Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 464 - Chương 2154. Ai Gấp Thì Kẻ Đó Ngu

Chương 2154. Ai gấp thì kẻ đó ngu Chương 2154. Ai gấp thì kẻ đó ngu

Chương 2154: Ai gấp thì kẻ đó ngu

Tứ Duy vũ trụ, Sinh Mệnh Cấm Khu.

Đây là một trong tam đại cấm địa của Tứ Duy vũ trụ. Nơi này rất ít có người đặt chân đến.

Trong một ngọn núi, có một nữ tử đang ngồi dưới đất.

Nữ tử này mặc váy dài màu trắng, tóc xõa tung, giữa trán có một vẻ anh khí.

Nếu như Diệp Huyền ở đây thì hắn chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên, bởi vì nữ tử này chính là Giản Tự Tại.

Lúc này, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện ở phía cách Giản Tự Tại không xa.

Hư ảnh đó cứ mờ mờ ảo ảo, không nhìn rõ tướng mạo.

Lúc này, Giản Tự Tại mở mắt, nhìn về phía hư ảnh đó: “Cấm chủ?”

Hư ảnh trước mắt là cấm chủ của Sinh Mệnh Cấm Khu.

Cấm chủ khẽ gật đầu: “Giờ ngươi thấy thế nào rồi?”

Giản Tự Tại nói: “Sắp đột phá rồi!”

Cấm chủ gật đầu: “Thế cứ yên tâm đột phá đi, sau khi đột phá là ngươi có thể rời khỏi nơi này rồi.”

Giản Tự Tại nhíu mày: “Sao cơ?”

Cấm chủ nói: “Hắn đang tìm ngươi!”

Giản Tự Tại nói: “Tiểu đệ đệ đó sao?”

Về cơ bản, những người nàng quen biết đều đã chết cả rồi! Trừ Diệp Huyền ra thôi! Người đầu tiên nàng nghĩ đến chính là Diệp Huyền.

Cấm chủ: “…”

Giản Tự Tại trầm giọng nói: “Hắn lại gây họa gì rồi sao?’

Cấm chủ gật đầu: “Tình cảnh của hắn không ổn lắm! Ngươi có thể đi hoặc cũng có thể không đi, xem ý ngươi như thế nào thôi!”

Giản Tự Tại nhìn cấm chủ: “Ngày xưa ngươi bảo ta vào là bởi hắn đúng không?”

Cấm chủ gật đầu: “Đúng vậy!”

Giản Tự Tại nhíu mày: “Ngươi quen hắn?”

Cấm chủ nói: “Ta không quen hắn, nhưng quen cha hắn!”

Cha của Diệp Huyền!

Giản Tự Tại chớp chớp mắt: “Cha hắn là ai?”

Cấm chủ trầm mặc một lát rồi nói: “Một người rất mạnh.”

Giản Tự Tại lại hỏi: “Các ngươi đã từng đánh nhau?”

Cấm chủ gật đầu.

Giản Tự Tại nhìn cấm chủ, không cần nói cũng biết chắc chắn hắn ta thua.

Bởi lẽ nàng đã cảm nhận được cảm xúc của đối phương có gì đó sai sai.

Cấm chủ khẽ nói: “Trận chiến đó thì ta thua. Hắn ta không giết ta, không những thế còn giúp ta rất nhiều. Nếu không nhờ hắn ta thì năm xưa ta không thể đột phá lên Độn Nhất cảnh đâu.”

Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Là Độn Nhất cảnh chân chính ấy!”

Độn Nhất cảnh chân chính!

Không thoát khỏi đại đạo thì sao có thể gọi là Độn Nhất?

Giản Tự Tại đột nhiên hỏi: “Tại sao ngươi không rời đi? Với thực lực của ngươi, chắc ngươi phải rời khỏi nơi này từ lâu rồi chứ?”

Cấm chủ lắc đầu: “Hắn ta bảo ta giúp canh giữ một người ở đây!”

Giản Tự Tại tò mò hỏi: “Canh giữ một người?”

Cấm chủ gật đầu: “Tính ra thì thời gian cũng hòm hòm rồi đấy!”

Giản Tự Tại trầm mặc một hồi rồi nói: “Hiện giờ hắn đang gặp nguy hiểm sao?”

Cấm chủ gật đầu: “Tình cảnh của hắn không được tốt cho lắm! Nhân quả trên người hắn quá nhiều, rất nhiều chuyện rắc rối đều kéo đến! Nếu ngươi muốn đi giúp thì sau khi đột phá, ngươi có thể đi. Nếu không muốn đi thì ta cũng không bắt ép ngươi. Tới khi ấy, nếu còn kịp thì ta cũng sẽ đi một chuyến. Dẫu sao cũng là con trai của cố nhân, ta không thể không để tâm được.”

Giản Tự Tại gật đầu: “Ta đi!”

Nói đoạn, nàng bèn nhếch khóe miệng: “Hắn là đệ đệ của ta mà!”

Cấm chủ gật đầu, sau đó quay người rời đi.

Giản Tự Tại híp hai mắt lại, yên tâm đột phá.



Cổ Tự.

Tri Sự trưởng lão trở về Cổ Tự, giáo tông đang chầm chậm đi dạo với trụ trì Cổ Tự bên dưới con đường nhỏ của Thần Sơn.

Giáo tông vẫn không thể vào Cổ Tự như trước!

Trên con đường nhỏ, hai người chầm chậm bước đi.

Trông thấy Tri Sự trưởng lão, giáo tông bèn chắp tay: “Trụ trì, vậy ta xin đi trước.”

Trụ trì Cổ Tự khẽ hành lễ: “Giáo tông đi thong thả!”

Giáo tông gật đầu, sau đó biến mất.

Trụ trì niệm phật hiệu, sau đó nhìn về phía Tri Sự trưởng lão.

Tri Sự trưởng lão bèn kể lại chuyện cho hắn ta.

Một lát sau, Tri Sự trưởng lão nói: “Trụ trì thấy thế nào?”

Trụ trì khẽ nói: “Diệp công tử còn có uy hiếp hơn cả Đạo Giới!”

Hơn cả Đạo Giới!

Nghe vậy, Tri Sự trưởng lão bèn trầm mặc.

Trụ trì Cổ Tự chầm chậm bước bề phía xa xa: “Diệp công tử là một kì tài, chưa đọc Đạo Kinh mà đã đạt đến trình độ đó thì đúng là thành tựu lớn, không hề thua kém Diệp Thanh Tri hồi còn trẻ. Mà hắn còn có một người bảo vệ khác nữa, mặc dù đối phương đã rời đi nhưng vẫn không thể xem thường được. Còn về việc chia sẻ Đạo Kinh mà hắn nói thì có lẽ hắn đang nói thật, thế nhưng hắn còn sống vẫn là một uy hiếp đối với Cổ Tự chúng ta.”

Tri Sự trưởng lão hỏi: “Tại sao?”

Trụ trì Cổ Tự đáp: “Nếu hắn đạt đến Độn Nhất cảnh thì ngươi nói xem sẽ thế nào?”

Tri Sự trưởng lão trầm mặc.

Nếu như Diệp Huyền đạt đến Độn Nhất cảnh thì e là chẳng ai có thể là đối thủ của hắn!

Tri Sự trưởng lão trầm giọng nói: “Thế liên thủ với Đạo Giới?”

Trụ trì Cổ Tự lắc đầu: “Liên thủ với Đạo Giới cuối cùng thì hai bên vẫn phải đánh nhau thôi. Chúng ta có thể ra vẻ bên ngoài là liên thủ với Đạo Giới, nhưng lại âm thầm giúp đỡ Diệp Huyền, liên thủ với hắn, để bọn họ cùng nhau hao tốn sức lực!”

Tri Sự trưởng lão lắc đầu: “Đạo Giới và Diệp Huyền đâu có ngu!”

Trụ trì Cổ Tự khẽ mỉm cười, nụ cười của hắn ta hiền từ vô cùng: “Ai gấp thì kẻ đó thua. Cổ Tự chúng ta không vội, Diệp công tử cũng chẳng vội, thế nhưng Đạo Giới lại rất vội, thế nên ngươi hiểu rồi chứ?”

Tri Sự trưởng lão gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Lúc này, một tăng nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt trụ trì Cổ Tự, hắn ta khẽ hành lễ rồi nói: “Điều tra được lai lịch của nữ tử váy trắng rồi!”
Bình Luận (0)
Comment