Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 431 - Chương 2121. Sinh Tử Cùng Nhau

Chương 2121. Sinh tử cùng nhau Chương 2121. Sinh tử cùng nhau

Chương 2121: Sinh tử cùng nhau

Lúc này, cơ thể Thiên Mạt dần dần khôi phục, nàng ta mở mắt.

Diệp Huyền đi tới chỗ nàng ta: “Thế nào rồi?”

Thiên Mạt chầm chậm siết chặt tay phải, một luồng sức mạnh tụ lại trên cánh tay phải của nàng.

Trông thấy cảnh tượng ấy, khóe miệng Thiên Mạt bèn nhếch lên. Giờ nàng ta ít nhất đã có sức mạnh của Độn Nhất cảnh trung cảnh!

Ngoài ra, huyết mạch chi lực của nàng ta đã đột phá. Có thể nói, trong số các cường giả Độn Nhất cảnh, nàng ta là người mạnh nhất.

Thiên Mạt nhìn Diệp Huyền: “Ngươi vẫn chưa đột phá à?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta chỉ cảm thấy mình đã mạnh lên một chút mà thôi, nhưng vẫn chưa đến mức đột phá!”

Thiên Mạt chau mày, một lát sau nàng ta trầm giọng nói: “Huyết mạch của ngươi quá mạnh!”

Không thể không nói, lúc này nàng ta thực sự thấy kinh ngạc. Phàm Nhân Huyết Mạch của nàng có thể nói đã là huyết mạch đỉnh nhất rồi, dù Ma Đạo Huyết Mạch của Ma Đạo gia tộc và Đế Huyết của Đế tộc cũng không thể sánh được. Thế nhưng hiện giờ xem ra huyết mạch của Diệp Huyền còn mạnh hơn cả của nàng ta!

Huyết mạch của hắn là gì vậy?

Thiên Mạt liếc nhìn Diệp Huyền cứ như đang nhìn một con quái vật vậy.

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta muốn huyết mạch đột phá thì e là rất khó!”

Thiên Mạt gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền lấy một bộ áo bào ra đưa cho nàng ta.

Thiên Mạt nhìn hắn, không nói gì mà để mặc hắn khoác y phục cho mình.

Lúc khoác y phục cho Thiên Mạt, Diệp Huyền không hề động tay động chân gì cả. Hắn nhìn nàng ta: “Thiên Mạt cô nương, dù thế nào thì cũng chúc mừng ngươi nhé!”

Thiên Mạt gật đầu, sau đó bèn quay người rời đi. Có điều mới đi được hai bước, nàng ta lại dừng lại, nói: “Chỉ là tu luyện thôi!”

Nói đoạn, nàng bèn biến mất.

Tu luyện!

Diệp Huyền mỉm cười rồi cũng quay người rời đi.

Đúng lúc đó, Thiên Mạt đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Huyền sững sờ: “Thiên Mạt cô nương?”

Thiên Mạt đột nhiên túm lấy vai hắn, sau đó hai người bèn xuất hiện trên một núi tuyết.

Đây chính là nơi mà năm xưa nàng ta đã bị phong ấn!

Thiên Mạt chỉ vào tòa cung điện bằng băng ở phía xa: “Trong đó có rất nhiều tài sản ta đã mang tới từ Đạo Giới, nhiều lắm!”

Nói đoạn, nàng ta bèn biến mất.

Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi đi tới cung điện bằng băng ấy. Rất nhanh sau đó, hắn nhận ra bên trong này có rất nhiều bảo vật, nhìn mà ngớ người luôn!

Cái này không phải nhiều bình thường thôi đâu!

Thực ra Thiên Mạt vẫn còn một câu chưa nói, đó chính là trong này không chỉ có bảo vật nàng ta mang tới từ Đạo Giới mà còn có cả bảo vật được cướp được từ Ngũ Duy.

Có điều hiện giờ những thứ này không còn quan trọng đối với nàng ta nữa rồi!

Hiện giờ đối với nàng ta mà nói thì phải làm thế nào để đột phá mới là quan trọng nhất!

Trong khoảng thời gian nàng ta bị Thiên Đạo phong ấn, mặc dù mất đi tự do nhưng cũng xem như là một cơ hội. Trong khoảng thời gian mất đi tự do ấy nàng ta đã đột phá lên Độn Nhất cảnh. Điều này giúp Thiên Mạt đột nhiên hiểu được rằng thực lực mới là vương đạo!

Những thứ khác đều là ảo hết!

Diệp Huyền liếc nhìn kho bảo vật, sau đó khẽ phất tay phải, đưa tất cả bảo vật vào Giới Ngục tháp!

Có những tài nguyên này thì có thể tạm thời giải quyết vấn đề tài nguyên hiện tại của Ngũ Duy!

Sau đó hắn quay người rời đi.

Sau khi trở về Vu tộc, Diệp Huyền giao hết đám bảo vật đó cho Quan Âm, Quan Âm chỉ liếc nhìn hắn thôi chứ không nói gì.

Mặc dù không hỏi nhưng trong lòng nàng vẫn thấy hơi kinh ngạc. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, không biết cái tên Diệp Huyền này lôi được từ đâu ra?

Diệp Huyền đưa bảo vật cho Quan Âm xong thì rời đi.

Không lâu sau, hắn tới Vạn Duy thư viện.

Lúc này quy mô của thư viện cũng mở rộng rất nhiều. Những cường giả ngày xưa rời khỏi thư viện cũng đã quay lại!

Điều đáng nói là nữ phu tử cũng đã đạt đến Phá Hư cảnh. Hơn nữa, sức chiến đấu của nàng hoàn toàn có thể áp chế một cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh.

Đương nhiên, lần này Diệp Huyền tới không phải để tìm phu tử mà là để tìm Trương Văn Tú.

Trong một tòa tiểu viện, Diệp Huyền và Trương Văn Tú ngồi đối diện nhau.

Hắn nhìn Trương Văn Tú, mỉm cười: “Cảm giác như đã rất nhiều năm chưa gặp rồi ấy nhỉ!”

Trương Văn Tú chỉ nói: “Đã lâu không gặp, ngươi bắt đầu sến súa hơn rồi à?”

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nghiêm túc nói: “Văn Tú, ta muốn nói với ngươi một chuyện có liên quan đến thầy của ngươi!”

Cuối cùng, hắn vẫn quyết định nói rõ quan hệ giữa hắn và tiên tri với Trương Văn Tú và phu tử.

Hắn không muốn lừa gạt nàng nữa!

Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyền nhưng không nói gì.

Hắn đang định lên tiếng thì lúc này, Trương Văn Tú bỗng nhiên nói: “Không cần nói nữa.”

Diệp Huyền nhìn nàng, Trương Văn Tú nói: “Ngươi là ngươi, tiên sinh là tiên sinh. Ta chỉ tôn trọng hắn ta như tôn trọng một người cha vậy, còn với ngươi…”

Diệp Huyền mỉm cười: “Là tình yêu!”

Trương Văn Tú lắc đầu: “Ngươi mặt dày thật đấy!”

Diệp Huyền: “…”

Trương Văn Tú nhìn hắn: “Nói thật thì ngươi có thể nói với ta là ta đã vui lắm rồi. Còn một chuyện nữa, ta và ngươi chung đường không phải bởi ta thấy ngươi chính là tiên sinh!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chuyện này thì ta biết.”

Trương Văn Tú gật đầu: “Ngươi đừng nói với phu tử đấy nhé! Nàng ta để tâm đến tiên sinh lắm, nhưng tiên sinh đã mất. Hơn nữa, hiện giờ nàng ta vẫn cho rằng ngươi chính là tiên sinh. Thực ra, cũng chẳng có gì đâu, ngươi có được truyền thừa của tiên sinh, gánh vác nhân quả của hắn ta cũng coi như không có gì đáng trách!”

Diệp Huyền lắc đầu mỉm cười.

Không thể không nói, nhân quả của tiên tri cũng có tốt có xấu.

Trương Văn Tú đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, nàng và Diệp Huyền đồng loạt ngẩng đầu. Ở tinh không phía xa xa, sáu vị cường giả Độn Nhất cảnh mang theo những luồng khí tức cực lớn xuất hiện. Cùng với sự xuất hiện của bọn họ, cả tinh không cũng sôi sục hắn lên!

Đạo Giới tới rồi!

Diệp Huyền đang định rời đi thì đúng lúc đó, Trương Văn Tú lại túm lấy tay hắn: “Ta đi cùng với ngươi!”

Diệp Huyền muốn nói gì đó, song Trương Văn Tú lại lắc đầu: “Sinh tử cùng nhau!”
Bình Luận (0)
Comment