Chương 2096. Nói chính sự đi
Chương 2096. Nói chính sự đi
Chương 2096: Nói chính sự đi
Diệp Huyền nhìn đối phương: “Lý lão, có vấn đề gì sao?”
Lý Trận Thiên gật đầu: “Thực không dám giấu, ta đã nắm được đại trận trong tay. Có thể nói, trận này mà được xây dựng thành công thì chắc chắn sẽ trở thành đại trận mạnh nhất Ngũ Duy và Lục Duy. Bởi lẽ đây là trận pháp tập hợp tất cả sức mạnh của Ngũ Duy. Thế nhưng có một vấn đề lớn là trận pháp có uy lực cực mạnh, mạnh đến mức ta không thể tưởng tượng nổi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, thứ lỗi cho ta nói thẳng, ta sợ ngươi không chịu được sức mạnh của đại trận!”
Diệp Huyền hỏi: “Không lấy ta làm trận nhãn, có được không?”
Lý Trận Thiên gật đầu: “Được chứ, nhưng mà uy lực sẽ giảm đi rất nhiều! Trong lịch sử các trận pháp thì trận pháp lấy trời làm trận nhãn và lấy người làm trận nhãn là mạnh nhất! Bởi lẽ phải thế thì trận pháp mới sống!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta thấy mình có thể chống đỡ được!”
Lý Trận Thiên nhìn hắn: “Khi trận pháp được thôi động không những cần nhục thân mạnh mà còn cần thần hồn chống đỡ. Diệp công tử, ta có thể nghiêm túc mà nói với ngươi rằng, chuyện này không phải đùa thôi đâu. Sơ sẩy thôi là đi tong ngay, Diệp công tử sẽ bị hủy hoại cả thần hồn luôn đấy!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi kéo Lý Trận Thiên qua một bên, hắn lấy một thanh kiếm ra.
Trông thấy thanh kiếm ấy, Lý Trận Thiên không khỏi sững sờ, sau đó nói: “Khí tức của thanh kiếm này có thiên địa đại đạo, nó có liên quan đến Ngũ Duy Thiên Đạo chăng?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Lý Trận Thiên kinh ngạc nói: “Nàng ta đưa thanh kiếm này cho ngươi?”
Diệp Huyền gật đầu: “Có thanh kiếm này trong tay là ta sẽ có cả đất trời!”
Lý Trận Thiên mỉm cười: “Lão phu hiểu rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Thiên Đạo Kiếm!
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là vào lúc cần thiết, Diệp Huyền có thể nhờ đất trời giúp đỡ!
Sức mạnh của đất trời, đó là thứ mà chỉ có Thiên Đạo mới làm được!
Nói một cách đơn giản chính là có thanh kiếm này thì Diệp Huyền tương đương với trận nhãn bằng thiên địa. Trong tình huống ấy, cộng thêm nhục thân của hắn nữa thì hắn hoàn toàn có thể chống đỡ sức mạnh của trận pháp.
Diệp Huyền nhìn Thiên Đạo Kiếm trong tay mà trầm mặc không lên tiếng.
Thanh kiếm này là do Thiên Đạo tặng cho hắn, thế nhưng hắn rất ít khi sử dụng!
Thiên Đạo Kiếm!
Hình như nhớ ra điều gì đó, hắn bèn ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, đoạn bảo: “Nữ nhân đó lại không biết đi gây họa cho ai nữa rồi!”
Hắn vẫn vừa kính vừa sợ Ngũ Duy Thiên Đạo.
Kính là tôn kính, bởi vì đối phương thật sự đã giúp đỡ hắn rất nhiều. Còn sợ là bởi nữ nhân này quá đáng sợ, nếu đối phương mà đối địch với hắn thì hậu quả khó lường lắm!
Có điều may mà nữ nhân này đứng về phía hắn!
Lúc này, Quan Âm xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Nàng nhìn hắn và nói: “Lục Duy phái một cường giả chuyên tu nhục thân tới!”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Mau đưa ta đi gặp đối phương!”
Quan Âm gật đầu.
Không lâu sau, Quan Âm bèn đưa hắn tới bên trong một tòa đại điện. Bên trong đại điện có một nam tử trung niên đang đứng. Nam tử trung niên này có dáng người vạm vỡ, hai vai rắn chắc, vừa nhìn là biết hắn ta có sức mạnh bùng nổ!
Nam tử trung niên nhìn Diệp Huyền rồi chắp tay: “Diệp thiếu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối cứ gọi ta Diệp Huyền là được rồi! Hai chữ Diệp thiếu này không hay chút nào cả!”
Nam tử trung niên bật cười ha ha: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn đi tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó đấm lên ngực đối phương!
Uỳnh!
Diệp Huyền lùi mãi về phía sau, thế nhưng hắn chẳng bị làm sao cả!
Nam tử trung niên nhìn nhục thân của Diệp Huyền, hắn ta tặc lưỡi ra chiều tò mò: “Nhục thân của Diệp công tử quả nhiên rất mạnh. Ở Lục Duy thì ngươi cũng phải xếp vào hàng những cường giả có nhục thân mạnh nhất!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Tiền bối, ngươi có cách để nâng cao nhục thân của ta không?”
Nam tử trung niên bước tới trước mặt Diệp Huyền và quan sát hắn, sau đó trầm giọng nói: “Có thể nói, nhục thân của Diệp công tử đã đạt đến mức độ hoàn hảo. Có điều ta vẫn có một đề xuất nho nhỏ, có lẽ sẽ có ích cho ngươi!”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Mời tiền bối nói!”
Nam tử trung niên trầm giọng nói: “Ngoại vật!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngoại vật? Ý ngươi là sao?”
Nam tử trung niên nghiêm túc nói: “Diệp công tử, nhục thân của ngươi gần như đã đạt đến đỉnh phong. Ngươi mà muốn đột phá thì thứ lỗi ta nói thẳng, e là cực kỳ khó. Dưới tình hình như vậy, chúng ta chỉ có thể dựa vào ngoại vật! Chúng ta phải tạo ra một bộ áo giáp hoàn mĩ phù hợp với nhục thân của ngươi!”
Bảo giáp!
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó hắn lấy Nhân Vương Thuẫn ra: “Ngươi xem cái này thế nào?”
Nam tử trung niên quan sát Nhân Vương Thuẫn, sau đó lắc đầu: “Mặc dù thứ này là cực phẩm, song vẫn chưa đủ, nó không phù hợp với nhục thân của Diệp công tử. Ta đề xuất chúng ta hãy tập hợp những thợ rèn, tập hợp lực lượng của cả Ngũ Duy để tạo ra một bảo giáp độc nhất vô nhị!”
Diệp Huyền nhìn về phía Quan Âm, Quan Âm gật đầu: “Được chứ! Nhưng thợ rèn…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta có quen một người!”
Quan Âm nhìn hắn, Diệp Huyền mỉm cười: “Hiện giờ ta sẽ đi mời hắn ta!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Không lâu sau, Diệp Huyền bèn tìm đến Dị Thú Kinh. Đáng chú ý là Dị Thú Kinh cũng đã đạt đến cảnh giới Quy Nguyên Phá Giới cảnh, bởi lẽ nàng là đối tượng trọng điểm cần bồi dưỡng!
Diệp Huyền vào thẳng thế giới của Dị Thú Kinh. Rất nhanh sau đó, hắn lại tìm thiết tượng lão đầu đã từng làm Chúc Long Giáp cho mình ngày trước.
Thiết tượng lão đầu nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Tiểu tử tiến bộ nhanh quá đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối dạo này có khỏe không?”
Thiết tượng lão đầu nói: “Nói chính sự luôn đi! Ngươi tới tìm ta chắc chắn không phải để thăm hỏi ta đâu nhỉ!”
Diệp Huyền: “…”