Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 467 - Chương 2157. Không Chắc Chắn

Chương 2157. Không chắc chắn Chương 2157. Không chắc chắn

Chương 2157: Không chắc chắn

Ở một tinh không nào đó, Mộ Niệm Niệm chậm rãi ăn con cá nướng trong tay.

Nướng cá giữa tinh không, một mình một nhà!

Lúc này, một giọng nói vang lên bên tai nàng: “Bọn họ đều đến đánh hắn rồi!”

Mộ Niệm Niệm nhếch miệng cười, nụ cười của nàng quỷ dị vô cùng: “Thế chẳng phải rất tốt hay sao?”

Dưới Thần Sơn, mấy người giáo tông đã tụ họp đầy đủ!

Nhìn Cổ Tự nằm trên núi Thần Sơn, giáo tông mỉm cười: “Cổ Tự đúng là thần bí thật!”

Khương Vũ gật đầu.

Bởi lẽ thần thức của bọn họ đều không vào được Cổ Tự. Mới đi được nửa đã bị một luồng sức mạnh thần bí ngăn lại rồi!

Khương Vũ đang định nói gì đó thì lúc này, một lão tăng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.

Người này chính là Tri Sự trưởng lão!

Tri Sự trưởng lão chắp hai tay lại: “Giáo tông đại nhân!”

Giáo tông hành lễ: “Tri Sự trưởng lão, chúng ta nên xuất phát thôi!”

Tri Sự trưởng lão mỉm cười: “Được!”

Nói đoạn, tám tăng lữ khoác tăng bào màu xám bèn xuất hiện phía sau hắn ta!

Khổ hành tăng!

Cả tám người đều là cường giả Độn Nhất cảnh!

Mạc dù số lượng người không bằng bên giáo tông nhưng chất lượng cũng không hề thua kém!

Trông thấy tám người này, giáo tông và Khương Vũ không khỏi kinh ngạc.

Thực lực của Cổ Tự còn mạnh hơn nhiều so với bọn họ tưởng tượng!

Giết Diệp Huyền xong thì phải làm thế nào đây?

Lúc ấy thì thư ốc sẽ thuộc về ai?

Đây là một vấn đề bọn họ không thể không đối mặt!

Đương nhiên, vấn đề trước tiên vẫn là giải quyết Diệp Huyền cái đã.

Tri Sự trưởng lão đột nhiên nói: “Chúng ta đi thôi!”

Giáo tông gật đầu: “Tới Ngũ Duy!”

Rất nhanh sau đó, đoàn người bèn xuất phát tới Ngũ Duy.



Ngũ Duy vũ trụ.

Hôm ấy, bức tường vũ trụ của Ngũ Duy rung lên rồi nứt ra. Ngay sau đó, rất nhiều những luồng khí tức bắt đầu xông ra từ bức tường ấy.

Là người của giáo tông.

Giáo tông liếc mắt nhìn xung quanh, song không phát hiện ra khí tức của Ngũ Duy Thiên Đạo.

Lúc này Tri Sự trưởng lão đột nhiên nói: “Ngũ Duy Thiên Đạo này phải đề phòng!”

Về Ngũ Duy Thiên Đạo Mộ Niệm Niệm thì Cổ Tự vẫn luôn kiêng dè vô cùng.

Giáo tông nói: “Tin ta đi, hôm nay nàng ta không dám ra ngoài đâu!”

Giọng nói của hắn ta tràn ngập vẻ tự tin!

Tri Sự trưởng lão nhíu mày, hắn ta nhận ra Đạo Giới quả thật xem thường Ngũ Duy Thiên Đạo.

Lúc này, giáo tông đột nhiên nhìn về phía dưới và mỉm cười: “Chẳng phải Đạo Giới đang thiếu linh khí sao? Linh khí ở thế giới này dồi dào phết đấy!”

Khương Vũ nói: “Đúng thế! Có điều trước tiên chúng ta vẫn lấy được thư ốc đi thì hay hơn!”

Giáo tông gật đầu: “Đương nhiên!”

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn xuống phía dưới, tay phải chầm chậm siết lại. Ngay sau đó, một luồng khí tức cuộn trào trên tinh không. Trong luồng khí tức đó có một bàn tay cực lớn đang ngưng tụ.

Tinh không như rung chuyển!

Nếu như bàn tay này mà rơi xuống thì Vu thành chắc chắn sẽ hóa thành hư vô!

Đúng lúc đó, một tiếng kiếm minh vang lên từ bên dưới, Sau đó, một đường kiếm quang xoẹt qua bàn tay kia.

Kiếm quang vỡ tan, còn bàn tay thì vẫn ở đó!

Lúc này, lại có một đường kiếm quang nữa chém tới.

Uỳnh!

Bàn tay kia vỡ tan!

Ở bên dưới có một nữ tử đang cầm kiếm.

Nàng chính là A Tửu.

A Tửu dốc một ngụm rượu, sau đó nhìn mấy người giáo tông. Khi trông thấy bọn họ, nàng lập tức xoay người rời đi.

Đông người quá!

Không đánh được!

Không lâu sau, A Tửu tới căn phòng của Diệp Huyền. Nàng cứ thế phá cửa xông vào, bên trong phòng Diệp Huyền vẫn đang tĩnh tọa.

Khí tức trên người hắn càng lúc càng mạnh, sắp đột phá đến nơi rồi.

A Tửu lắc đầu: “Ngươi chọn thời điểm chuẩn quá đi mất!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

A Tửu vừa mới ra khỏi phòng thì lúc này, một luồng khí tức đột nhiên xông ra khỏi căn phòng.

A Tửu quay người nhìn, Diệp Huyền đã bước ra!

Nàng nhướng mày: “Quy Nguyên Phá Giới cảnh?”

Diệp Huyền gật đầu.

A Tửu quan sát hắn, sau đó nàng nhíu mày: “Khí tức không ổn định!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!”

Hắn vừa mới đột phá Phá Hư cảnh chưa bao lâu mà đã đột phá lên Quy Nguyên Phá Giớ cảnh, đúng là có hơi nhanh

Do vậy cũng tồn tại vài nguy cơ!

Có điều, bây giờ hắn không quan tâm được đến nhiều như vậy nữa!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, hỏi: “Đều đến rồi à?”

A Tửu gật đầu: “Năm mươi người tới, thấp nhất là Độn Nhất cảnh!”

Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: “Chúng ta đầu hàng đi nhỉ?”

A Tửu uống một ngụm rượu, đáp: “Ta thấy được đấy!”

Diệp Huyền: “…”

Không lâu sau, hắn và mọi người bèn tới tinh không.

Giáo tông quan sát Diệp Huyền, đoạn mỉm cười: “Đúng là không tồi!”

Diệp Huyền nhìn giáo tông và cũng mỉm cười: “Xem ra các hạ chính là giáo tông của Đạo Giới!”

Giáo tông gật đầu: “Đúng vậy, ta nên gọi ngươi là Diệp Thanh Tri hay là Diệp Huyền nhỉ?”

Diệp Huyền liếc nhìn đám người phía sau giáo tông, cuối cùng hắn nhìn về phía Tri Sự trưởng lão.

Tri Sự trưởng lão chắp tay: “Diệp công tử, cuối cùng Cổ Tự chúng ta vẫn thấy uy hiếp của ngươi quá lớn, ngươi là một nhân tố chưa xác định, mà Cổ Tự chúng ta thì không dám mạo hiểm với một nhân tố chưa xác định như vậy được!”

Cùng hưởng Đạo Kinh!

Không thể không nói, Cổ Tự cũng thấy hơi xao động. Thế nhưng bọn họ sợ!

Sợ Diệp Huyền mạnh lên!

Một thiên tài yêu nghiệt như hắn mà mạnh lên thì sao Cổ Tự có thể kìm hãm được hắn!

Nói một cách đơn giản thì là Cổ Tự tự tin có thể đối phó với Đạo Giới, thế nhưng bọn họ lại không có tự tin về việc sau này có ứng phó được với Diệp Huyền đã mạnh lên hay không!

Diệp Huyền xòe tay ra, thư ốc kia xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, Nhìn thư ốc trong tay hắn, tất cả mọi người đều nhốn nháo cả lên!

Bọn họ đều là cường giả Độn Nhất cảnh, có thể nói có rất ít thứ có thể khiến bọn họ xao động!

Đạo Kinh!
Bình Luận (0)
Comment