Chương 2109. Không thể xem thường nữ nhân
Chương 2109. Không thể xem thường nữ nhân
Chương 2109: Không thể xem thường nữ nhân
Diệp Huyền gật đầu: “Chúng ta vẫn nên nói loại khả năng thứ hai đi! Loại khả năng thứ hai chính là tạm thời ngươi cứ ép dạ cầu toàn đi theo bên cạnh ta, sau này đợi khi tu vi khôi phục rồi lại giết ta và giết Mộ Niệm Niệm để báo thù!”
Hai mắt nữ tử chầm chậm nhắm lại, hai bàn tay nàng ta siết chặt, không biết đang nghĩ gì.
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Ngươi có biết nữ nhân vừa rồi mạnh cỡ nào không?”
Nữ tử nhìn về phía hắn: “Nàng ta mạnh, còn ngươi thì sao? Ngươi cũng rất mạnh sao?”
Diệp Huyền có hơi bất đắc dĩ: “Đại tỷ, oan có đầu nợ có chủ nhé! Ngươi và ta phát sinh loại nghiệt duyên này đều là do nàng ta tạo ra hết, cho dù ngươi muốn báo thù thì cũng nên tìm nàng ta chứ!”
Nữ tử giận dữ nói: “Ngươi thấy ta đánh lại được nàng ta không?”
Diệp Huyền sững sờ: “Ngươi không đánh lại được nàng ta cho nên đánh ta?”
Nữ tử nhìn chằm chằm vào hắn: “Là nàng ta phát sinh quan hệ với ta hay là ngươi với ta?”
Diệp Huyền nói: “Là ta với ngươi phát sinh quan hệ nhưng là do nàng ta làm mà! Ta cũng là người bị hại cơ mà!”
Nữ tử nói với vẻ chế nhạo: “Ta thật sự thấy không đáng thay nàng ta đấy, nàng ta vì ngươi nên mới làm như vậy, nhưng ngươi lại đổ hết tội cho nàng ta, ngươi là nam nhân sao?”
“Đậu má!”
Diệp Huyền nhìn nữ nhân trước mặt với vẻ kinh hoàng, mạch suy nghĩ của người này khác với người bình thường quá đi mất!
Hắn liếc mắt quan sát nữ tử, sau đó nói: “Xem ra cô nương đã sẵn sàng muốn bàn chuyện với ta rồi nhỉ, nếu đã bàn vậy chúng ta cứ từ từ mà bàn.
Nhưng trước khi bàn, ta vẫn phải khuyên cô nương một câu, đừng cho rằng ngươi và ta đã phát sinh quan hệ, đã từng ngủ với ta thì ta sẽ chiều theo ý ngươi.
Nữ nhân của Diệp Huyền ta không đến một trăm thì cũng tám chục người, thật đấy, nữ nhân đối với ta mà nói thêm một người không nhiều mà bớt một người cũng không ít.”
Nữ tử nhìn hắn mà không nói gì.
Diệp Huyền nói tiếp: “Cô nương muốn sống sót, muốn lấy lại tự do cũng được, nhưng ngươi phải đồng ý với ta một chuyện, chỉ cần ngươi đồng ý điều kiện của ta thì ta có thể giúp ngươi lấy lại tự do, hơn nữa còn giúp ngươi khôi phục thực lực.”
Hắn rất muốn thả nữ nhân này đi, nhưng nữ nhân trước mặt này là Độn Nhất cảnh đó!
Bây giờ nếu làm như vậy, nữ nhân này mà đi làm loạn vậy hắn thật sự chưa chắc đã ngăn cản được, cho nên hắn chỉ có thể chọn một phương pháp ổn thỏa hơn.
Nữ tử nhìn hắn với vẻ mặt không có cảm xúc: “Sao? Muốn nô dịch ta à?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không, ta muốn ngươi đi theo ta ba năm, sau ba năm, ngươi sẽ được lấy lại tự do.”
Ba năm!
Nữ tử nhìn hắn: “Ngươi muốn ngủ với ta tận ba năm cơ á?”
Diệp Huyền cả giận nói: “Sao suy nghĩ của ngươi lại nhơ nhớp thế nhỉ? Diệp Huyền ta là loại người như vậy sao? Ta muốn ngươi đi theo ta ba năm để đánh nhau giúp ta, chứ ngủ với ngươi ba năm làm gì, ngươi nghĩ cũng đẹp quá nhỉ!”
Nữ tử nhìn chằm chằm vào hắn, hai bàn tay siết chặt lại, từ mức độ phập phồng của lồng ngực cũng có thể nhìn ra được nàng ta đang rất tức tối.
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Sao đây?”
Nữ tử nói: “Ngươi khôi phục thực lực cho ta trước đã!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Bớt hoang tưởng giùm!”
Bây giờ nữ nhân này thoạt nhìn đang rất giận dữ, nếu khôi phục thực lực cho nàng ta thì nàng ta còn không đánh chết mình chắc?
Nữ tử: “…”
Diệp Huyền nói: “Được hay không thì nói một lời đi.”
Nữ tử im lặng một lúc rồi đáp: “Ta nói cho ngươi biết, ngươi nên nghe lời nàng ta mà trực tiếp giết ta đi, bằng không ngươi sẽ hối hận!”
Diệp Huyền đột nhiên bảo: “Vừa rồi chúng ta đã làm nhiều lần như vậy, liệu ngươi có hài tử không nhỉ?”
Nữ tử ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía hắn, điên cuồng gào lên: “Cút ngay!”
Âm thanh đinh tai nhức tóc, chấn động trời đất!
Diệp Huyền: “…”
Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử đang phát điên trước mắt, hắn thầm nhủ có cần phải tức giận như vậy không?
Nữ tử nhìn chằm chằm vào hắn, hai mắt nàng ta tràn ngập vẻ dữ tợn, khiến người ta không rét mà run.
Diệp Huyền cười trừ: “Không nói chuyện này nữa, ngươi thấy điều kiện ta nói trước đó thế nào?”
Nữ tử chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Ngươi để ta khôi phục thực lực cái đã!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sau khi khôi phục thực lực, người đầu tiên ngươi đánh chính là ta đúng không?”
Nữ tử nhìn hắn: “Ta không khôi phục thực lực thì giúp ngươi đánh nhau kiểu gì?”
Diệp Huyền nhìn nữ tử, nói: “Cho ta một sợi hồn phách của ngươi đi!”
Nữ tử híp hai mắt lại.
Diệp Huyền bèn quay người rời đi.
Nữ nhân này chắc chắn không phải người lương thiện gì cho cam, bằng không nàng ta sẽ không bị Mộ Niệm Niệm phong ấn biết bao nhiêu năm như vậy!
Trong lúc đối mặt với nữ nhân này, đương nhiên Diệp Huyền cho rằng hắn không thể chinh phục đối phương chỉ bằng sức hút của mình được, càng không cho rằng đối phương ngủ với hắn một giấc là sẽ hết lòng yêu hắn, hắn cũng không ngu ngốc như vậy!
Từ lúc tiếp xúc nhiều với Mộ Niệm Niệm là Diệp Huyền chẳng dám coi thường nữ nhân một chút nào!
Đúng lúc đó, nữ tử phía sau hắn đột nhiên lên tiếng: “Ta đồng ý với điều kiện của ngươi!”
Diệp Huyền dừng bước rồi nhìn nữ tử phía sau lưng mình. Nữ tử xòe tay ra, một sợi hồn phách xuất hiện trên lòng bàn tay nàng ta. Rất nhanh sau đó, sợi hồn phách đó bay tới trước mặt Diệp Huyền.
Nàng ta biết, nếu không đi theo nam nhân này thì nữ nhân kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình!
Ban nãy nữ nhân đó chắc chắn muốn giết nàng ta!