Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 422 - Chương 2112. Ngũ Duy Đại Trận!

Chương 2112. Ngũ Duy Đại Trận! Chương 2112. Ngũ Duy Đại Trận!

Chương 2112: Ngũ Duy Đại Trận!

Mộ Niệm Niệm liếc nhìn Thiên Mạt, sau đó lại nhìn Diệp Huyền: “Ngươi phải suy nghĩ cho kĩ đó!”

Diệp Huyền gật đầu: “Thiên Mạt cô nương đã đồng ý hợp tác với ta rồi!”

Mộ Niệm Niệm giơ ngón tay cái với hắn: “Đúng là ngươi có khác!”

Nói đoạn, nàng lại chỉ về phía Thiên Mạt. Chỉ trong chốc lát, cấm chế trên người đối phương đã biến mất.

Thiên Mạt liếc nhìn Mộ Niệm Niệm mà không lên tiếng.

Mộ Niệm Niệm nhìn về phía Diệp Huyền: “Sau khi song tu ngươi cảm thấy thế nào?”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Huyết mạch chi lực có sự thay đổi, thế nhưng không thay đổi rõ ràng như ngày xưa!”

Mộ Niệm Niệm nhìn về phía Thiên Mạt, nàng mỉm cười: “Chắc là huyết mạch của ngươi đã đột phá ngoạn mục đúng chứ?”

Thiên Mạt không đáp lời.

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao lại như vậy?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Bởi vì huyết mạch của ngươi mạnh hơn của nàng ta, hai người các ngươi song tu thì nàng ta là người được hưởng lợi nhiều hơn ngươi!”

Diệp Huyền chớp mắt, đoạn bảo: “Thế thì chẳng phải ta thiệt lớn rồi hay sao?”

Thiên Mạt lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt nàng ta là vẻ muốn giết người.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Thì đúng là hơi thiệt! Phải nói là hai người các ngươi đều có chỗ thiệt, bởi vì khi hai người song tu, mọi thứ đều loạn hết cả lên, hai người không hấp thụ năng lượng sau khi song tu, chứ không thì chắc chắn các ngươi không chỉ có được những lợi ích như vậy thôi đâu!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Lúc này, Mộ Niệm Niệm đột nhiên búng ngón tay một cái, hai đường bạch quang bèn nhập vào giữa trán Thiên Mạt và Diệp Huyền.

Diệp Huyền sững sờ: “Đây là?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Một bí pháp song tu rất lâu trước kia, ta thấy hợp với hai ngươi lắm!”

Sắc mặt Thiên Mạt lập tức trở nên lạnh lùng, định nói gì đó nhưng Mộ Niệm Niệm lại đột nhiên nhìn về phía nàng ta: “Đừng có được voi đòi tiên nữa! Nếu không nhờ ta thì ngươi có muốn đột phá huyết mạch cũng chỉ có thể nằm mơ thôi!”

Thiên Mạt nhìn Mộ Niệm Niệm mà không đáp lời.

Mộ Niệm Niệm đột nhiên nhìn về phía Tiểu U: “Khoảng thời gian này ngươi cứ ở lại đây, sẽ không có người gây phiền phức cho ngươi đâu, ta phải ra ngoài một chuyến!”

Tiểu U vội vàng nói: “Ngươi đi đâu?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta chỉ đi dạo khắp nơi thôi!”

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Chăm sóc nàng ấy giúp ta nhé!”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ngươi định đi đâu?”

Mộ Niệm Niệm nhún vai: “Đi dạo đó đây, tiện thể giải quyết một số chuyện!”

Giải quyết một số chuyện!

Sắc mặt Diệp Huyền bỗng hơi kì lạ, trực giác mách bảo hắn rằng chắc chắn nữ nhân này lại định làm chuyện xấu gì đó rồi!

Mộ Niệm Niệm nói đi là đi luôn, không hề chần chờ gì cả.

Bên trong tiệm cầm đồ chỉ còn lại ba người.

Diệp Huyền nhìn Tiểu U, hắn mỉm cười: “Tiểu U, ngươi ở lại đây hay là vào trong cái tháp của ta? Bên trong tháp có nhiều linh lắm!”

Tiểu U chớp mắt: “Nhiều linh lắm sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Tiểu U nói: “Thế thì ta vào trong tháp của ngươi!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”

Nói đoạn, hắn bèn thu Tiểu U vào trong tháp.

Bên trong tháp còn có mấy người đại tỷ, Tiểu U ở trong đó cũng có bạn, không đến nỗi quá nhàm chán.

Diệp Huyền quay người nhìn Thiên Mạt, Thiên Mạt lạnh lùng nói: “Ta ở lại đây!”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Sau khi Diệp Huyền rời đi, Thiên Mạt một mình đứng trong tiệm cầm đồ, nàng ta chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Không cam tâm!

Nàng ta thực sự không cam tâm!

Bị Thiên Đạo phong ấn biết bao nhiêu năm như vậy, ai mà cam tâm cho được cơ chứ?

Thế nhưng nàng ta cũng hết cách, nữ nhân đó mạnh đến mức khiến nàng ta phải tuyệt vọng!

Nàng ta đã là cường giả Độn Nhất cảnh, đáng lí ra đã có thể chiến đấu với nữ nhân đó. Thế nhưng không ngờ nàng ta vẫn bị nữ nhân đó hạ gục trong tích tắc!

Nghĩ đến đây, Thiên Mạt không khỏi muốn mắng người!

Từ khi nào mà một Thiên Đạo lại kinh khủng như vậy?

Hình như Thiên Mạt nghĩ tới điều gì đó, nàng ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền vừa rời đi!

Thư ốc!

Ánh mắt Thiên Mạt dần trở nên lạnh lùng, thế nhưng rất nhanh sau đó vẻ lạnh lùng trong mắt nàng ta đã chuyển thành bất lực.



Diệp Huyền vừa mới trở lại Vu tộc thì Quan Âm đã đi tìm hắn.

Quan Âm nhìn hắn: “Lý lão đã bày trận pháp đâu vào đó rồi, hắn ta muốn ngươi tới thử xem sao!”

Ngũ Duy Đại Trận!

Diệp Huyền thấy hơi kinh ngạc: “Nhanh vậy sao?”

Quan Âm lắc đầu: “Vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết lắm, hiện giờ chỉ cần ngươi qua đó thử xem sao, xem còn chỗ nào có vấn đề nữa không!”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, bảo hắn đi thử vấn đề, thế nhỡ không may hắn tèo luôn thì biết làm thế nào?

Quan Âm nhìn hắn: “Chỉ ngươi mới có thể chống đỡ được uy lực của trận pháp này thôi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Đưa ta đến đó đi!”

Quan Âm gật đầu, sau đó đưa hắn tới một tinh không.

Lúc này, bên trên tinh không có rất nhiều người, bọn họ đều là trận pháp sư và linh trận sư!

Người dẫn đầu chính là Lý lão!

Trông thấy Diệp Huyền, mọi người đều vội vàng khẽ hành lễ.

Những người này vẫn rất tôn kính Diệp Huyền.
Bình Luận (0)
Comment