Chương 2104. Các ngươi cứ từ từ mà chơi
Chương 2104. Các ngươi cứ từ từ mà chơi
Chương 2104: Các ngươi cứ từ từ mà chơi
Băng Vực!
Hắn vội vàng thi triển Kiếm Vực, thời điểm Kiếm Vực xuất hiện, thân thể hắn dần dần trở nên bình thường.
Lúc này, Mộ Niệm Niệm ở bên cạnh mỉm cười nói: "Xem ra mấy năm nay ngươi không lãng phí thời gian ở đây vô ích! Đã lĩnh ngộ được Băng Vực ở nơi này, lại còn đạt tới Độn Nhất cảnh, thật hiếm thấy!"
Nữ tử nhìn chằm chằm Thiên Đạo: "Khinh thường ta sẽ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời ngươi!"
Đúng lúc này, Mộ Niệm Niệm đột nhiên biến mất tại chỗ, khoảnh khắc tiếp theo, nàng đột nhiên dùng một tay bóp cổ nữ nhân, đôi mắt của nữ tử trợn tròn, trong mắt tràn đầy hoài nghi!
Bởi vì lúc này, Băng Vực của nàng ta đã lặng lẽ biến mất!
Mộ Niệm Niệm chầm chậm nâng nữ tử lên, cười nói: "Không ngờ tới đúng không? Ngạc nhiên lắm đúng không?"
Nữ tử nhìn chằm chằm vào nàng: "Rốt cuộc ngươi mạnh đến mức nào?"
Diệp Huyền cũng nhìn Mộ Niệm Niệm, hắn cũng muốn biết câu hỏi này!
Mộ Niệm Niệm cười hi hi: "Thật ra ta không mạnh chút nào, ví dụ như ta không thể đánh bại được nữ tử váy trắng! Hi hi..."
Diệp Huyền suýt chút nữa thì ngất xỉu sau khi nghe thấy lời này!
Không đánh lại được nữ tử váy trắng!
Diệp Huyền thật sự cạn lời rồi!
Đại tỷ, ngươi không thể đổi một người khác để so sánh được hay sao?
Ngươi so sánh như vậy nghe có vẻ như ngươi yếu lắm ấy!
Ở đằng xa, nữ tử ở trước mặt Mộ Niệm Niệm nhìn chằm chằm vào nàng, một khắc này, trên gương mặt xinh đẹp đó hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Nữ nhân trước mặt này mạnh hơn trong tưởng tượng của nàng ta quá nhiều!
Nàng ta hoàn toàn không phải đối thủ của người ta!
Đột nhiên Mộ Niệm Niệm buông tay, nữ tử lập tức rơi xuống đất, nàng ta không tiếp tục ra tay nữa vì biết rõ đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa rồi.
Mộ Niệm Niệm chợt xòe lòng bàn tay ra, cơ thể của nữ tử trước mặt nàng bất chợt run lên dữ dội, ngay sau đó, toàn bộ gương mặt của nàng ta lập tức trắng bệch như tờ giấy, rất nhanh sau đó có một luồng sức tức lớn mạnh càn quét ra từ trong cơ thể nàng ta.
Khí tức của huyết mạch!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền chợt sững sờ.
Vậy mà nữ nhân trước mặt này còn có huyết mạch chi lực.
Ngay đúng lúc này, đột nhiên luồng huyết mạch chi lực kia bùng phát ra sức mạnh vô cùng to lớn và đồ dồn về phía Mộ Niệm Niệm!
Bàn tay xinh đẹp của Mộ Niệm Niệm vung nhẹ về phía trước một cái, nguồn sức mạnh to lớn kia trực tiếp biến mất chẳng còn thấy bóng dáng đâu.
Lúc này, nữ nhân kia xụi lơ trên mặt đất, nàng ta nhìn chằm chằm vào Thiên Đạo trước mặt: “Ngươi có ý gì?”
Mộ Niệm Niệm cười bảo: “Có ý gì à? Thì kích hoạt Phàm Nhân Huyết Mạch trong cơ thể ngươi đấy!”
Phàm Nhân Huyết Mạch!
Diệp Huyền sững sờ.
Hắn ta đã từng nghe nói đến loại huyết mạch này rồi, trước kia chính Ngũ Duy Thiên Đạo đã nói với hắn, huyết mạch có thể sánh ngang với huyết mạch của hắn cực kỳ ít, vừa hay, Phàm Nhân Huyết Mạch này chính là một trong số đó!
Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử xinh đẹp kia, vậy mà nữ nhân này lại là Phàm Nhân Huyết Mạch?
Đột nhiên Mộ Niệm Niệm nhìn về phía hắn, cười bảo: “Tổ tiên của nữ nhân này rất không đơn giản…”
Nói xong, khóe môi nàng hơi nhếch lên: “Không ngại để ta thêm chút nhân quả cho ngươi chứ?”
Diệp Huyền vội vàng đáp: “Có, ta vô cùng e ngại đấy!”
Hắn biết nữ nhân trước mặt này chắc chắn muốn làm chuyện xấu gì đó!
Mộ Niệm Niệm cười bảo: “Lẽ nào ngươi không muốn đột phá sao?”
Diệp Huyền hơi chần chừ, sao đó bảo: “Muốn, nhưng không phải ngươi lại đưa ra ý kiến tồi tệ gì đấy chứ?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Không phải ý kiến tồi tệ mà là một sáng kiến hay đấy nhé.”
Nói xong, nàng mở lòng bàn tay ra, đột nhiên Giới Ngục tháp trong cơ thể Diệp Huyền bay ra, sau đó rơi vững vàng vào lòng bàn tay của nàng.
Sắc mặt của Diệp Huyền hơi thay đổi: “Ngươi muốn làm gì!”
Mộ Niệm Niệm chẳng để ý đến hắn mà quay người nhìn về phía tuyệt mỹ nữ tử trước mặt kia: “Hời cho ngươi rồi đấy!”
Nói rồi, nàng ấn ngón tay vào mi gian của đối phương, trong phút chốc, tu vi toàn thân của tuyệt mỹ nữ tử đã trực tiếp bị phong bế.
Tuyệt mỹ nữ tử nhìn chằm chằm vào Mộ Niệm Niệm: “Ngươi muốn làm gì?”
Mộ Niệm Niệm không đáp lời mà quay người nhìn về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền vội vàng bảo: “Thiên Đạo cô nương, có gì thì từ từ nói, đừng manh động!”
Thiên Đạo cười khà khà: “Thì cũng có phải manh động đâu, đây là chuyện tốt mà!”
Nói xong, nàng lại ấn ngón tay thẳng vào lồng ngực của Diệp Huyền, trong nháy mắt, tu vi toàn thân của Diệp Huyền trực tiếp bị phong ấn.
Diệp Huyền có hơi ngơ ngác.
Nữ nhân này muốn làm gì đây?
Tiếp theo đó, Thiên Đạo lại lấy hai viên dược hoàn màu xanh ra, nàng búng ngón tay một cái, hai viên lam sắc dược hoàn lần lượt bay vào trong miệng của Diệp Huyền và tuyệt sắc nữ tử, ngay lập tức, toàn thân hai người đã nóng như bị lửa thiêu.
Diệp Huyền sững sờ một lúc sau đó sắc mặt lập tức thay đổi: “Đây là mị dược!”
Thiên Đạo chớp mắt: “Đúng rồi đó! Khà khà!”
Diệp Huyền đang định nói thì nàng lại cười ha ha: “Các ngươi cứ từ từ mà chơi nhé!”
Nói xong, nàng kéo Tiểu U biến mất ngay tại chỗ.
Sắc mặt của Diệp Huyền thay đổi, hắn đang định nói chuyện thì lúc này, toàn thân đã biến thành màu đỏ tía!
Mà cách đằng xa, ánh mắt của tuyệt mỹ nữ tử kia cũng đã trở nên si dại…