Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 430 - Chương 2120. Công Cụ Hình Người

Chương 2120. Công cụ hình người Chương 2120. Công cụ hình người

Chương 2120: Công cụ hình người

Huyết mạch!

Thiên Mạt biết, đây là một cơ hội lớn đối với nàng ta. Nếu huyết mạch có thể đột phá một lần nữa thì thực lực của nàng ta sẽ thay đổi rất nhiều!

Mặc dù nàng ta đã là cường giả Độn Nhất cảnh, thế nhưng cường giả Độn Nhất cảnh cũng có người mạnh người yếu!

Nói một cách nghiêm khắc thì Độn Nhất cảnh còn chia thành hạ cảnh, trung cảnh và thượng cảnh.

Mà hiện giờ nàng ta miễn cưỡng mới chỉ đạt đến hạ cảnh.

Bởi vậy, lần này nàng ta tìm Diệp Huyền là muốn giúp huyết mạch của mình đột phá.

Quan Âm nhìn Thiên Mạt mà không lên tiếng.

Khoảng hai canh giờ sau, Diệp Huyền bước ra khỏi phòng.

Khi nhìn thấy hai người họ, hắn không khỏi sững sờ, sau đó bật cười: “Các ngươi đang đợi ta à?”

Quan Âm gật đầu, nàng đi tới trước mặt hắn rồi nói: “Ta đến để nhắc nhở ngươi, ít nhất ngươi phải đột phá đến Quy Nguyên Phá Giới cảnh!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu!”

Đương nhiên là hắn hiểu rồi, hiện giờ vấn đề lớn nhất của hắn chính là cảnh giới!

Cảnh giới của hắn quá thấp!

Nếu như hắn có thể đạt đến Quy Nguyên Phá Giới cảnh và Bán Bộ Độn Nhất cảnh thì cường giả Độn Nhất cảnh bình thường không thể giết hắn được.

Có điều hắn vừa mới đột phá Phá Hư cảnh, trong thời gian ngắn thực sự khó mà tiếp tục nâng lên Quy Nguyên Phá Giới cảnh được.

Quan Âm khẽ gật đầu, nàng do dự một lát rồi nói: “Còn một chuyện nữa ngươi cũng phải biết.”

Diệp Huyền hỏi: “Chuyện gì thế?”

Quan Âm trầm giọng nói: “Tài nguyên tu luyện nhiều nhất chỉ duy trì được trong nửa tháng nữa!”

Nửa tháng ư?

Diệp Huyền nhíu mày: “Hết rồi hả?”

Quan Âm gật đầu: “Trong khoảng thời gian này, Âm Linh tộc của ta, Thánh Đường và cả Thái Cổ tộc nữa, chúng ta gần như đã lấy hết những gì nhà mình có ra. Mà hiện giờ chúng ta cũng sắp không chu cấp được nữa rồi!”

Diệp Huyền hỏi: “Có cách gì khác không?”

Quan Âm nhìn hắn: “Không có cách nào tốt hơn nữa.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn suýt chút nữa thì quên mất một chuyện. Khoảng thời gian này sở dĩ Ngũ Duy vũ trụ có thể tiến bộ toàn diện như vậy, sở dĩ vô số người có sự thay đổi long trời lở đất như vậy là bởi Âm Linh tộc và những gia tộc khác đã cung cấp tài nguyên cho bọn họ!

Mà hiện giờ Âm Linh tộc cũng như các gia tộc kia đã không thể chu cấp được nữa rồi!

Tài nguyên!

Diệp Huyền không khỏi chau mày thật chặt.

Quan Âm đột nhiên nói: “Vẫn còn chống đỡ được nửa tháng, ngươi nghĩ cách đi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Vấn đề tài nguyên này nàng thực sự hết cách rồi!

Cũng không thể tới Lục Duy cướp mà nhỉ?

Hiện giờ mặc dù Ngũ Duy vũ trụ đã mạnh hơn trước rất nhiều song nếu khai chiến với Lục Duy thì đúng là chẳng khác gì tự đào mộ cho mình.

Một khi Lục Duy và Đạo Giới liên thủ thì Ngũ Duy vũ trụ không có chút phần thắng nào luôn!

Sau khi Quan Âm rời đi, Diệp Huyền nhìn Thiên Mạt ở phía không xa, hắn mỉm cười: “Thiên Mạt cô nương, ngươi có chuyện gì sao?”

Thiên Mạt nhìn hắn: “Huyết mạch của ta sắp đột phá rồi!”

Diệp Huyền khẽ sững người, sau đó mỉm cười: “Đúng là chuyện tốt!”

Thiên Mạt nhìn chằm chằm hắn: “Vẫn còn thiếu một chút!”

Diệp Huyền hỏi: “Có cần ta giúp gì không?”

Thiên Mạt nhìn hắn mà không lên tiếng.

Diệp Huyền lắc đầu cười: “Thiên Mạt cô nương, nếu như ngươi có gì cần giúp đỡ thì cứ nói với ta, ta sẽ giúp ngươi hết sức có thể!”

Thiên Mạt trầm mặc một hồi lâu rồi nói: “Ta cần huyết mạch chi lực của ngươi giúp đỡ!”

Diệp Huyền sững sờ, sau đó khẽ nói: “Song…”

Thiên Mạt đột nhiên nhìn về phía hắn, ngay sau đó nàng và hắn bèn biến mất.

Rất nhanh sau đó, hai người xuất hiện trong một khu vực hư không, đây là một không gian kín.

Khi xuất hiện trong không gian kín này, Thiên Mạt chỉ ngón tay về phía ngực của Diệp Huyền. Giới Ngục tháp trong người Diệp Huyền đã bị nàng ta lấy ra. Đương nhiên, Diệp Huyền cũng phối hợp với hành động của nàng ta, bằng không Giới Ngục tháp không dễ để nàng ta khống chế như vậy.

Sau khi đóng Giới Ngục tháp lại, Thiên Mạt nhìn Diệp Huyền: “Chỉ là tu luyện mà thôi!”

Nói đoạn, y phục của nàng và Diệp Huyền lập tức hóa thành tro bụi…

Rất nhanh sau đó, hai người bắt đầu cuốn lấy nhau.

Trong đầu Diệp Huyền lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là hắn bị cưỡng ép! Hắn không thể phản kháng! Hắn bó tay…

Khi hai người dung hợp một lần nữa, huyết mạch trong cơ thể cả hai bắt đầu sôi trào.

Hai loại huyết mạch hòa quyện với nhau. Đương nhiên, người được lợi nhiều nhất là Thiên Mạt, bởi lẽ huyết mạch chi lực của Diệp Huyền mạnh hơn nàng ta rất nhiều. Huyết mạch của nàng ta có thể mượn huyết mạch của hắn để tự đột phá!

Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút từng chút một. Hai người không còn chỉ biết hưởng thụ như lần đầu tiên nữa mà dùng công pháp song tu mà Thiên Đạo cho bọn họ. Lần này cả hai đều không muốn lãng phí.

Dần dần, xung quanh hai người bắt đầu xuất hiện những đường huyết quang. Những đường huyết quang này bao bọc lấy Diệp Huyền và Thiên Mạt, sau đó được hai người hấp thụ từng chút từng chút một. Khí tức của hai người cũng ngày càng mạnh hơn, nhất là Thiên Mạt, khí tức của nàng ta đang bành trướng với tộc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Khoảng hai canh giờ sau, một luồng khí tức cực lớn đột nhiên cuộn trào bên trong cơ thể Thiên Mạt. Luồng khí tức ấy còn đánh bay Diệp Huyền ra xa cách đó vài trượng.

Diệp Huyền nhìn Thiên Mạt, hai mắt Thiên Mạt vẫn đang nhắm nghiền. Trong người nàng ta có vô số huyết quản đang trỗi dậy. Hắn có thể nhìn rõ huyết dịch bên trong những huyết quản ấy đang chuyển động nhanh chóng.

Huyết mạch của nàng ta sắp đột phá rồi!

Diệp Huyền nhìn chính mình, khí tức của hắn cũng mạnh lên rất nhiều. Thế nhưng không thể bằng Thiên Mạt được.

Hắn lắc đầu, mình là công cụ bằng người miễn phí đây mà!
Bình Luận (0)
Comment