu.

Thiên Đạo mỉm cười: “Không sao rồi! Ngươi về đi!”

A Tửu nhìn nàng: “Ngươi là kiếm tu!”

Thiên Đạo gật đầu: “Đúng vậy!”

A Tửu lại nói: “Tỉ thí đôi chiêu không?”

Thiên Đạo lắc đầu: “Ta không nhận tỉ thí!”

A Tửu khẽ nhíu mày: “Tại sao?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Kiếm của ta dùng để giết người, chứ không phải dùng để tỉ thí!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Mà lúc này, A Tửu lại đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, nàng nhìn Thiên Đạo và nói: “Tỉ thí đi!”

Thiên Đạo chớp mắt: “Ta nhận thua!”

Nói đoạn, cơ thể nàng bèn trở nên hư ảo.

A Tửu bỗng nhiên xuất kiếm. Kiếm của nàng vừa xuất hiện thì không gian xung quanh Thiên Đạo lập tức trở nên mờ ảo. Tuy nhiên, Thiên Đạo lại biến mất tăm, đường kiếm của A Tửu không thể ngăn cản được nàng.
Bình Luận (0)
Comment