Chương 2093. Trên cả Độn Nhất Cảnh
Chương 2093. Trên cả Độn Nhất Cảnh
Chương 2093: Trên cả Độn Nhất Cảnh
Trước Ma Đạo đại điện, Đế Ngôn quan sát Tiểu Đạo, hắn ta mỉm cười: “Tiểu Đạo cô nương, xem ra những năm này ngươi sống chẳng ra sao nhỉ!”
Tiểu Đạo gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ta không hề hối hận! Bởi vì ta đã gặp được hắn!”
Đế Ngôn híp mắt lại: “Hắn?”
Tiểu Đạo nhìn đối phương: “Diệp Huyền, đệ nhất thiên tài hiện tại của Ngũ Duy vũ trụ!”
“Đệ nhất thiên tài?”
Đế Ngôn sững sờ, sau đó hắn ta bật cười ha ha, cười một cách không kiêng dè gì hết.
Tiểu Đạo lạnh lùng nói: “Nếu ngươi gặp hắn thì ngươi sẽ biết mình yếu như thế nào!”
Đế Ngôn cười nói: “Vậy sao?”
Tiểu Đạo nhìn hắn ta: “Ở trước mặt hắn, thiên tài yêu nghiệt thế nào cũng phải lu mờ!”
Nghe vậy, sắc mặt Ma Chung ở bên cạnh bỗng trở nên kì lạ.
Tiểu thư, ngươi lừa cô gia như vậy thực sự ổn sao?
Đế Ngôn bật cười ha ha, nói: “Tiểu Đạo, ngươi đúng là càng ngày càng thú vị! Không được, ta phải đi xem xem thiên tài mà ngươi vừa nói thôi, hi vọng hắn đừng khiến ta thất vọng!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người đưa ba vị cường giả Độn Nhất cảnh biến mất.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Tiểu Đạo bèn trầm mặc.
Thiên Đạo nói quá chuẩn luôn!
Nữ nhân này đúng là ma quỷ!
Hình như nhớ ra điều gì đó, nàng bèn nhìn lên bầu trời và nói: “Xin lỗi nhé!”
Đương nhiên, câu nói này là nói với Diệp Huyền ở Ngũ Duy vũ trụ.
Nàng không muốn lừa hắn một chút nào, thế nhưng nàng phát hiện nếu không dùng chiêu này thì bản thân sẽ phải đối mặt với phiền phức cực kì lớn!
Thế nên nàng chỉ đành lừa Diệp Huyền!
Hình như Ma Chung biết được ý nghĩ của Tiểu Đạo, hắn ta bèn mỉm cười: “Tiểu thư đừng nghĩ nhiều, cô gia là nam nhân của tiểu thư, gánh vác một vài chuyện cho tiểu thư là điều đương nhiên mà! Hơn nữa, với tính tình của cô gia, nếu để hắn biết được chuyện này thì chắc chắn sẽ chủ động gánh vác những chuyện này cho tiểu thư.”
Tiểu Đạo không đáp lời, thế nhưng lại đang âm thầm xin lỗi và áy náy trong lòng rất nhiều.
Bởi lẽ nàng không phải nữ nhân của hắn!
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiểu Đạo bỗng thấy hơi khó chịu.
Đúng lúc ấy, Ma Chung đột nhiên nói: “Tiểu thư, có tin tức truyền đến nói có người đã tìm được nữ tử váy trắng rồi!”
Tiểu Đạo nhíu mày: “Ai thế?”
Ma Chung trầm giọng nói: “Đế tộc!”
Tiểu Đạo sững sờ, sau đó nói: “Chúc mừng bọn họ, bọn họ trúng thưởng lớn rồi!”
Ma Chung: “…”
…
Ở tinh không xa xôi, nữ tử váy trắng chầm chậm bước đi. Không biết vì nguyên nhân gì mà hiện giờ nàng bỗng thả chậm bước chân.
Nàng nhìn về phía tinh không xa xôi, ánh mắt phóng đi rất xa rất xa. Không biết đã nhìn thấy gì mà khóe miệng nàng bỗng xuất hiện nụ cười lạnh lùng. Nụ cười của nàng lạnh lắm, khoảnh khắc ấy cả tinh không này như một hầm băng vậy.
Nàng rất tức giận!
Đúng lúc đó, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách nữ tử váy trắng không xa.
Người tới chính là Đế Lâm Uyên, tộc trưởng của Đế tộc.
Đế Lâm Uyên chắp hai tay ra sau lưng, hắn ta nhìn nữ tử váy trắng, trên mặt là một nụ cười: “Chắc ta là người đầu tiên tìm thấy ngươi nhỉ.”
Nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt, nàng nhìn Đế Lâm Uyên với vẻ mặt lạnh lùng.
Đế Lâm Uyên nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi đã đọc Đạo Kinh rồi đúng không?”
Nữ tử váy trắng không đáp lời.
Đế Lâm Uyên híp mắt lại: “Ngươi đang nghĩ gì thế? Định trốn thoát à? Nếu đúng thì ta khuyên ngươi có thể từ bỏ ý định ngu xuẩn này đi! Bởi vì hiện giờ nếu ta đoán không sai thì ngươi đang bị thương rất nghiêm trọng. Giờ ngươi thấy mình có thể là đối thủ của ta sao?”
Trong tinh không, nữ tử váy trắng trầm mặc không lên tiếng, không biết nàng đang nghĩ gì.
Đế Lâm Uyên nhìn chằm chằm vào nàng: “Đạo Kinh nằm trong tay ngươi, có phải không?”
Đạo Kinh!
Theo hắn ta thì Ngũ Duy vũ trụ chắc chắn không thể xuất hiện cường giả Độn Nhất cảnh.
Nữ nhân trước mắt chắc chắn đã đọc Đạo Kinh của Diệp Thanh Tri!
Đạo Kinh!
Cứ nghĩ đến Đạo Kinh là Đế Lâm Uyên lại không thể bình tĩnh được.
Hắn ta không thể chờ được nữa, hắn ta muốn có được Đạo Kinh!
Nữ tử váy trắng đột nhiên nhìn về phía Đế Lâm Uyên, Đế Lâm Uyên híp mắt lại: “Ta khuyên ngươi đừng ra tay!”
Lúc này, nữ tử váy trắng bèn bước lên phía trước một bước.
Vụt!
Chỉ trong chốc lát, đầu của Đế Lâm Uyên đã lìa khỏi cổ!
Một bước là một đường kiếm, một đường kiếm là có thể kết liễu đối phương!
Khoảnh khắc đầu của Lâm Đế Uyên bay khỏi cổ, đôi mắt hắn ta trợn tròn, trong mắt là vẻ không thể tin nổi.
Chết rồi ư?
Hắn ta chết rồi ư?
Đế Lâm Uyên thực sự hoang mang!
Thậm chí hắn ta còn chẳng nhìn thấy nữ tử váy trắng xuất kiếm!
Thực lực của nàng là gì vậy?
Không phải Độn Nhất cảnh!
Khoảnh khắc ấy, hắn ta biết, nữ nhân trước mắt này không phải cường giả Độn Nhất cảnh!
Nhưng tiếc là hắn ta đã biết quá muộn!
Ánh mắt hắn ta dần trở nên mờ mịt, đây là thực lực trên cả Độn Nhất cảnh sao?
Cuộc đời này hắn ta lúc nào cũng đi tìm cách để đột phá, để đạt đến cảnh giới trên Độn Nhất trong truyền thuyết. Hắn ta muốn nhìn thấy phong cảnh trên Độn Nhất cảnh!
Thế nhưng tiếc là từ trước đến nay hắn ta chưa từng thấy cường giả nào có thực lực trên Độn Nhất cảnh, bởi vì cả Đạo Giới cũng chẳng có ai như vậy.
Mà hiện giờ hắn ta đã nhìn thấy rồi!