Chương 2128. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất
Chương 2128. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất
Chương 2128: Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất
Ăn cá xong, Thiên Đạo ném xương qua một bên, sau đó lấy một bộ y phục ra. Tiếp đó, nàng xoa gương mặt mình… Không lâu sau, Thiên Đạo đã biến thành một nam tử trung niên!
Đế Lâm Uyên!
Đây là dáng vẻ của Đế Lâm Uyên!
Mộ Niệm Niệm lấy gương ra soi, sau đó tấm tắc gật đầu. Một lát sau, nàng bèn xông xuống. Rất nhanh sau đó, tất cả cường giả của Đế tộc đều ngẩng đầu. Khi thấy người đang bay xuống thì cả Đế tộc bỗng mừng rơn.
“Tộc trưởng trở về rồi!”
Mọi người trong Đế tộc đều hân hoan.
Rất nhanh sau đó, một bóng người bay thẳng vào thành của Đế tộc. Mà lúc này, một giọng nói bên trong thành vang lên: “Tộc trưởng đâu rồi…”
…
Một lúc sau, chuyện Đế Lâm Uyên xuất hiện nhanh chóng lan truyền đi khắp Đạo Giới… Vô số cường giả đang điên cuồng xông đến Đế tộc.
Trước cửa đại điện của Đế tộc, một lão giả thốt lên với sắc mặt trắng xanh: “Ôi trời ơi… tên nào chơi Đế tộc của ta thế này…”
Trước cửa đại điện, sắc mặt lão giả tái nhợt, trong mắt là vẻ kinh hãi.
Ban nãy, hắn ta cũng tưởng là tộc trưởng Đế Lâm Uyên đã trở về Đế tộc. Thế nhưng khi đối phương vừa mới vào thành đã lập tức biến mất. Hắn ta biết, đó không phải là tộc trưởng của Đế tộc.
Có người đang đùa giỡn Đế tộc!
Thế nhưng điều khiến hắn ta kinh hãi hơn là khoảnh khắc đối phương tiến vào thành, hắn ta không thể bắt được đối phương, mà đối phương không biết làm cách nào mà biến mất không chút dấu vết!
Ai đang trêu đùa Đế tộc vậy?
Hơn nữa thực lực còn lớn mạnh như vậy!
Giết người không dùng đao!
Đúng lúc đó, vô số khí tức của cường giả bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời của Đế tộc, đếm đủ hơn ba mươi luồng khí tức luôn!
Đều là cường giả Độn Nhất cảnh cả!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt lão giả lại càng tái nhợt hơn!
Lúc này, có hai người xuất hiện trước mặt hắn ta.
Hai người này chính là giáo tông và Khương Vũ - các chủ của Tiên Các.
Hai người này không xuống hạ giới vì muốn ở lại nơi này để tìm nữ tử váy trắng và Đế Lâm Uyên.
Mà hiện giờ, Đế Lâm Uyên đã xuất hiện. Vậy thì chỉ có một khả năng là nữ tử váy trắng đã bại trận.
Có khả năng Đạo Kinh đang nằm trong tay Đế Lâm Uyên!
Hơn nữa, hiện giờ có khả năng Đế Lâm Uyên cũng đang bị trọng thương.
Giáo Tông nhìn lão giả trước mặt: “Mời quý tộc trưởng ra gặp mặt!”
Lão giả trầm giọng nói: “Giáo tông đại nhân, tộc trưởng không hề trở về!”
Giáo Tông nhíu mày, hắn ta nhìn chằm chằm lão giả, vẻ mặt bình tĩnh nhưng lại khiến người ta không rét mà run.
Lão giả nở nụ cười khổ sở: “Giáo tông đại nhân, có người đang giá họa cho Đế tộc chúng ta!”
Giáo tông lạnh lùng nói: “Trước kia ngươi cũng nói vậy đấy! Nhưng ta hỏi ngươi, ai đã giá họa cho Đế tộc các ngươi?”
Ai đã giá họa cho Đế tộc ư?
Lão giả do dự một hồi rồi lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
Giáo tông nhìn lão giả, vẻ mặt hắn ta không thân thiện một chút nào: “Ngươi cho rằng bọn ta đều là những kẻ ngu xuẩn sao?”
Lão giả nhìn giáo tông, hắn ta nghiêm túc nói: “Giáo tông đại nhân, chẳng lẽ ngươi không thấy chuyện này rất kì lạ à?”
Giáo tông tỏ vẻ lạnh lùng: “Nào, ngươi nói cho ta nghe xem lạ ở chỗ nào!”
Lão giả trầm giọng nói: “Nếu tông chủ quay về thì chắc chắn không thể khoa trương như vậy được. Thế nhưng hắn ta lại về một cách công khai như thế, điều này chẳng khác gì nói với thế nhân rằng hắn ta đã trở về hay sao?”
Giáo tông trầm mặc.
Khương Vũ đột nhiên nói: “Ngươi nói có người hãm hại Đế tộc các ngươi, ta rất tò mò không biết là ai lại làm vậy?”
Lão giả lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
Khương Vũ lại hỏi: “Đế Minh, ngươi cũng là cường giả Độn Nhất cảnh. Ta hỏi ngươi, bây giờ ai có thể biến mất không chút dấu vết trước mặt ngươi chứ?”
Đế Minh im lặng.
Đây cũng là điều khiến hắn ta kinh hãi.
Đối phương xuất hiện trước mặt hắn ta nhưng lại biến mất nhanh chóng, vậy đối phương phải có thực lực khủng khiếp đến mức độ nào chứ?
Tính đến hiện tại thì hắn ta chỉ nghĩ đến hai người là có thực lực này, thế nhưng hai người này không lí gì lại đi hãm hại Đế tộc cả.
Vậy rốt cuộc là ai đây?
Khương Vũ đột nhiên nhìn về phía giáo tông, giáo tông khẽ gật đầu, hai người bèn thả thần thức đi khắp bốn phương tám hướng.
Rất nhanh sau đó, thần thức của hai người đã phủ khắp Đế tộc!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Đế tộc bèn sầm xuống.
Từ lúc nào mà Đế tộc lại dễ dàng bị người khác bắt nạt như vậy?
Có một vài cường giả Đế tộc muốn ra tay, song lại bị Đế Minh ngăn lại!
Hắn ta hiểu rất rõ tình cảnh hiện giờ của Đế tộc. Đế tộc hiện giờ đã không còn là Đế tộc của ngày xưa nữa. Nếu bọn họ không thận trọng thì thực sự sẽ vạn kiếp bất phục!
Rất nhanh sau đó, giáo tông và Khương Vũ bèn nhíu chặt mày.
Bởi lẽ bọn họ không hề phát hiện ra dấu tích của Đế Lâm Uyên!
Hai người họ nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ nghi hoặc.
Đế Minh đột nhiên nói: “Hai vị, tộc trưởng thực sự không trở về. Hơn nữa, thứ lỗi cho ta nói thẳng, nếu như tộc trưởng có được Đạo Kinh thì hắn ta lại càng không trở về! Giờ mà trở về thì khác nào tự đâm đầu vào đường chết?”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn giáo tông và Khương Vũ: “Hai người các ngươi thấy thế nào?”
Khương Vũ đột nhiên nói: “Có lẽ nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất?”
Nghe vậy, sắc mặt Đế Minh lại càng trở nên khó coi hơn.
Lúc này, giáo tông đột nhiên giơ tay phải lên túm một cái. Ngay sau đó, hắn ta túm được một nam tử trẻ tuổi.
Người này chính là thiếu tộc trưởng Đế Ngôn của Đế tộc. Ban đầu hắn ta cũng định xuống dưới tìm Diệp Huyền nhưng lại bị chuyện của Đế Lâm Uyên làm lỡ.