Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 460 - Chương 2150. Có Chết Cũng Không Chọn Ngươi

Chương 2150. Có chết cũng không chọn ngươi Chương 2150. Có chết cũng không chọn ngươi

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Hắn ta không phải là đệ nhất thiên tài của Đạo Giới hay sao? Chẳng phải hắn ta là thế hệ sau của đệ nhất cường giả Diệp Lan Đình sao? Có cách gì để gọi Diệp Lan Đình về giúp đỡ không?”

Đại Tỷ nói: “Ngươi cần phải bình tĩnh một chút!”

Diệp Huyền thở dài một hơi: “Ta không bình tĩnh được! Má nó, ai mà bĩnh tĩnh được cơ chứ? Đến cả cường giả Độn Nhất cảnh ta còn không nắm chắc được. Lần này thì hay rồi, một đám cường giả Độn Nhất cảnh kéo đến còn chẳng cho ta thở hơi nào. Thật đấy, đại tỷ, gọi cường giả cho ta đi, ta không muốn nỗ lực nữa! Má nó khó quá rồi!”

Đại Tỷ: “…”

Tầng thứ chín bỗng lên tiếng: “Tiểu tử, ngươi nói ngươi phải dựa vào chính mình cơ mà? Giờ lại gọi người à?”

Diệp Huyền phẫn nộ: “Mẹ kiếp, ngươi có ở trong hoàn cảnh của ta đâu mà nói như đúng rồi!”

Tầng thứ chín nói: “Là ai đã nói muốn dựa vào chính mình nhỉ?”

Diệp Huyền: “Ta thay đổi chủ ý rồi được chưa?”

“Đậu má!”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi lợi hại! Nhưng mà nữ tử váy trắng đã rời đi, thanh sam nam tử cũng không ở đây, Ngũ Duy Thiên Đạo cũng thế. He he, ngươi hết người để gọi rồi!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tầng thứ chín nói: “Thực ra ngươi có thể coi những khó khăn ấy thành cơ hội để mài giũa. Vẫn câu nói cũ rích đó thôi, có công mài sắt có ngày nên kim! Hiện giờ ngươi mới chỉ là một thanh sắt thôi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ngươi không nhận ra một vấn đề sao? Kẻ địch của ta có bao giờ bình thường đâu! Toàn là những người trên ta cả mấy cảnh giới lận! Ngươi nói xem, đến Ngũ Duy ta còn chưa rời khỏi bao giờ, thế nhưng Lục Duy đã có kẻ địch của ta, Đạo Giới đã có kẻ địch của ta, hơn nữa còn toàn những kẻ lợi hại. Ta dám cược rằng không lâu nữa sẽ lại xuất hiện kẻ địch mạnh hơn cả Đạo Giới với Cổ Tự!”

Tầng thứ chín: “…”

Diệp Huyền lại nói: “Có một vài kẻ địch thì ta chịu đấy! Nhưng có một vài kẻ địch ta thực sự thấy rất kì lạ!”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi được hời từ tiên tri! Ngươi có thể giao thư ốc ra!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, ngươi tưởng ta giao thư ốc ra là xong chuyện sao? Không, dù ta có giao thư ốc ra thì mấy người kia cũng sẽ không tha cho ta đâu. Ta rất hiểu tâm tư của những thế lực lớn này, bọn họ nhổ cỏ phải nhổ tận gốc! Đừng nói đến Đạo Giới, dù lúc ở Thanh thành thì những gia tộc kia cũng hiểu điều này!”

Tầng thứ chín trầm mặc.

Như lời Diệp Huyền nói, dù hắn có giao Đạo Kinh ra thì những người đó vẫn sẽ không tha cho hắn.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!

Diệp Huyền là một tên yêu nghiệt, sao Đạo Giới có thể để cho người như hắn trưởng thành chứ?

Diệp Huyền tiếp tục nói: “Nhân quả nhân quả, đều nói có nhân mới có quả, nhưng tiền bối có nhận ra không, rất nhiều nhân quả của ta không phải do ta tạo ra, ngược lại ta vẫn luôn trả quả cho người ta. Ta không hề oán trách than vãn gì, ta chỉ thấy hơi mệt thôi.”

Tầng thứ chín nói: “Tiểu tử, ta cho ngươi một lời khuyên, có lẽ ngươi có thể đi nói chuyện với Ngũ Duy Thiên Đạo!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ngũ Duy Thiên Đạo?”

Tầng thứ chín nói: “Đúng vậy! Tiểu tử, đợi ngươi mở được thư ốc, sau khi cho ta xem Đạo Kinh thì ta sẽ rời đi. Thật đó, bởi vì ta phát hiện đi theo ngươi ta sẽ không có kết quả tốt đẹp gì!”

Diệp Huyền: “…”

Tầng thứ chín lại nói: “Đi theo ngươi bao lâu nay ta nhận ra ngươi đúng là có độc. Như lời ngươi nói ấy, ngươi có rất nhiều kẻ địch, có một vài người ngươi biết, nhưng có một vài người ngươi lại không biết. Mà hiện giờ, ta đi theo ngươi, nói thật thì ta cũng thấy hoang mang lắm.

Những cái khác không nói, riêng việc này thôi ta đã thấy không bình thường rồi. Ngũ Duy Kiếp trăm năm xuất hiện một lần, mà đúng lúc ấy ngươi lại đụng phải. Ngay từ đầu ta đã thấy sao mà trùng hợp thế, nhưng dần dần ta nhận ra đây không phải sự trùng hợp!”

Sắc mặt Diệp Huyền trở nên thâm trầm: “Ngươi đừng có nói là có người cố ý để ta đụng phải Ngũ Duy Kiếp vào đúng cái lúc ta mới ra đời đấy nhé!”

Tầng thứ chín nói: “Ta thấy là như vậy thật đấy!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Má nó, ta cũng thấy hoang mang.”

Tầng thứ chín tiếp tục nói: “Ngươi nói kẻ địch của ngươi không bình thường, việc này thì ta tán đồng. Kiếp trước của ngươi có thể là tiên tri, hiện giờ kẻ địch của ngươi thực chất là kẻ địch của tiên tri. Đương nhiên, điều này là không công bằng đối với ngươi. Tiên tri tính kế ngươi, mặc dù hắn ta đã thất bại! Nhưng mà nhân quả của hắn ta lại do ngươi gánh vác. Ngươi biết ta đã nghĩ như thế nào không?

Nhân quả của tiên tri có thể thấy được, là những gì mà ngươi đang trải qua đây chứ không phải những gì đáng sợ nhất, thứ đáng sợ nhất là những nhân quả mà ngươi không nhìn thấy kia kìa!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tầng thứ chín nói: “Ta cũng biết đại khái cha ngươi là ai, nhưng chắc chắn mẹ ngươi là một vấn đề lớn. Người như ngươi, mẹ ngươi không thể là một người bình thường được. Hơn nữa, ngươi có phát hiện ra vấn đề này hay không?

Mẹ ngươi, Độc Cô Huyên nói đi tìm người rồi biến mất luôn! Ta biết, ngươi vẫn luôn âm thầm phái người đi tìm nàng ta, nhưng mà không có tin tức gì, đúng chứ?”

Diệp Huyền gật đầu.

Độc Cô Huyên!

Thực ra đã tìm rất lâu rồi mà vẫn không có tin tức gì cả!

Đúng là kì quái!

Tầng thứ chín tiếp tục: “Thật ra tiên tri mà biết ngươi phức tạp như vậy từ trước thì có đánh chết hắn ta cũng sẽ không lựa chọn ngươi. Cũng không phải, ngươi có thể giúp hắn ta hoàn thành một vài chuyện mà hắn ta không thể hoàn thành, dù thế nào thì hắn ta cũng không còn nữa rồi! Tới khi ấy ngươi có thể nói chuyện với Ngũ Duy Thiên Đạo, nàng ta có tầm nhìn rộng hơn ta, có lẽ nàng ta sẽ biết một vài chuyện mà ngươi muốn biết!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tầng thứ chín lại nói: “Hiện giờ ta đi theo ngươi thực sự cảm thấy rất nguy hiểm, nhất là sau khi nữ tử váy trắng kia rời đi, cảm giác này đang ngày càng mãnh liệt hơn!”
Bình Luận (0)
Comment