Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 437 - Chương 2127. Rốt Cuộc Có Bản Lĩnh Gì

Chương 2127. Rốt cuộc có bản lĩnh gì Chương 2127. Rốt cuộc có bản lĩnh gì

Chương 2127: Rốt cuộc có bản lĩnh gì

Trên đường đi, lão tăng khẽ nói: “Vật đó không phải của Cổ Tự, nhưng cũng không phải của Diệp Huyền và tiên tri.”

Nữ tử nhìn lão tăng: “Sao ngươi lại nói vậy?”

Lão tăng mỉm cười: “Đạo Kinh, thứ thần vật đó… Năm Thái Cổ Nguyên, thần kinh từ trên trời rơi xuống, thế nhân bắt đầu tu đạo. Nói một cách nghiêm ngặt hơn thì Đạo Kinh là thứ mà ông trời ban cho chúng sinh, chứ không phải của riêng bất cứ ai! Nếu đã không phải của riêng Diệp Huyền thì chúng ta đi cướp cũng có vi phạm giới luật đâu?”

Nữ tử trầm mặc.

Lão tăng lại nói: “Hơn nữa, tiên tri đã từng đồng ý với Cổ Tự rằng sẽ bằng lòng giao Đạo Kinh ra. Chính vì thế nên hồi đó chúng ta mới trợ giúp hắn ta, tuy nhiên hắn ta lại không giữ lời hứa.”

Nói đoạn, hắn ta lắc đầu: “Dù là tiên tri hay là Diệp Huyền thì đều không phải người tốt!”

Nữ tử đột nhiên nói: “Sư phụ, nhưng mà ta cảm giác cái tên Diệp Huyền này không hề đơn giản đâu. Chúng ta đi cướp Đạo Kinh e là sẽ dính rất nhiều nhân quả!”

Lão tăng gật đầu: “Đúng vậy đấy! Người này cực kì thâm sâu khó lường, nếu không phải Đạo Kinh quan trọng đối với chúng ta thì chúng ta cũng không đi đắc tội hắn. Nhưng mà cũng hết cách thôi, Đạo Kinh quá quan trọng đối với chúng ta, dù có dính phải nhân quả thì cũng đành chịu!”

Nữ tử trầm giọng nói: “Sư phụ, khoảng thời gian này ta đang quan sát ở phía dưới, phát hiện ra một vài điều, ngươi có muốn nghe không?”

Lão tăng gật đầu: “Ngươi nói đi!”

Nữ tử nói: “Hắn muốn bảo vệ vũ trụ này!”

Lão tăng đáp: “Đây là chuyện tốt!”

Nữ tử nhìn lão tăng: “Ta thấy hắn cũng không giống một người xấu, ít nhất thì những chuyện hắn đang làm là chính đáng.”

Lão tăng mỉm cười: “Ta chưa từng nói hắn là người xấu!”

Nữ tử nhíu mày: “Thế chúng ta…”

Lão tăng nói: “Hắn có thứ mà chúng ta muốn có, sau đó hắn lại là kẻ địch của chúng ta, chỉ đơn giản vậy thôi. Còn về đúng sai thì nhiều khi phải để lập trường quyết định.”

Nữ tử gật đầu: “Đệ tử hiểu rồi!”

Lão tăng mỉm cười: “Tuệ Tâm, nhiều khi chúng ta phải nhìn nhận sự việc dựa trên nhiều góc độ. Mỗi một góc độ sự việc sẽ có những kết quả khác nhau. Về tên Diệp Huyền này, ngươi nói hắn là người tốt, nhưng ngươi có từng nghĩ đến việc Ngũ Duy có Ngũ Duy Kiếp là bởi vì sao không?

Là bởi chúng sinh tự tạo nghiệt! Diệp Huyền bảo vệ những người trong vũ trụ đó, đứng từ góc độ nào đó thì là đang gây tổn hại đến sinh linh và bản thân vũ trụ. Còn đứng dưới góc độ của Ngũ Duy vũ trụ thì thực ra hắn là một ác nhân, đương nhiên nếu đứng theo góc độ của chúng sinh thì hắn chính là một người tốt!”

Tăng y nữ tử tên Tuệ Tâm chắp hai tay lại, nói: “Sư phụ, ta hiểu rồi!”

Lão tăng khẽ gật đầu, mỉm cười: “Vậy ngươi đi đi!”

Rất nhanh sau đó, hai người bèn biến mất.



Lý Miện trở về Ngũ Duy vũ trụ xong là bắt đầu đi tìm Ngũ Duy Thiên Đạo. Thế nhưng hắn ta không hề tìm thấy nàng đâu, Ngũ Duy Thiên Đạo cứ như đã bốc hơi mất vậy.

Trong tinh không, mấy người Lý Miện tụm lại với nhau.

Mạc Đạo trầm giọng nói: “Ngũ Duy Thiên Đạo này đúng là không hề đơn giản!”

Lý Miện nhìn Mạc Đạo: “Sao ngươi lại nói vậy?”

Mạc Đạo trầm giọng nói: “Ta đã từng điều tra rồi, trong lịch sử của Ngũ Duy thì nàng ta chỉ ra tay có vài lần nhưng cường giả của Ngũ Duy đều thảm bại dưới tay nàng ta, những cường giả Ngũ Duy đó kiêng dè nàng ta lắm!”

Lý Miện chau mày: “Ngươi có biết cảnh giới của nàng ta là gì không?”

Mạc Đạo lắc đầu: “Cái này thì ta không biết! Có điều chắc cũng không yếu đâu, bằng không lão tăng kia cũng không đến nỗi phải kiêng dè nàng ta như vậy! Tóm lại, nữ tử này là người mà chúng ta không thể không đề phòng, phải cẩn thận để tránh nàng ta gây ra chuyện xấu gì!”

Lý Miện gật đầu: “Đương nhiên là phải đề phòng nàng ta rồi. Tới khi ấy ra tay thì cứ để A Đại ẩn thân. Nếu nữ tử đó ra tay thì bảo A Đạo ngăn cản nàng ta là được!”

Một cường giả Độn Nhất cảnh ở bên cạnh gật đầu: “Có thể! Nói chứ ta cũng muốn xem xem rốt cuộc Ngũ Duy Thiên Đạo có bản lĩnh gì!”

Lý Miện gật đầu: “Ngươi tự tin cũng không phải chuyện gì xấu, nhưng đừng có khinh thường bất cứ ai, trong đó có cả Thiên Đạo!”

A Đại gật đầu, mỉm cười: “Đương nhiên!”

Lý Miện nhìn xuống Ngũ Duy vũ trụ, hắn ta khẽ nói: “Hi vọng lần này mọi thứ đều thuận lợi! Phía dưới có động tĩnh gì không?”

Mạc Đạo lắc đầu: “Tạm thời không thấy động tĩnh gì! Ta kiến nghị hiện giờ chúng ta cứ ra tay luôn đi, đánh cho bọn họ bất ngờ!”

Lý Miện lắc đầu: “Tên Diệp Huyền đó không ngốc đâu, chắc chắn hắn đã có kế sách gì đó. Cứ đợi mấy người Cổ Tự đến đã!”

Mạc Đạo do dự một lát rồi gật đầu: “Cũng được!”

Cổ Tự mà không đến thì bọn họ thực sự cũng không dám ra tay!



Mấy người Lý Miện đi tìm Ngũ Duy Thiên Đạo, trong lúc ấy thì Ngũ Duy Thiên Đạo đã lặng lẽ đến Đạo Giới từ lâu.

Mộ Niệm Niệm xách một con cá nướng, chầm chầm dạo bước giữa tinh không. Nàng cứ đi mãi, đi mãi, cuối cùng tới địa bàn của Đế tộc…

Mộ Niệm Niệm nhìn Đế tộc phía bên dưới, vừa ăn cá còn vừa ngâm nga một bản nhạc.

Cứ thế, khoảng một khắc trôi qua, con cá nướng trong tay đã được nàng giải quyết sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ xương.
Bình Luận (0)
Comment