Chương 2145. Đạo tắc tề tựu
Chương 2145. Đạo tắc tề tựu
Chương 2145: Đạo tắc tề tựu
Giao dịch?
Nói một cách nghiêm khắc hơn thì nàng ta và Diệp Huyền chỉ đang giao dịch với nhau mà thôi, thế nhưng nàng ta lại không muốn thừa nhận loại giao dịch này.
Một hồi lâu trôi qua, Thiên Mạt lắc đầu, dù có phải giao dịch hay không, nếu đã chọn làm như vậy rồi thì cứ điên cuồng một trận đi!
Rất nhanh sau đó, trên núi băng truyền đến những tiếng thở dốc.
Khoảng hai canh giờ sau, một luồng sức mạnh cực lớn đột nhiên xộc lên khỏi núi băng.
Lúc này, Thiên Mạt đã mặc y phục đâu vào đấy. Xung quanh nàng ta là những luồng khí tức đang không ngừng chuyển động, băng ở xung quanh cũng bắt đầu tan ra!
Huyết mạch đột phá!
Mượn huyết mạch chi lực của Diệp Huyền xong, Phàm Nhân Huyết Mạch của nàng ta đã đột phá. Hiện giờ nàng ta không còn bị huyết mạch của mình hạn chế nữa. Không chỉ có vậy, nàng ta còn có thể đột phá lên Độn Nhất cảnh thượng cảnh!
Trở thành cường giả đẳng cấp trên thế gian này!
Thiên Mạt nhắm hai mắt lại và siết chặt hai tay. Khoảnh khắc ấy, trong người nàng ta đang có rất nhiều sức mạnh!
Độn Nhất cảnh thượng cảnh!
Hiện giờ nếu như nàng ta gặp được lão tăng kia cũng hoàn toàn không sợ hắn ta!
Một cường giả Độn Nhất cảnh bình thường chắc chắn không phải đối thủ của nàng ta!
Ngũ Duy Thiên Đạo!
Lúc này, nàng ta nhớ tới Ngũ Duy Thiên Đạo!
Tuy nhiên, khi nhớ đến nữ nhân này, trong lòng nàng ta vẫn dấy lên cảm giác vô lực như ngày xưa.
Dù đã đạt đến Độn Nhất cảnh thượng cảnh nhưng vẫn không chắc chắn mình có thể hạ gục được Mộ Niệm Niệm.
Nữ nhân này mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Thiên Mạt nhìn về phía xa xa, ở bên trong núi băng có rất nhiều người băng.
Những người này phần lớn đều là tộc nhân của nàng ta.
Tất cả đều bị Mộ Niệm Niệm giết!
Năm xưa, nàng ta dẫn tộc nhân tới vũ trụ này. Khi ấy nàng ta nghĩ rất đơn giản, hủy diệt Thiên Đạo để gia tộc mình trở thành bá chủ ở nơi này.
Nhưng tiếc là nàng ta đã đánh giá quá thấp Ngũ Duy Thiên Đạo!
Trận chiến ấy gia tộc của nàng ta đã chết rất nhiều cường giả!
Không lâu sau, Thiên Mạt lắc đầu, không muốn nghĩ đến chuyện báo thù này nữa!
Nữ nhân đó thấy nàng ta đạt đến Độn Nhất cảnh nhưng vẫn không giết nàng ta, chỉ có một khả năng là nữ nhân đó không hề sợ nàng ta.
Thiên Mạt xòe tay ra, Giới Ngục tháp bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng ta. Trận chiến trước đó nàng ta đã được chứng kiến uy lực của tiểu tháp này!
Như nàng ta đoán thì Đạo Kinh rất có khả năng nằm bên trong tiểu tháp này!
Có điều, nàng ta không có ý nghĩ gì khác!
Thiên Mạt quay người nhìn Diệp Huyền phía không xa. Lúc này, hắn đã khôi phục lại trạng thái bình thường nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
Thiên Mạt búng ngón tay, Giới Ngục tháp bèn bay về phía Diệp Huyền.
Cướp Giới Ngục tháp của hắn ư?
Từ trước đến nay Thiên Mạt chưa từng có ý nghĩ này, bởi lẽ nàng ta hiểu rõ rằng dù Đạo Kinh nằm trong tay mình thì mình cũng không bảo vệ được!
Có thể nói, nếu nàng ta cướp Đạo Kinh đi thì kẻ địch của nàng ta không chỉ là Đạo Giới và Cổ Tự thôi đâu mà còn có cả tên Diệp Huyền này nữa.
Đạo Kinh khiến lòng người ta xao động, thế nhưng người bình thường mà có được nó thì chẳng khác nào đâm vào lối chết!
Thiên Mạt đi tới trước mặt Diệp Huyền rồi ngồi xổm xuống, cứ nhìn hắn như thế.
Thực ra nàng ta muốn cắt đứt cái nghiệt duyên giữa mình và hắn đi. Rất đơn giản, nàng ta chỉ cần giết hắn là được!
Nàng ta cũng đã từng nghĩ đến việc này!
Thiên Mạt nhìn Diệp Huyền một hồi lâu rồi quay người rời đi.
Dù là nghiệt duyên hay là gì thì nàng ta cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, hiện giờ nàng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm!
Không lâu sau, Thiên Mạt đã rời khỏi Ngũ Duy…
Bên trong núi băng.
Khoảng nửa canh giờ trôi qua, Diệp Huyền chầm chậm mở mắt.
Hắn vội vàng ngồi dậy rồi dáo dác nhìn xung quanh, núi băng ư?
Lúc này, thanh kiếm bên cạnh Diệp Huyền bỗng rung lên.
Rất nhanh sau đó, hắn đã biết tất cả mọi chuyện!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Rời đi rồi sao?”
Nói đoạn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Chắc là Thiên Mạt tới Đạo Giới rồi!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nhìn chính mình. Lúc này, huyết mạch chi lực của hắn đã trở lại bình thường.
Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn đột nhiên lôi gương ra. Bên trong gương, Diệp Huyền nhìn tóc của chính mình, mái tóc hắn đã có vài sợi bạc!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắn lập tức sầm xuống: “Đại tỷ, ta còn bao nhiêu năm thọ mệnh nữa?”
Đại tỷ nói: “Mười năm! Nếu ngươi còn thôi động Giới Ngục tháp nữa thì ngươi sẽ tọa hóa luôn đấy!”
Mười năm thọ mệnh!
Diệp Huyền sững sờ.
Hắn nghịch cái tháp một tí thôi mà suýt chút nữa ngỏm củ tỏi luôn cơ à?
Đại tỷ đột nhiên nói: “Ngươi bắt buộc phải nhanh chóng đột phá Quy Nguyên Phá Giới cảnh đi. Nếu đột phá thì thọ mệnh của ngươi sẽ gia tăng, như vậy ngươi mới có thể dùng Giới Ngục tháp tiếp được!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đại tỷ, cái tháp này đã nhận ta làm chủ, các ngươi lại phối hợp với ta vậy tại sao vẫn có sự phản phệ lớn như vậy?”
Đại tỷ trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta cũng không ngờ lại có phản phệ lớn như thế, chắc là do Đạo Tắc tề tựu. Sau khi tập hợp hết Đạo Tắc lại sẽ sản sinh ra đạo tắc chi lực, cái này ngươi của hiện giờ vẫn chưa chống đỡ được đâu.”
Đạo tắc chi lực!
Không thể không nói, những Đạo Tắc này quả thực rất mạnh.
Đại tỷ không lừa hắn, Đạo Tắc tề tựu, vô địch Ngũ Duy!
Đương nhiên, phải trừ Mộ Niệm Niệm ra!
Dù có Giới Ngục tháp thì hắn cũng không chắc có thể nhốt được nàng!
Có lẽ năm xưa khi tiên tri sử dụng cái tháp này vào thời kì đỉnh phong cũng không thể đâu!