Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 465 - Chương 2155. Không Còn Nhiều Thời Gian

Chương 2155. Không còn nhiều thời gian Chương 2155. Không còn nhiều thời gian

Chương 2155: Không còn nhiều thời gian

Nữ tử váy trắng!

Thực ra từ đầu chí cuối Cổ Tự chỉ kiêng dè đúng một người, đó chính là nữ tử váy trắng, người bảo vệ phía sau của Diệp Huyền.

Cổ Tự thực sự phải dè chừng nữ tử váy trắng thần bí này, cũng chính vì thế nên họ mới không dám động tay động chân quá với Diệp Huyền.

Ngày xưa nữ nhân đó suýt chút nữa đã hủy diệt cả Lục Duy!

Trụ trì Cổ Tự khẽ gật đầu: “Nói đi!”

Tăng nhân bèn trầm giọng nói: “Nữ tử này không hề tới từ Ngũ Duy, cũng không tới từ Tứ Duy, có thể nàng ta tới từ Tam Duy.”

Tam Duy!

Nghe vậy, trụ trì Cổ Tự bèn nhíu chặt mày, chuỗi hạt trong tay hắn ta cũng dừng lại.

Tri Sự trưởng lão cũng nhíu mày: “Tam Duy?”

Tăng nhân gật đầu: “Từ các suy đoán thì có lẽ nàng ta là người của Tam Duy. Có điều, tới nay đã không thể điều tra Tam Duy nữa rồi!”

Tri Sự trưởng lão thắc mắc: “Tại sao?”

Tăng nhân trầm giọng nói: “Tam Duy như thể đã mất tích vậy, chắc là có ai đó đã giấu nó đi, hơn nữa lúc đi tới Tam Duy vũ trụ…”

Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một lát rồi tiếp tục: “Rất nguy hiểm! Nơi đó được kiếm khí cực mạnh trấn thủ, căn bản không thể lại gần.”

Tri Sự trưởng lão trầm giọng hỏi: “Với thực lực của ngươi mà cũng không thể ư?”

Tăng nhân gật đầu: “Không thể! Nguy hiểm lắm!”

Tri Sự trưởng lão trầm ngâm một hồi rồi nhìn về phía trụ trì Cổ Tự.

Trụ trì Cổ Tự nói: “Tam Duy… Thú vị đấy!”

Tri Sự trưởng lão nói: “Thực lực của nữ tử này không phải trên cả Độn Nhất cảnh đó chứ?”

Trụ trì Cổ Tự mỉm cười: “Mọi thứ đều có khả năng!”

Tri Sự trưởng lão sầm mặt: “Nếu như đối phương thực sự trên cả Độn Nhất cảnh…”

Trụ trì Cổ Tự đột nhiên nói: “Không sao, nếu nàng ta đã không giúp Diệp Huyền đánh bay mọi đối thủ thì chỉ có hai khả năng, một là nàng ta phải kiêng dè điều gì đó, hai là nàng ta bị cái gì đó chế trụ. Nếu chúng ta có được Đạo Kinh cộng thêm Phật Kinh thì Cổ Tự chúng ta hoàn toàn có thể đột phá giới hạn, sau đó hướng tới cực lạc chi giới!”

Cực lạc chi giới!

Đó là mục tiêu của Cổ Tự!

Tri Sự trưởng lão và tăng nhân kia chắp tay rồi niệm phật hiệu.

Trụ trì Cổ Tự đột nhiên nói: “Tri Sự, ngươi đi sắp xếp đi, gọi các tăng nhân đang tu hành ở bên ngoài trở về, chuyện này cũng nên đi đến hồi kết rồi!”

Nói đoạn, hắn ta bèn lên núi.

Tri Sự trưởng lão khẽ hành lễ, sau đó rời đi cùng với tăng nhân kia.

Không lâu sau, một tiếng chuông vang lên từ Cổ Tự.



Ngũ Duy vũ trụ.

Bên trong một gian phòng, Diệp Huyền lấy thư ốc ra. Thư ốc vẫn là một ngôi nhà nhỏ, nhìn từ bên ngoài thì chẳng có gì đặc biệt cả.

Lúc này, đại tỷ xuất hiện bên trong phòng.

Nàng nhìn thư ốc, đoạn bảo: “Chắc là tiên sinh để lại cho mình đấy, nhưng tiếc là…”

Nói đến đây, nàng lại nhìn Diệp Huyền rồi không nói nữa.

Diệp Huyền nói: “Đại tỷ với tiên sinh tiếp xúc lâu nhất, lúc hắn ta biến mất có nói gì không?”

Đại tỷ trầm mặc một lát rồi nói: “Có nói, nói là có duyên sẽ gặp lại!”

Có duyên sẽ gặp lại!

Diệp Huyền: “…”

Đại tỷ nói: “Nếu như có thể, nếu ngươi có cơ hội thì có thể tới Diệp gia ở Đạo Giới xem xem.”

Diệp Huyền gật đầu: “Được.”

Đại tỷ lại nói: “Mặc dù ngươi không phải tiên sinh, thế nhưng ngươi kế thừa nhân quả của tiên sinh. Ý của ta là có cái tốt, cũng có cái xấu, lai lịch của tiên sinh không hề đơn giản, nhất là tiên tổ của Diệp gia…”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không phải Diệp Thanh Tri, e là tiên tổ Diệp gia sẽ cho ta ngỏm cũng không biết chừng…”

Đại Tỷ nói: “Chưa chắc đâu, bởi vì người bình thường không biết ngươi không phải là tiên sinh.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Đúng thật, mấy ai thực sự nhìn thấy nhân quả trên người hắn!

Tới nay cũng chỉ có Thiên Đạo là nhìn thấy bằng mắt thường được!

Diệp Huyền lại hỏi: “Diệp gia còn có hậu nhân không?”

Đại tỷ gật đầu: “Có! Năm xưa lúc tiên sinh đột phá thực ra đã cảm nhận được chuyện không hay, thế nên hắn ta đã để một vài người trong tộc rời đi. Thế nhưng hắn ta đã đánh giá thấp năng lực của mình, bởi vì hắn ta đột phá nhanh quá! Muốn áp chế cũng không áp chế được!”

Không áp chế được!

Diệp Huyền lắc đầu cười, đúng là yêu nghiệt thật đấy!

Đại tỷ nhìn hắn: “Còn một chuyện nữa, hiện giờ cảnh giới của ngươi là một khuyết điểm cực lớn, ngươi bắt buộc phải nhanh chóng vươn lên Bán Bộ Độn Nhất cảnh, nếu ngươi có thể đạt đến Bán Bộ Độn Nhất cảnh thì phản phệ của Đạo Tắc chắc sẽ giảm đi nhiều lắm đó!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!”

Như lời đại tỷ nói, hiện giờ khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là cảnh giới.

Cảnh giới của hắn quá thấp!

Phá Hư cảnh!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất và nhắm hai mắt lại.

Hắn lấy một viên đan dược ra. Đây là Quy Nguyên Đan mà Quan Âm cho hắn, dùng khi tới Quy Nguyên Phá Giới cảnh.

Có điều trước kia hắn vẫn không dùng viên đan dược này vì hắn mới đột phá Phá Hư cảnh không lâu.

Nhưng hiện giờ hắn không còn nhiều thời gian để đợi nữa rồi.

Diệp Huyền dùng luôn viên đan dược kia. Rất nhanh sau đó, một luồng sức mạnh tinh khiết đã tản ra trong cơ thể hắn. Chỉ trong chốc lát, trong cơ thể hắn đã có một luồng khí tức cực lớn bùng nổ.

Dần dần, khí tức xung quanh người hắn càng lúc càng mạnh lên.


Bình Luận (0)
Comment