Chương 2092. Ba cường giả Độn Nhất
Chương 2092. Ba cường giả Độn Nhất
Chương 2092: Ba cường giả Độn Nhất
Phía sau Quan Âm, lão giả kia nói: “Nha đầu, ngươi thích hợp làm tộc trưởng hơn Quan Thánh!”
Quan Âm lắc đầu: “Thầy ơi, chúng ta không có lựa chọn nào khác!”
Lão giả gật đầu: “Ta biết! Thực ra, ngày xưa chúng ta không nên chọc vào người này. Người này có thiên phú vô cùng đáng sợ, nhất là những người phía sau lưng hắn, chúng ta không thể dính dáng đến những người đó được.”
Quan Âm gật đầu: “Chúng ta chỉ có thể buông bỏ thù hận, cùng hắn đối phó với Ngũ Duy Kiếp và đối phó với những kẻ địch bên ngoài Ngũ Duy.”
Lão giả khẽ nói: “Ngươi có bỏ được hận thù không?”
Quan Âm lắc đầu: “Ta không bỏ được, thế nhưng ta phải buông bỏ. Không buông bỏ thì Âm Linh tộc sẽ bị hủy diệt.”
Lão giả trầm mặc.
Với tình hình hiện tại thì đừng nói là nữ tử váy trắng, đến Diệp Huyền cũng có năng lực tiêu diệt Âm Linh tộc.
Phải biết rằng hai người ở Trích Tiên Đảo kia đều đã đi theo hắn!
Ngoài ra, phía sau Diệp Huyền còn có A La và các cường giả siêu cấp của Thánh Đường!
Quan Âm đột nhiên đứng dậy: “Thầy, ngươi giúp ta làm vài chuyện, triệu tập tất cả trận pháp sư và linh trận sư tới, không tới cũng phải tới!”
Lão giả gật đầu, sau đó rời đi.
Quan Âm bước ra khỏi phòng, nàng nhìn lên bầu trời, hít sâu một hơi rồi nhếch miệng cười.
Nếu một vài chuyện đã không thể thay đổi vậy thì hãy mỉm cười và đối mặt với chúng!
…
Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Vu tộc, hắn bèn tới trước bức tường vũ trụ. Ở bên kia bức tường vũ trụ là Lý Trần Phong, bên cạnh Lý Trần Phong còn có một nữ tử, nữ tử này chính là Văn Chiêu Nhược!
Văn Chiêu Nhược mỉm cười: “Xin chào Diệp công tử!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Xin chào Văn điện chủ!”
Văn Chiêu Nhược: “Diệp công tử, chúng ta nhận được tin tức là Cổ Tự đã phái cường giả xuống hạ giới, ngươi phải cẩn thận đấy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Cổ Tự?”
Văn Chiêu Nhược gật đầu: “Lục Duy chúng ta có một thế lực thần bí! Nghe nói, năm ấy tiên tri… à không, phải gọi là Diệp Thanh Tri mới đúng. Hắn ta đã thoát khỏi Cổ Tự. Tóm lại, tiên tri và Cổ Tự có mối quan hệ không rõ ràng, bọn họ phái người tới chắc chắn là để tìm ngươi!”
Diệp Huyền lắc đầu, tiên tri khiến hắn phải đội hơi bị nhiều “nồi” rồi đấy!
Lúc này, Văn Chiêu Nhược đột nhiên nói: “Diệp công tử có chuyện gì thế?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Văn cô nương, chúng ta liên thủ không?”
Văn Chiêu Nhược.
Liên thủ?
Nói thật thì hiện giờ Lục Duy không muốn liên thủ với Diệp Huyền. Những rắc rối ấy bọn họ thực sự không muốn cuốn vào, bởi lẽ dính vào chẳng được ích lợi gì cả!
Bọn họ không muốn đắc tội với hắn, thế nhưng cũng không muốn đối địch với Đạo Giới!
Lúc này, Diệp Huyền mỉm cười nói: “Nói một cách khác, ta muốn các ngươi giúp đỡ được không?”
Văn Chiêu Nhược mỉm cười: “Có thể!”
Chỉ là giúp đỡ một chút thôi, kết thiện duyên thì Lục Duy sẵn lòng.
Văn Chiêu Nhược lại nói: “Không biết Diệp công tử cần giúp đỡ gì?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta cần một vài trận pháp sư và linh trận sư, cả luyện đan sư nữa, chú khí sư cũng cần. Ngoài ra, ta còn muốn mượn một ít thiên địa linh vật và linh mạch của Lục Duy!”
Văn Chiêu Nhước mỉm cười: “Không biết chúng ta có thể nhận được gì!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sau này nếu ta có mở được thư ốc, nếu bên trong thực sự là Đạo Kinh ta sẵn lòng chia sẻ với Văn cô nương!”
Nghe vậy, đôi đồng tử của Văn Chiêu Nhược bèn co lại: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Chắc chắn!”
Đạo Kinh?
Hắn thực sự không để tâm đến Đạo Kinh cho lắm, hắn là kiếm tu, chứ không phải tu kinh!
Một kiếm tu cần phải tin tưởng vào thực lực của mình, đây là điều quan trọng nhất.
Hắn biết rất rõ rằng nữ tử váy trắng rất mạnh không phải là bởi tu luyện thần vật gì đó.
Nếu một người mạnh bởi ngoại vật thì đó thực chất không phải sức mạnh chân chính của hắn ta.
Hơn nữa, dù Đạo Kinh thực sự rất nghịch thiên, song Diệp Huyền cũng không ngại cho người khác xem. Đương nhiên, hắn cũng chỉ cho bạn bè và những người giúp đỡ mình xem thôi.
Văn Chiêu Nhược nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Đương nhiên, tiền đề là ở trong đó phải có Đạo Kinh mới được! Nếu như thật sự có thì ta không ngại chia sẻ với Văn cô nương và Lục Duy Thiên Đạo đâu, ta nói được làm được!”
Văn cô nương khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, ngươi có biết giá trị của Đạo Kinh không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta không biết và cũng không muốn biết. Có điều, vẫn là câu nói ấy, nếu như Lục Duy giúp đỡ ta thì ta có thể chia sẻ với Văn cô nương, Diệp Huyền ta nói sẽ giữ lời!”
Văn Chiêu Nhược nhìn hắn và mỉm cười: “Ta tin ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn ngoảnh đầu nhìn Lý Trần Phong ở bên cạnh: “Ngươi đi sắp xếp đi!”
Lý Trần Phong khẽ gật đầu, hắn ta đang định lui xuống thì bỗng Văn Chiêu Nhược lại nói: “Bảo một vài người của Văn Điện xuống cùng.”
Lý Trần Phong gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Văn Chiêu Nhược nhìn Diệp Huyền: “Ta chỉ có thể giúp đỡ một chút, Diệp công tử có hiểu ý của ta không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu! Như vậy là đã đủ rồi!”
Văn Chiêu Nhược gật đầu: “Diệp công tử, bảo trọng! Nếu có tin tức gì thì ta sẽ cho người thông báo với ngươi.”
Diệp Huyền chắp tay: “Đa tạ!”
Văn Chiêu Nhược gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Diệp Huyền nhìn bức tường vũ trụ trước mặt, hắn trầm tư trong chốc lát rồi mỉm cười: “Cổ Tự, Đạo Giới… tới đi, tới hết đi!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
…
Lục Duy vũ trụ
Tiểu Đạo và Ma Chung trở về Ma Đạo gia tộc, sau đó Tiểu Đạo lập tức bắt đầu chỉnh đốn.
Hiện giờ có thể nói, Ma Đạo gia tộc là một mớ hỗn độn, có rất nhiều chuyện cần nàng xử lí.
Hôm ấy, một nam tử đột nhiên tới Ma Đạo gia tộc!
Người tới chính là thiên tài siêu cấp của Đế tộc – Đế Ngôn, và cũng chính là đối tượng liên hôn của Tiểu Đạo.
Phía sau Đế Ngôn còn có ba cường giả Độn Nhất cảnh!
Trận thế này đủ để hủy diệt cả Ma Đạo gia tộc hiện tại rồi!